古诗词

陈师道

寄沛县姜承议

陈师道

平生鲁国老先生,晚见诸郎识老成。píng shēng lǔ guó lǎo xiān shēng,wǎn jiàn zhū láng shí lǎo chéng。
怪有武功蒙宠锡,果缘阴德贯神明。guài yǒu wǔ gōng méng chǒng xī,guǒ yuán yīn dé guàn shén míng。
金池已作归田计,玉版方书济物情。jīn chí yǐ zuò guī tián jì,yù bǎn fāng shū jì wù qíng。
百里饥寒独颜阖,忍令一物不敷荣。bǎi lǐ jī hán dú yán hé,rěn lìng yī wù bù fū róng。

宿柴城

陈师道

卧埋尘叶走风烟,齿豁头童不记年。wò mái chén yè zǒu fēng yān,chǐ huō tóu tóng bù jì nián。
起倒不供聊应俗,高低莫可只随缘。qǐ dào bù gōng liáo yīng sú,gāo dī mò kě zhǐ suí yuán。
鼕鼕远鼓三行夜,隐隐平湖四接天。dōng dōng yuǎn gǔ sān xíng yè,yǐn yǐn píng hú sì jiē tiān。
枕底涛波蓬上雨,故将羁老到愁边。zhěn dǐ tāo bō péng shàng yǔ,gù jiāng jī lǎo dào chóu biān。

和吴子副知海斋

陈师道

法筵应供赖三车,堆案抽身辍算沙。fǎ yán yīng gōng lài sān chē,duī àn chōu shēn chuò suàn shā。
破暑好风开乐国,脱尘新句散馀霞。pò shǔ hǎo fēng kāi lè guó,tuō chén xīn jù sàn yú xiá。
僧奁手汗空留迹,佛几堆红拂委花。sēng lián shǒu hàn kōng liú jì,fú jǐ duī hóng fú wěi huā。
客舍黄粱未应熟,且容秋蝶梦南华。kè shě huáng liáng wèi yīng shú,qiě róng qiū dié mèng nán huá。

送欧阳叔弼知蔡州

陈师道

颍阴为别悔匆匆,十载相望信不通。yǐng yīn wèi bié huǐ cōng cōng,shí zài xiāng wàng xìn bù tōng。
晚遇圣朝收放逸,旋遭官禁限西东。wǎn yù shèng cháo shōu fàng yì,xuán zāo guān jìn xiàn xī dōng。
又为太守专淮石,剩喜郎君类若翁。yòu wèi tài shǒu zhuān huái shí,shèng xǐ láng jūn lèi ruò wēng。
梅柳作新诗兴动,可令千里不同风。méi liǔ zuò xīn shī xīng dòng,kě lìng qiān lǐ bù tóng fēng。

送晁尧民守徐

陈师道

中年为别不堪忧,束发登门到白头。zhōng nián wèi bié bù kān yōu,shù fā dēng mén dào bái tóu。
南省望郎仍国士,东方千骑更吾州。nán shěng wàng láng réng guó shì,dōng fāng qiān qí gèng wú zhōu。
彭翁老寿终遗骨,燕子飞来只故楼。péng wēng lǎo shòu zhōng yí gǔ,yàn zi fēi lái zhǐ gù lóu。
知己难逢身易老,烦公置醴我归休。zhī jǐ nán féng shēn yì lǎo,fán gōng zhì lǐ wǒ guī xiū。

上晁主客

陈师道

两疏父子共含香,不独家荣国有光。liǎng shū fù zi gòng hán xiāng,bù dú jiā róng guó yǒu guāng。
剩欲展怀因问疾,孰知相对只衔觞。shèng yù zhǎn huái yīn wèn jí,shú zhī xiāng duì zhǐ xián shāng。
年侵身要兼人健,节近花须满意黄。nián qīn shēn yào jiān rén jiàn,jié jìn huā xū mǎn yì huáng。
从此竹林须小阮,只今未可弃山王。cóng cǐ zhú lín xū xiǎo ruǎn,zhǐ jīn wèi kě qì shān wáng。

赠石先生

陈师道

多方作计老如期,百疾交攻遽得衰。duō fāng zuò jì lǎo rú qī,bǎi jí jiāo gōng jù dé shuāi。
晚有胜缘逢异士,生须快意阙前知。wǎn yǒu shèng yuán féng yì shì,shēng xū kuài yì quē qián zhī。
迫人鬓颔纷纷白,临事回迂种种迟。pò rén bìn hàn fēn fēn bái,lín shì huí yū zhǒng zhǒng chí。
分我刀圭容不死,他年鹤驭得追随。fēn wǒ dāo guī róng bù sǐ,tā nián hè yù dé zhuī suí。

送晁无咎出守蒲中

陈师道

一麾出守自多奇,四十专城古亦稀。yī huī chū shǒu zì duō qí,sì shí zhuān chéng gǔ yì xī。
解榻坐谈无我辈,铺筵踏舞欠崔徽。jiě tà zuò tán wú wǒ bèi,pù yán tà wǔ qiàn cuī huī。
的桃作剧聊同俗,遇事当前莫后几。de táo zuò jù liáo tóng sú,yù shì dāng qián mò hòu jǐ。
圣世急才常患少,栈羊酾酒待公归。shèng shì jí cái cháng huàn shǎo,zhàn yáng shāi jiǔ dài gōng guī。

送王定国通判河南

陈师道

孤身十载客都城,白社双林讳姓名。gū shēn shí zài kè dōu chéng,bái shè shuāng lín huì xìng míng。
授馆不为他日计,解衣真出故人情。shòu guǎn bù wèi tā rì jì,jiě yī zhēn chū gù rén qíng。
翘材必定延枚叟,宣室终须记贾生。qiào cái bì dìng yán méi sǒu,xuān shì zhōng xū jì jiǎ shēng。
万里归来发如漆,了知句画更新清。wàn lǐ guī lái fā rú qī,le zhī jù huà gèng xīn qīng。

寄子开

陈师道

致君意气日方中,许国精诚月贯虹。zhì jūn yì qì rì fāng zhōng,xǔ guó jīng chéng yuè guàn hóng。
一代英豪出门第,当时毁誉岂穷通。yī dài yīng háo chū mén dì,dāng shí huǐ yù qǐ qióng tōng。
风流身致羲黄上,日夜心随汴洛东。fēng liú shēn zhì xī huáng shàng,rì yè xīn suí biàn luò dōng。
从使少年轻我辈,只留颜面对吾公。cóng shǐ shǎo nián qīng wǒ bèi,zhǐ liú yán miàn duì wú gōng。

题王平甫帖

陈师道

早闻英气擅家声,晚得诸郎识老成。zǎo wén yīng qì shàn jiā shēng,wǎn dé zhū láng shí lǎo chéng。
可恨治朝无此老,却嫌晚进不同生。kě hèn zhì cháo wú cǐ lǎo,què xián wǎn jìn bù tóng shēng。
足知落笔千言疾,尚想挥毫一坐倾。zú zhī luò bǐ qiān yán jí,shàng xiǎng huī háo yī zuò qīng。
未信哲人穷五字,二难还复以诗鸣。wèi xìn zhé rén qióng wǔ zì,èr nán hái fù yǐ shī míng。

和张奉议赠舅氏庞大夫

陈师道

朝下公门不曳裾,身宽心远等林居。cháo xià gōng mén bù yè jū,shēn kuān xīn yuǎn děng lín jū。
传家声烈三公后,贮腹平生万卷馀。chuán jiā shēng liè sān gōng hòu,zhù fù píng shēng wàn juǎn yú。
藤架倚春听语鸟,石池迎日数游鱼。téng jià yǐ chūn tīng yǔ niǎo,shí chí yíng rì shù yóu yú。
人言酷似牢之舅,未有新诗锦不如。rén yán kù shì láo zhī jiù,wèi yǒu xīn shī jǐn bù rú。

和舅氏公退言怀

陈师道

追陪强韵愧难过,应接前闻觉未多。zhuī péi qiáng yùn kuì nán guò,yīng jiē qián wén jué wèi duō。
盛礼每虚摩诘席,旧词犹可雪儿歌。shèng lǐ měi xū mó jí xí,jiù cí yóu kě xuě ér gē。
手开新径延徐步,眼趁高梧上碧萝。shǒu kāi xīn jìng yán xú bù,yǎn chèn gāo wú shàng bì luó。
风雨入怀泥满眼,时须好语涤烦疴。fēng yǔ rù huái ní mǎn yǎn,shí xū hǎo yǔ dí fán kē。

寄徐吉父学士

陈师道

卧龙山上摘黄花,曾共西风醉帽斜。wò lóng shān shàng zhāi huáng huā,céng gòng xī fēng zuì mào xié。
当日已应天下乐,无人传入画图夸。dāng rì yǐ yīng tiān xià lè,wú rén chuán rù huà tú kuā。
低头强笑今何似,多病难堪懒自嗟。dī tóu qiáng xiào jīn hé shì,duō bìng nán kān lǎn zì jiē。
闻道承明方厌直,几时来伴访山家。wén dào chéng míng fāng yàn zhí,jǐ shí lái bàn fǎng shān jiā。

和南丰先生西游之作

陈师道

孤云秀壁共崔嵬,倚壁看云足懒回。gū yún xiù bì gòng cuī wéi,yǐ bì kàn yún zú lǎn huí。
睡眼剩潮寒绿洗,醉头强为好峰抬。shuì yǎn shèng cháo hán lǜ xǐ,zuì tóu qiáng wèi hǎo fēng tái。
山僧煮茗留宽坐,寺板题名卜再来。shān sēng zhǔ míng liú kuān zuò,sì bǎn tí míng bo zài lái。
有愧野人能自在,尘樊束缚久低徊。yǒu kuì yě rén néng zì zài,chén fán shù fù jiǔ dī huái。

和南丰先生出山之作

陈师道

侧径篮舁两眼明,出山犹带骨毛清。cè jìng lán yú liǎng yǎn míng,chū shān yóu dài gǔ máo qīng。
白云笑我还多事,流水随人合有情。bái yún xiào wǒ hái duō shì,liú shuǐ suí rén hé yǒu qíng。
不及鸟飞浑自在,羡他僧住便平生。bù jí niǎo fēi hún zì zài,xiàn tā sēng zhù biàn píng shēng。
未能与世全无意,起为苍生试一鸣。wèi néng yǔ shì quán wú yì,qǐ wèi cāng shēng shì yī míng。

和张次道再游翠岩之作

陈师道

去岁寻山有旧题,重来似与故人期。qù suì xún shān yǒu jiù tí,zhòng lái shì yǔ gù rén qī。
回峦俯仰如迎客,流水喧鸣拟索诗。huí luán fǔ yǎng rú yíng kè,liú shuǐ xuān míng nǐ suǒ shī。
岭路依危通鸟过,吾身趁健白云随。lǐng lù yī wēi tōng niǎo guò,wú shēn chèn jiàn bái yún suí。
自怜久快屠门嚼,欲往安能久茹芝。zì lián jiǔ kuài tú mén jué,yù wǎng ān néng jiǔ rú zhī。

初到锦城

陈师道

溪绕层峦路绕溪,飞梁相接挂晴霓。xī rào céng luán lù rào xī,fēi liáng xiāng jiē guà qíng ní。
山川王气今何有,岩谷灵踪昔未跻。shān chuān wáng qì jīn hé yǒu,yán gǔ líng zōng xī wèi jī。
十里松篁参羽仗,半天楼阁倚云梯。shí lǐ sōng huáng cān yǔ zhàng,bàn tiān lóu gé yǐ yún tī。
胜游欲尽无穷目,未到桃源客已迷。shèng yóu yù jǐn wú qióng mù,wèi dào táo yuán kè yǐ mí。

何复教授以事待理

陈师道

负俗宁能累哲人,昔贤由此致功名。fù sú níng néng lèi zhé rén,xī xián yóu cǐ zhì gōng míng。
骥收盐坂车前足,琴得焦桐爨下声。jì shōu yán bǎn chē qián zú,qín dé jiāo tóng cuàn xià shēng。
三献荆山时未识,一鸣齐鸟众方惊。sān xiàn jīng shān shí wèi shí,yī míng qí niǎo zhòng fāng jīng。
传闻下诏搜遗逸,劝讲方思用老成。chuán wén xià zhào sōu yí yì,quàn jiǎng fāng sī yòng lǎo chéng。

和富中容朝散雨中

陈师道

节物惊心懒复嗟,樽中酒尽复谁赊。jié wù jīng xīn lǎn fù jiē,zūn zhōng jiǔ jǐn fù shuí shē。
风撩雨脚俄成阵,雪阁云头欲结花。fēng liāo yǔ jiǎo é chéng zhèn,xuě gé yún tóu yù jié huā。
万里可堪长作客,一年将尽未还家。wàn lǐ kě kān zhǎng zuò kè,yī nián jiāng jǐn wèi hái jiā。
自怜落落终难合,白首诗书谩五车。zì lián luò luò zhōng nán hé,bái shǒu shī shū mán wǔ chē。