古诗词

陈人杰

沁园春·其一十九辛丑岁自寿

陈人杰

五彩云中,群玉峰头,是吾故乡。wǔ cǎi yún zhōng,qún yù fēng tóu,shì wú gù xiāng。
为瑶池侍宴,偶违酒令,玉皇降敕,谪作诗狂。wèi yáo chí shì yàn,ǒu wéi jiǔ lìng,yù huáng jiàng chì,zhé zuò shī kuáng。
桧柏风姿,山林气象,未到中年先老苍。guì bǎi fēng zī,shān lín qì xiàng,wèi dào zhōng nián xiān lǎo cāng。
西湖路,尽留连光景,傲睨冰霜。xī hú lù,jǐn liú lián guāng jǐng,ào nì bīng shuāng。
东窗。dōng chuāng。
剪烛焚香。jiǎn zhú fén xiāng。
剩满引梅花进寿觞。shèng mǎn yǐn méi huā jìn shòu shāng。
梦群仙相庆,烹炮麟凤,十洲同往,骖翳鸾凰。mèng qún xiān xiāng qìng,pēng pào lín fèng,shí zhōu tóng wǎng,cān yì luán huáng。
约向人间,尽偿吟债,依旧乘风来帝旁。yuē xiàng rén jiān,jǐn cháng yín zhài,yī jiù chéng fēng lái dì páng。
如今未,且百年管领,橘绿橙黄。rú jīn wèi,qiě bǎi nián guǎn lǐng,jú lǜ chéng huáng。

沁园春·其二赠人

陈人杰

如此男儿,可是疏狂,才大兴浓。rú cǐ nán ér,kě shì shū kuáng,cái dà xīng nóng。
看曹瞒事业,雀台夜月,建封气概,燕子春风。kàn cáo mán shì yè,què tái yè yuè,jiàn fēng qì gài,yàn zi chūn fēng。
叱咤生雷,肝肠似石,才到尊前都不同。chì zhà shēng léi,gān cháng shì shí,cái dào zūn qián dōu bù tóng。
人间世,只婵娟一剑,磨尽英雄。rén jiān shì,zhǐ chán juān yī jiàn,mó jǐn yīng xióng。
半生书剑无功。bàn shēng shū jiàn wú gōng。
漫赢得闲情如二公。màn yíng dé xián qíng rú èr gōng。
向紫云歌畔,玉舠最满,红桃笑里,金错长空。xiàng zǐ yún gē pàn,yù dāo zuì mǎn,hóng táo xiào lǐ,jīn cuò zhǎng kōng。
驼陌三年,牛腰几束,半在兰香巾笥中。tuó mò sān nián,niú yāo jǐ shù,bàn zài lán xiāng jīn sì zhōng。
君知否,是扬州景物,消得司封。jūn zhī fǒu,shì yáng zhōu jǐng wù,xiāo dé sī fēng。

沁园春·其二十一送宗人景召游姑苏

陈人杰

世路如秋,万里萧条,君何所之。shì lù rú qiū,wàn lǐ xiāo tiáo,jūn hé suǒ zhī。
想鲈乡烟水,尚堪垂钓,虎丘泉石,尽可题诗。xiǎng lú xiāng yān shuǐ,shàng kān chuí diào,hǔ qiū quán shí,jǐn kě tí shī。
橙弄霜黄,芦飘雪白,何处西风无酒旗。chéng nòng shuāng huáng,lú piāo xuě bái,hé chù xī fēng wú jiǔ qí。
经行地,有会心之事,好吐胸奇。jīng xíng dì,yǒu huì xīn zhī shì,hǎo tǔ xiōng qí。
一邱封了要离。yī qiū fēng le yào lí。
问世上男儿今有谁。wèn shì shàng nán ér jīn yǒu shuí。
但一尊相属,居然感慨,扁舟独往,可是嵚崎。dàn yī zūn xiāng shǔ,jū rán gǎn kǎi,biǎn zhōu dú wǎng,kě shì qīn qí。
齐邸歌鱼,扬州跨鹤,风味浅深君自知。qí dǐ gē yú,yáng zhōu kuà hè,fēng wèi qiǎn shēn jūn zì zhī。
匆匆去,算梅边春动,又是归期。cōng cōng qù,suàn méi biān chūn dòng,yòu shì guī qī。

沁园春·其二十二次韵林南金赋愁

陈人杰

抚剑悲歌,纵有杜康,可能解忧。fǔ jiàn bēi gē,zòng yǒu dù kāng,kě néng jiě yōu。
为修名不立,此身易老,古心自许,与世多尤。wèi xiū míng bù lì,cǐ shēn yì lǎo,gǔ xīn zì xǔ,yǔ shì duō yóu。
平子诗中,庾生赋里,满目江山无限愁。píng zi shī zhōng,yǔ shēng fù lǐ,mǎn mù jiāng shān wú xiàn chóu。
关情处,是闻鸡半夜,击楫中流。guān qíng chù,shì wén jī bàn yè,jī jí zhōng liú。
澹烟衰草连秋。dàn yān shuāi cǎo lián qiū。
听鸣鴂声声相应酬。tīng míng jué shēng shēng xiāng yīng chóu。
叹霸才重耳,泥涂在楚,雄心元德,岁月依刘。tàn bà cái zhòng ěr,ní tú zài chǔ,xióng xīn yuán dé,suì yuè yī liú。
梦落莼边,神游菊外,已分他年专一丘。mèng luò chún biān,shén yóu jú wài,yǐ fēn tā nián zhuān yī qiū。
长安道,且身如王粲,时复登楼。zhǎng ān dào,qiě shēn rú wáng càn,shí fù dēng lóu。

沁园春·其二十四送马正君归东嘉

陈人杰

尽典春衣,换酒津亭,送君此行。jǐn diǎn chūn yī,huàn jiǔ jīn tíng,sòng jūn cǐ xíng。
叹清朝有道,何曾逐客,有司议法,忍及书生。tàn qīng cháo yǒu dào,hé céng zhú kè,yǒu sī yì fǎ,rěn jí shū shēng。
归去来兮,噫其甚矣,见说江涛也不平。guī qù lái xī,yī qí shén yǐ,jiàn shuō jiāng tāo yě bù píng。
君之友,岂都无义士,剖胆相明。jūn zhī yǒu,qǐ dōu wú yì shì,pōu dǎn xiāng míng。
挑诗行李如冰。tiāo shī xíng lǐ rú bīng。
正趁得越山桃李春。zhèng chèn dé yuè shān táo lǐ chūn。
把从前豪举,著些老气,不应造物,到底无情。bǎ cóng qián háo jǔ,zhù xiē lǎo qì,bù yīng zào wù,dào dǐ wú qíng。
雁荡烟霞,凤城风雨,两地相思魂梦清。yàn dàng yān xiá,fèng chéng fēng yǔ,liǎng dì xiāng sī hún mèng qīng。
重来否,算海波未窄,犹可骑鲸。zhòng lái fǒu,suàn hǎi bō wèi zhǎi,yóu kě qí jīng。

沁园春

陈人杰

石城之胜,班班在目,而平淮如席,亦横陈樽俎间。
既而北历淮山,自齐安溯江泛湖,薄游巴陵,又得登岳阳楼,以尽荆州之伟观,孙刘虎视遗迹依然,山川草木,差强人意。
洎回京师,日诣丰乐楼以观西湖。
因诵友人“东南妩媚,雌了男儿”之句,叹息者久之。
酒酣,大书东壁,以写胸中之勃郁。
时嘉熙庚子秋季下浣也
记上层楼,与岳阳楼,酾酒赋诗。
望长山远水,荆州形胜,夕阳枯木,六代兴衰。
扶起仲谋,唤回玄德,笑杀景升豚犬儿。
归来也,对西湖叹息,是梦耶非。
诸君傅粉涂脂。
问南北战争都不知。
恨孤山霜重,梅凋老叶,平堤雨急,柳泣残丝。
玉垒腾烟,珠淮飞浪,万里腥风吹鼓鼙。
原夫辈,算事今如此,安用毛锥。

2612