古诗词

陈藻

过海丰

陈藻

梅花结子已红青,归路犹愁一月程。méi huā jié zi yǐ hóng qīng,guī lù yóu chóu yī yuè chéng。
忽听儿音乡语熟,不知方到海丰城。hū tīng ér yīn xiāng yǔ shú,bù zhī fāng dào hǎi fēng chéng。

除夜忆福清塘东诸友

陈藻

去年除夜作吟思,除夜今年久别离。qù nián chú yè zuò yín sī,chú yè jīn nián jiǔ bié lí。
幸喜此身贫却健,柴炉更隔一年期。xìng xǐ cǐ shēn pín què jiàn,chái lú gèng gé yī nián qī。

喜次漳浦

陈藻

江滩已过瘴烟收,野象逢人自缩头。jiāng tān yǐ guò zhàng yān shōu,yě xiàng féng rén zì suō tóu。
官路十程如砥去,举杯先贺到漳州。guān lù shí chéng rú dǐ qù,jǔ bēi xiān hè dào zhāng zhōu。

阿凡初冠觅诗

陈藻

后人犹识前贤子,只是乃翁文字行。hòu rén yóu shí qián xián zi,zhǐ shì nǎi wēng wén zì xíng。
为报阿凡今既冠,莫教只托网山名。wèi bào ā fán jīn jì guān,mò jiào zhǐ tuō wǎng shān míng。

愁梦

陈藻

天作闲愁催我老,夜长犹自怕天明。tiān zuò xián chóu cuī wǒ lǎo,yè zhǎng yóu zì pà tiān míng。
日中料想先成梦,白上髭须数十茎。rì zhōng liào xiǎng xiān chéng mèng,bái shàng zī xū shù shí jīng。

戏题宏仲饮亭酒肆

陈藻

老去虽贫有酒垆,秫田自种暂时沽。lǎo qù suī pín yǒu jiǔ lú,shú tián zì zhǒng zàn shí gū。
闺中不解为悭妇,犹问刘郎燕客无。guī zhōng bù jiě wèi qiān fù,yóu wèn liú láng yàn kè wú。

黄檗香炉峰

陈藻

黄檗寺前犹突兀,祖师塔外别安排。huáng bò sì qián yóu tū wù,zǔ shī tǎ wài bié ān pái。
香炉好是中央小,无数峰峦拱揖来。xiāng lú hǎo shì zhōng yāng xiǎo,wú shù fēng luán gǒng yī lái。

拟卜居

陈藻

向来为客爱塘村,几度天边入梦魂。xiàng lái wèi kè ài táng cūn,jǐ dù tiān biān rù mèng hún。
恰到塘村心已懒,不知何处立柴门。qià dào táng cūn xīn yǐ lǎn,bù zhī hé chù lì chái mén。

夜行偶成

陈藻

脚踏横塘外氏村,忽瞻北极动归魂。jiǎo tà héng táng wài shì cūn,hū zhān běi jí dòng guī hún。
贫姑生理凋零尽,八十无儿住此门。pín gū shēng lǐ diāo líng jǐn,bā shí wú ér zhù cǐ mén。

汝永寓大湖以岁歉还舍邂逅喜能为具赋诗赠之

陈藻

不到蓬窗恰一年,空村作客遇饥还。bù dào péng chuāng qià yī nián,kōng cūn zuò kè yù jī hái。
相逢喜有三餐色,况是烹鱼送酒船。xiāng féng xǐ yǒu sān cān sè,kuàng shì pēng yú sòng jiǔ chuán。

忆母

陈藻

萧小八娘弃我去,我生方始十三年。xiāo xiǎo bā niáng qì wǒ qù,wǒ shēng fāng shǐ shí sān nián。
如今七十零单五,生死途分竟杳然。rú jīn qī shí líng dān wǔ,shēng sǐ tú fēn jìng yǎo rán。

客中夏夜即事

陈藻

上缀珠玑为屋盖,旁堆翡翠作屏风。shàng zhuì zhū jī wèi wū gài,páng duī fěi cuì zuò píng fēng。
醉翁不见身贫贱,卧向凉飙清露中。zuì wēng bù jiàn shēn pín jiàn,wò xiàng liáng biāo qīng lù zhōng。

久为尘事关怀因成一绝

陈藻

读书得趣是神仙,未若神仙断火烟。dú shū dé qù shì shén xiān,wèi ruò shén xiān duàn huǒ yān。
解把老夫埋俗窟,多时不放上青天。jiě bǎ lǎo fū mái sú kū,duō shí bù fàng shàng qīng tiān。

丙子秋作

陈藻

今年时雨即时旸,用向田园每恰当。jīn nián shí yǔ jí shí yáng,yòng xiàng tián yuán měi qià dāng。
刈者不愁耕者喜,似曾真宰与商量。yì zhě bù chóu gēng zhě xǐ,shì céng zhēn zǎi yǔ shāng liàng。

客中怀刘九

陈藻

丘嫂贫中出骂言,途穷非负昔时恩。qiū sǎo pín zhōng chū mà yán,tú qióng fēi fù xī shí ēn。
柴炉夜雨思君处,归共柴垆笑语喧。chái lú yè yǔ sī jūn chù,guī gòng chái lú xiào yǔ xuān。

赠蒙中

陈藻

田园尚少隐居难,场屋劳劳未得官。tián yuán shàng shǎo yǐn jū nán,chǎng wū láo láo wèi dé guān。
有酒羡君无一事,馀粮犹足散孤寒。yǒu jiǔ xiàn jūn wú yī shì,yú liáng yóu zú sàn gū hán。

读史偶作二首

陈藻

千夫合作一贤人,合数贤人是圣神。qiān fū hé zuò yī xián rén,hé shù xián rén shì shèng shén。
莫道眼前无孔子,一身散作万千身。mò dào yǎn qián wú kǒng zi,yī shēn sàn zuò wàn qiān shēn。

读史偶作二首

陈藻

由来识后技无他,江左人材气象豪。yóu lái shí hòu jì wú tā,jiāng zuǒ rén cái qì xiàng háo。
道理明时身自俯,见闻溢处趾空高。dào lǐ míng shí shēn zì fǔ,jiàn wén yì chù zhǐ kōng gāo。

病眼寄子中

陈藻

连朝黑雨暂晴时,山抹浮云似画眉。lián cháo hēi yǔ zàn qíng shí,shān mǒ fú yún shì huà méi。
贪看须臾成底相,不堪病眼怕风吹。tān kàn xū yú chéng dǐ xiāng,bù kān bìng yǎn pà fēng chuī。

绝交赠伯已二首

陈藻

忙忙终日暂谈玄,便听闺房恶骂传。máng máng zhōng rì zàn tán xuán,biàn tīng guī fáng è mà chuán。
郎婿已灰题柱志,亲闱曾教断机贤。láng xù yǐ huī tí zhù zhì,qīn wéi céng jiào duàn jī xián。