古诗词

陈轩

赞僧宗佑真

陈轩

不是十二面,虚堂空寂寂。bù shì shí èr miàn,xū táng kōng jì jì。
不是一千年,丛林声呖呖。bù shì yī qiān nián,cóng lín shēng lì lì。
奇哉丹青者,具增减不得。qí zāi dān qīng zhě,jù zēng jiǎn bù dé。
珍重四方闻,一介善知识。zhēn zhòng sì fāng wén,yī jiè shàn zhī shí。

上竺寺记赞

陈轩

白衣仙人无住著,补陀落伽渺云海。bái yī xiān rén wú zhù zhù,bǔ tuó luò gā miǎo yún hǎi。
为大导师安乐国,歙然遍应河沙刹。wèi dà dǎo shī ān lè guó,shè rán biàn yīng hé shā shā。
世界热恼或有闻,曾不旋踵垂覆护。shì jiè rè nǎo huò yǒu wén,céng bù xuán zhǒng chuí fù hù。
众生心念非一种,皇皇不足尝有求。zhòng shēng xīn niàn fēi yī zhǒng,huáng huáng bù zú cháng yǒu qiú。
如饥须食渴须水,顾亦何从满其愿。rú jī xū shí kě xū shuǐ,gù yì hé cóng mǎn qí yuàn。
我观圣心等大虚,其视万物犹一物,细视一物如一身。wǒ guān shèng xīn děng dà xū,qí shì wàn wù yóu yī wù,xì shì yī wù rú yī shēn。
是身四大犹不有,万物何能作留碍。shì shēn sì dà yóu bù yǒu,wàn wù hé néng zuò liú ài。
殊功妙用济十方,欲求功用不可得。shū gōng miào yòng jì shí fāng,yù qiú gōng yòng bù kě dé。
群生梦幻可两忘,尔固无馀我无欠。qún shēng mèng huàn kě liǎng wàng,ěr gù wú yú wǒ wú qiàn。
尝观瑞像见宝光,如净明珠时白赤。cháng guān ruì xiàng jiàn bǎo guāng,rú jìng míng zhū shí bái chì。
琉璃琥珀杂苍玉,荧煌璀璨照眉宇。liú lí hǔ pò zá cāng yù,yíng huáng cuǐ càn zhào méi yǔ。
山顶或见初日升,匹素曳空烟缥缈。shān dǐng huò jiàn chū rì shēng,pǐ sù yè kōng yān piāo miǎo。
凡人颠倒作思惟,须臾变灭无复初。fán rén diān dào zuò sī wéi,xū yú biàn miè wú fù chū。
非空非色非有馀,菩萨应身亦如是。fēi kōng fēi sè fēi yǒu yú,pú sà yīng shēn yì rú shì。
堂堂秘殿表东南,山君海王尽回向。táng táng mì diàn biǎo dōng nán,shān jūn hǎi wáng jǐn huí xiàng。
观音智功不思议,佛子当作何等观。guān yīn zhì gōng bù sī yì,fú zi dāng zuò hé děng guān。
2212