古诗词

马元演

游洞霄纪实

马元演

甲寅良月初,为捧帅垣檄。jiǎ yín liáng yuè chū,wèi pěng shuài yuán xí。
遍走三荡所,村落怪荒寂。biàn zǒu sān dàng suǒ,cūn luò guài huāng jì。
人谓白升里,杭邑才咫尺。rén wèi bái shēng lǐ,háng yì cái zhǐ chǐ。
杭有洞霄宫,神仙其窟宅。háng yǒu dòng xiāo gōng,shén xiān qí kū zhái。
惯是名胜游,不许俗眼识。guàn shì míng shèng yóu,bù xǔ sú yǎn shí。
余虽一俗吏,心实慕名德。yú suī yī sú lì,xīn shí mù míng dé。
痴儿官事了,此行乌可惜。chī ér guān shì le,cǐ xíng wū kě xī。
天气暖如春,得意马蹄疾。tiān qì nuǎn rú chūn,dé yì mǎ tí jí。
仆夫嗟况瘁,告我请休息。pū fū jiē kuàng cuì,gào wǒ qǐng xiū xī。
止宿萧市中,明朝辨行色。zhǐ sù xiāo shì zhōng,míng cháo biàn xíng sè。
未晓垂玉绳,向风嘶金勒。wèi xiǎo chuí yù shéng,xiàng fēng sī jīn lēi。
行行十数里,渐渐仙境出。xíng xíng shí shù lǐ,jiàn jiàn xiān jìng chū。
始见九锁峰,穷眸望不极。shǐ jiàn jiǔ suǒ fēng,qióng móu wàng bù jí。
一似天为门,四山作扃鐍。yī shì tiān wèi mén,sì shān zuò jiōng jué。
云烟一齐起,松桧万古碧。yún yān yī qí qǐ,sōng guì wàn gǔ bì。
岩洞是处有,名字难尽忆。yán dòng shì chù yǒu,míng zì nán jǐn yì。
入拜大有庭,奇特更奇特。rù bài dà yǒu tíng,qí tè gèng qí tè。
洞天与福地,它山得其一。dòng tiān yǔ fú dì,tā shān dé qí yī。
惟此为两全,四字揭奎画。wéi cǐ wèi liǎng quán,sì zì jiē kuí huà。
主人贝道士,高志颇嗜客。zhǔ rén bèi dào shì,gāo zhì pǒ shì kè。
引谒帝宸殿,金钉朱户饰。yǐn yè dì chén diàn,jīn dīng zhū hù shì。
出示御书经,凤篆龙章笔。chū shì yù shū jīng,fèng zhuàn lóng zhāng bǐ。
拜手拈瓣香,举头看近日。bài shǒu niān bàn xiāng,jǔ tóu kàn jìn rì。
既见抚掌泉,又观松花石。jì jiàn fǔ zhǎng quán,yòu guān sōng huā shí。
小愒漱玉轩,恍惊风雨夕。xiǎo kài shù yù xuān,huǎng jīng fēng yǔ xī。
再登虚白楼,顿觉天地窄。zài dēng xū bái lóu,dùn jué tiān dì zhǎi。
迤逦游二洞,其东名大涤。yí lǐ yóu èr dòng,qí dōng míng dà dí。
仰视洞中山,群崖翠欲滴。yǎng shì dòng zhōng shān,qún yá cuì yù dī。
蛟龙现鳞距,天产非人力。jiāo lóng xiàn lín jù,tiān chǎn fēi rén lì。
石鼓清可听,石鱼亦堪击。shí gǔ qīng kě tīng,shí yú yì kān jī。
中有一小洞,谓能隔凡迹。zhōng yǒu yī xiǎo dòng,wèi néng gé fán jì。
稚子曾入去,海声亲听得。zhì zi céng rù qù,hǎi shēng qīn tīng dé。
出洞见一井,石栏四围赤。chū dòng jiàn yī jǐng,shí lán sì wéi chì。
云是葛翁泉,大旱无竭泽。yún shì gé wēng quán,dà hàn wú jié zé。
西洞号栖真,却在山绝壁。xī dòng hào qī zhēn,què zài shān jué bì。
华盖垂于上,狮子横其侧。huá gài chuí yú shàng,shī zi héng qí cè。
非烟亦非云,蟠结斩如刻。fēi yān yì fēi yún,pán jié zhǎn rú kè。
上有倒挂仙,疑是帝所谪。shàng yǒu dào guà xiān,yí shì dì suǒ zhé。
棋台别东西,棋子散黑白。qí tái bié dōng xī,qí zi sàn hēi bái。
又见方尺地,三人可容膝。yòu jiàn fāng chǐ dì,sān rén kě róng xī。
下如空谷声,必是仙隐室。xià rú kōng gǔ shēng,bì shì xiān yǐn shì。
道士虽携持,余亦倦登陟。dào shì suī xié chí,yú yì juàn dēng zhì。
归息翠蛟亭,寒玉走鸣瀑。guī xī cuì jiāo tíng,hán yù zǒu míng pù。
心目尽开豁,尘累涣然释。xīn mù jǐn kāi huō,chén lèi huàn rán shì。
坡仙纪旧游,壁间著遗墨。pō xiān jì jiù yóu,bì jiān zhù yí mò。
吾得继清赏,奚必问姑射。wú dé jì qīng shǎng,xī bì wèn gū shè。
试观殊胜地,何年是开辟。shì guān shū shèng dì,hé nián shì kāi pì。
虽慕子长游,未学子真逸。suī mù zi zhǎng yóu,wèi xué zi zhēn yì。
可惜系微官,匆匆整还役。kě xī xì wēi guān,cōng cōng zhěng hái yì。
小子不学诗,数章□纪实。xiǎo zi bù xué shī,shù zhāng jì shí。