古诗词

陶梦桂

青山夹

陶梦桂

天宇秋来淡,江流急处鸣。tiān yǔ qiū lái dàn,jiāng liú jí chù míng。
小风旗脚活,晴日鼓声清。xiǎo fēng qí jiǎo huó,qíng rì gǔ shēng qīng。
岁晚冬归客,时危北望情。suì wǎn dōng guī kè,shí wēi běi wàng qíng。
沿江十万户,流寓若为生。yán jiāng shí wàn hù,liú yù ruò wèi shēng。

次韵张彦谟

陶梦桂

沧海张公子,秋来会面稀。cāng hǎi zhāng gōng zi,qiū lái huì miàn xī。
携诗晓相访,话旧夜忘归。xié shī xiǎo xiāng fǎng,huà jiù yè wàng guī。
德劭吾身润,道行天下肥。dé shào wú shēn rùn,dào xíng tiān xià féi。
穷通都莫问,一炷篆烟微。qióng tōng dōu mò wèn,yī zhù zhuàn yān wēi。

送坚大师往云盖兼简隆老

陶梦桂

梅月廉纤雨,麦秋清润天。méi yuè lián xiān yǔ,mài qiū qīng rùn tiān。
几程云盖路,一叶石山船。jǐ chéng yún gài lù,yī yè shí shān chuán。
瓦砾犹能说,葫芦自去缠。wǎ lì yóu néng shuō,hú lú zì qù chán。
到时应问我,为道只高眠。dào shí yīng wèn wǒ,wèi dào zhǐ gāo mián。

送敞上人游湖湘

陶梦桂

分手仍携手,南昌更武昌。fēn shǒu réng xié shǒu,nán chāng gèng wǔ chāng。
细论文畅序,重忆赞公房。xì lùn wén chàng xù,zhòng yì zàn gōng fáng。
衡岳云如故,曹溪水更香。héng yuè yún rú gù,cáo xī shuǐ gèng xiāng。
不须论远近,秋尽却还乡。bù xū lùn yuǎn jìn,qiū jǐn què hái xiāng。

自述

陶梦桂

每与溪山对,自然怀抱开。měi yǔ xī shān duì,zì rán huái bào kāi。
不愁明日事,何用即时杯。bù chóu míng rì shì,hé yòng jí shí bēi。
一任头如雪,孤眠鼻有雷。yī rèn tóu rú xuě,gū mián bí yǒu léi。
早间巾履润,池上看鱼来。zǎo jiān jīn lǚ rùn,chí shàng kàn yú lái。

谩兴

陶梦桂

溪山争献状,易得小诗成。xī shān zhēng xiàn zhuàng,yì dé xiǎo shī chéng。
病骨如松瘦,清愁似草生。bìng gǔ rú sōng shòu,qīng chóu shì cǎo shēng。
苦无人比饭,喜有弟分羹。kǔ wú rén bǐ fàn,xǐ yǒu dì fēn gēng。
下及长须辈,人言似顾荣。xià jí zhǎng xū bèi,rén yán shì gù róng。

次韵同舟诸丈

陶梦桂

古岸留云色,晴江老日华。gǔ àn liú yún sè,qíng jiāng lǎo rì huá。
捉船人上水,挝鼓客还家。zhuō chuán rén shàng shuǐ,wō gǔ kè hái jiā。
已自身如叶,何堪眼更花。yǐ zì shēn rú yè,hé kān yǎn gèng huā。
摇摇强招饮,茅店酒旗斜。yáo yáo qiáng zhāo yǐn,máo diàn jiǔ qí xié。

送舒用之葬有感

陶梦桂

藕塘三亩宅,松竹荫兰荪。ǒu táng sān mǔ zhái,sōng zhú yīn lán sūn。
有酒曾留客,无香可返魂。yǒu jiǔ céng liú kè,wú xiāng kě fǎn hún。
亲朋惟我老,心事与谁论。qīn péng wéi wǒ lǎo,xīn shì yǔ shuí lùn。
苦恍如縻绠,随风洒墓门。kǔ huǎng rú mí gěng,suí fēng sǎ mù mén。

示次儿柔中出赘

陶梦桂

诲汝汝知乎,家贫乃赘居。huì rǔ rǔ zhī hū,jiā pín nǎi zhuì jū。
奉身须节约,接物要谦虚。fèng shēn xū jié yuē,jiē wù yào qiān xū。
勿以清樽污,而于黄卷疏。wù yǐ qīng zūn wū,ér yú huáng juǎn shū。
只须铭此语,一任命何如。zhǐ xū míng cǐ yǔ,yī rèn mìng hé rú。

余试吏初期六十止今遂初愿喜而赋之

陶梦桂

小儿无力报明时,六十休官早自期。xiǎo ér wú lì bào míng shí,liù shí xiū guān zǎo zì qī。
今岁才周花甲子,此身已在菊东篱。jīn suì cái zhōu huā jiǎ zi,cǐ shēn yǐ zài jú dōng lí。
行年如许化未化,天命而今知不知。xíng nián rú xǔ huà wèi huà,tiān mìng ér jīn zhī bù zhī。
休问圣贤千古事,从今诗酒是吾师。xiū wèn shèng xián qiān gǔ shì,cóng jīn shī jiǔ shì wú shī。

记初第时赠相士诗

陶梦桂

觅得荷衣亦偶然,三壬三甲莫虚传。mì dé hé yī yì ǒu rán,sān rén sān jiǎ mò xū chuán。
知无皂盖朱幡分,奈有清泉白石缘。zhī wú zào gài zhū fān fēn,nài yǒu qīng quán bái shí yuán。
今日为贫行作吏,他时有路即归田。jīn rì wèi pín xíng zuò lì,tā shí yǒu lù jí guī tián。
头颅自断只如许,但问闲居得几年。tóu lú zì duàn zhǐ rú xǔ,dàn wèn xián jū dé jǐ nián。

追次前韵

陶梦桂

清泉白石故依然,俚语当时已浪传。qīng quán bái shí gù yī rán,lǐ yǔ dāng shí yǐ làng chuán。
千里归来寻旧约,一生鞅掌任前缘。qiān lǐ guī lái xún jiù yuē,yī shēng yāng zhǎng rèn qián yuán。
身强只欠登山屐,老去何须负郭田。shēn qiáng zhǐ qiàn dēng shān jī,lǎo qù hé xū fù guō tián。
金石旧交半沦谢,新松嫩竹是忘年。jīn shí jiù jiāo bàn lún xiè,xīn sōng nèn zhú shì wàng nián。

岳阳楼

陶梦桂

朱栏独倚晚天晴,唤起江湖万里情。zhū lán dú yǐ wǎn tiān qíng,huàn qǐ jiāng hú wàn lǐ qíng。
风撼君山波浩荡,云归衡岳月分明。fēng hàn jūn shān bō hào dàng,yún guī héng yuè yuè fēn míng。
飘飘杜老乘槎兴,杳杳轩皇奏乐声。piāo piāo dù lǎo chéng chá xīng,yǎo yǎo xuān huáng zòu lè shēng。
好把天瓢盛此水,涤除旱魃作秋成。hǎo bǎ tiān piáo shèng cǐ shuǐ,dí chú hàn bá zuò qiū chéng。

酬君山远上人送别

陶梦桂

恋恋君山未解维,高僧来送赠行诗。liàn liàn jūn shān wèi jiě wéi,gāo sēng lái sòng zèng xíng shī。
谁知归去陶元亮,又遇当年远法师。shuí zhī guī qù táo yuán liàng,yòu yù dāng nián yuǎn fǎ shī。
莲社欲留听说法,菊篱那忍负归期。lián shè yù liú tīng shuō fǎ,jú lí nà rěn fù guī qī。
临岐重约头陀会,记得江干话别时。lín qí zhòng yuē tóu tuó huì,jì dé jiāng gàn huà bié shí。

九日登江湖伟观矩堂董先生时帅九江慰劳甚至

陶梦桂

琵琶亭下北风狂,浩荡江天接大荒。pí pá tíng xià běi fēng kuáng,hào dàng jiāng tiān jiē dà huāng。
亟舍扁舟登伟观,旋呼官酒作重阳。jí shě biǎn zhōu dēng wěi guān,xuán hū guān jiǔ zuò zhòng yáng。
故人一见惊头白,寒菊新开满眼黄。gù rén yī jiàn jīng tóu bái,hán jú xīn kāi mǎn yǎn huáng。
底用四弦如裂帛,异乡游览自悲伤。dǐ yòng sì xián rú liè bó,yì xiāng yóu lǎn zì bēi shāng。

舟次吴城山

陶梦桂

淮蜀荆襄老此生,归与双眼识吴城。huái shǔ jīng xiāng lǎo cǐ shēng,guī yǔ shuāng yǎn shí wú chéng。
树依神力连云暗,水到江西彻底清。shù yī shén lì lián yún àn,shuǐ dào jiāng xī chè dǐ qīng。
去棹来帆南北客,孤鸿落日古今情。qù zhào lái fān nán běi kè,gū hóng luò rì gǔ jīn qíng。
枯肠尚可搜诗句,三老放船钲一声。kū cháng shàng kě sōu shī jù,sān lǎo fàng chuán zhēng yī shēng。

次韵德修弟

陶梦桂

自古贤名隐魏亭,老夫底用更专城。zì gǔ xián míng yǐn wèi tíng,lǎo fū dǐ yòng gèng zhuān chéng。
得闲且看云来往,不饮休论酒浊清。dé xián qiě kàn yún lái wǎng,bù yǐn xiū lùn jiǔ zhuó qīng。
险阻备尝知世味,消磨不尽是诗情。xiǎn zǔ bèi cháng zhī shì wèi,xiāo mó bù jǐn shì shī qíng。
西堂不作惠连梦,共听茅檐夜雨声。xī táng bù zuò huì lián mèng,gòng tīng máo yán yè yǔ shēng。

望郡城酬舟中诸丈

陶梦桂

归路宁迂三两程,落霞孤鹜近乡城。guī lù níng yū sān liǎng chéng,luò xiá gū wù jìn xiāng chéng。
水连南浦天然碧,秋入西山雨后清。shuǐ lián nán pǔ tiān rán bì,qiū rù xī shān yǔ hòu qīng。
鹿梦已醒谙世事,鸥盟犹在见交情。lù mèng yǐ xǐng ān shì shì,ōu méng yóu zài jiàn jiāo qíng。
近来一事君知否,耳畔全无鼙鼓声。jìn lái yī shì jūn zhī fǒu,ěr pàn quán wú pí gǔ shēng。

次韵德修弟

陶梦桂

一笑相逢在眼前,底须尺素付邮传。yī xiào xiāng féng zài yǎn qián,dǐ xū chǐ sù fù yóu chuán。
池塘生草寻残梦,风雨连床了宿缘。chí táng shēng cǎo xún cán mèng,fēng yǔ lián chuáng le sù yuán。
遮暮雪霜侵两鬓,倚云梨枣出丹田。zhē mù xuě shuāng qīn liǎng bìn,yǐ yún lí zǎo chū dān tián。
从今不愿重分手,粝饭团栾满百年。cóng jīn bù yuàn zhòng fēn shǒu,lì fàn tuán luán mǎn bǎi nián。

书怀

陶梦桂

明时容我老山林,病骨那禁岁月侵。míng shí róng wǒ lǎo shān lín,bìng gǔ nà jìn suì yuè qīn。
破屋仅存容膝地,短檠唤起读书心。pò wū jǐn cún róng xī dì,duǎn qíng huàn qǐ dú shū xīn。
三生习气磨难尽,一饷荣华去莫寻。sān shēng xí qì mó nán jǐn,yī xiǎng róng huá qù mò xún。
苦学吟诗终不近,信知前辈用工深。kǔ xué yín shī zhōng bù jìn,xìn zhī qián bèi yòng gōng shēn。
701234