古诗词

马永卿

谒冯侍御

马永卿

久知仕宦有升沉,此际门阑不觉深。jiǔ zhī shì huàn yǒu shēng chén,cǐ jì mén lán bù jué shēn。
半世人间初识面,一朝林下遽论心。bàn shì rén jiān chū shí miàn,yī cháo lín xià jù lùn xīn。
依依落日催归骑,袅袅秋风动客襟。yī yī luò rì cuī guī qí,niǎo niǎo qiū fēng dòng kè jīn。
乡里小儿何太喜,异乡流落有知音。xiāng lǐ xiǎo ér hé tài xǐ,yì xiāng liú luò yǒu zhī yīn。

谒冯侍御

马永卿

珍重吾乡有异人,后来谁可继前尘。zhēn zhòng wú xiāng yǒu yì rén,hòu lái shuí kě jì qián chén。
久邀乾竺为心友,未许巢由作外臣。jiǔ yāo qián zhú wèi xīn yǒu,wèi xǔ cháo yóu zuò wài chén。
桑梓荒残俱动念,衣冠零落合相亲。sāng zǐ huāng cán jù dòng niàn,yī guān líng luò hé xiāng qīn。
白□碧竹龙华路,茅屋三间愿卜邻。bái bì zhú lóng huá lù,máo wū sān jiān yuàn bo lín。

萧何

马永卿

创业艰难尚尔为,太平奢侈可前知。chuàng yè jiān nán shàng ěr wèi,tài píng shē chǐ kě qián zhī。
欲令后世无能过,可笑萧何尔许痴。yù lìng hòu shì wú néng guò,kě xiào xiāo hé ěr xǔ chī。

赠申孝子世宁

马永卿

六月烈日日正中,时有叛将号群凶。liù yuè liè rì rì zhèng zhōng,shí yǒu pàn jiāng hào qún xiōng。
平人血染大溪浪,比屋焰照鹅湖峰。píng rén xuè rǎn dà xī làng,bǐ wū yàn zhào é hú fēng。
白刃纷纷蔽行路,六合茫茫何处去。bái rèn fēn fēn bì xíng lù,liù hé máng máng hé chù qù。
妻见夫亡不敢啼,母弃儿奔那忍顾。qī jiàn fū wáng bù gǎn tí,mǔ qì ér bēn nà rěn gù。
药市申翁鬓有霜,卧病经时不下床。yào shì shēn wēng bìn yǒu shuāng,wò bìng jīng shí bù xià chuáng。
平生未省见兵革,出门正尔逢豺狼。píng shēng wèi shěng jiàn bīng gé,chū mén zhèng ěr féng chái láng。
豺狼满市如流水,追索金缯心未已。chái láng mǎn shì rú liú shuǐ,zhuī suǒ jīn zēng xīn wèi yǐ。
可怜累世积阴功,今日将为兵死鬼。kě lián lèi shì jī yīn gōng,jīn rì jiāng wèi bīng sǐ guǐ。
世宁孝行何高高,慨慷性命轻鸿毛。shì níng xiào xíng hé gāo gāo,kǎi kāng xìng mìng qīng hóng máo。
此时自欲赴黄壤,欣然延颈迎霜刀。cǐ shí zì yù fù huáng rǎng,xīn rán yán jǐng yíng shuāng dāo。
至孝感兮天地动,白日无光百川涌。zhì xiào gǎn xī tiān dì dòng,bái rì wú guāng bǎi chuān yǒng。
三刀不死古今稀,一命自有神灵拥。sān dāo bù sǐ gǔ jīn xī,yī mìng zì yǒu shén líng yōng。
群贤激赏争作歌,要使汝名长不磨。qún xián jī shǎng zhēng zuò gē,yào shǐ rǔ míng zhǎng bù mó。
何时上书达天听,诏加旌表高嵯峨。hé shí shàng shū dá tiān tīng,zhào jiā jīng biǎo gāo cuó é。