古诗词

高荷

诗一首

高荷

妄作非吾事,罢官饥尔曹。wàng zuò fēi wú shì,bà guān jī ěr cáo。
此心常去住,何日遂孤高。cǐ xīn cháng qù zhù,hé rì suì gū gāo。
雁伴乌疮脱,蝇营狗跛劳。yàn bàn wū chuāng tuō,yíng yíng gǒu bǒ láo。
不如张仲蔚,门外长蓬蒿。bù rú zhāng zhòng wèi,mén wài zhǎng péng hāo。

答山谷先生

高荷

四篇诗得袅蹄金,妙旨初临法语寻。sì piān shī dé niǎo tí jīn,miào zhǐ chū lín fǎ yǔ xún。
要我尽除儿子气,知公全用老婆心。yào wǒ jǐn chú ér zi qì,zhī gōng quán yòng lǎo pó xīn。
平章许事真难可,付嘱斯文岂易任。píng zhāng xǔ shì zhēn nán kě,fù zhǔ sī wén qǐ yì rèn。
感激面东垂涕泗,高山从此少知音。gǎn jī miàn dōng chuí tì sì,gāo shān cóng cǐ shǎo zhī yīn。

蜡梅

高荷

少镕蜡泪装应似,多爇龙涎臭不如。shǎo róng là lèi zhuāng yīng shì,duō ruò lóng xián chòu bù rú。
只恐春风有机事,夜来开破几丸书。zhǐ kǒng chūn fēng yǒu jī shì,yè lái kāi pò jǐ wán shū。

上黄太史

高荷

万里南溪郡,黄香得赐环。wàn lǐ nán xī jùn,huáng xiāng dé cì huán。
盛名喧海内,摧翮返云间。shèng míng xuān hǎi nèi,cuī hé fǎn yún jiān。
太史资诚峻,郎官选亦悭。tài shǐ zī chéng jùn,láng guān xuǎn yì qiān。
朝廷才特起,堂奥援谁扳。cháo tíng cái tè qǐ,táng ào yuán shuí bān。
一梦追前事,群公厄后艰。yī mèng zhuī qián shì,qún gōng è hòu jiān。
中伤皆死祸,放逐罕生还。zhōng shāng jiē sǐ huò,fàng zhú hǎn shēng hái。
别驾之戎僰,侨居傍草菅。bié jià zhī róng bó,qiáo jū bàng cǎo jiān。
想知谙鸟道,闻说异人寰。xiǎng zhī ān niǎo dào,wén shuō yì rén huán。
杨子家元窘,王维室久鳏。yáng zi jiā yuán jiǒng,wáng wéi shì jiǔ guān。
鵩来心破碎,猿叫泪湲潺。fú lái xīn pò suì,yuán jiào lèi yuán chán。
达观终难得,羁愁必易删。dá guān zhōng nán dé,jī chóu bì yì shān。
众情相恻悯,灵物自恬憪。zhòng qíng xiāng cè mǐn,líng wù zì tián xián。
迥阁澄秋晚,幽窗耸夜跧。jiǒng gé chéng qiū wǎn,yōu chuāng sǒng yè quán。
蜀天何处尽,巴月几回弯。shǔ tiān hé chù jǐn,bā yuè jǐ huí wān。
坠履魂空断,遗弓涕忽潸。zhuì lǚ hún kōng duàn,yí gōng tì hū shān。
石门凄殿楯,铜雀惨宫鬟。shí mén qī diàn dùn,tóng què cǎn gōng huán。
帝统联仁圣,皇恩感艳顽。dì tǒng lián rén shèng,huáng ēn gǎn yàn wán。
网罗疏党禁,诛蔓扫朋奸。wǎng luó shū dǎng jìn,zhū màn sǎo péng jiān。
点检金闺彦,凋零玉笋班。diǎn jiǎn jīn guī yàn,diāo líng yù sǔn bān。
尚令宗庙器,遥隔鬼门关。shàng lìng zōng miào qì,yáo gé guǐ mén guān。
拊髀咨询及,含香诰命颁。fǔ bì zī xún jí,hán xiāng gào mìng bān。
笑谈趋赤县,吟咏落乌蛮。xiào tán qū chì xiàn,yín yǒng luò wū mán。
奏记怀东观,移文颔北山。zòu jì huái dōng guān,yí wén hàn běi shān。
应将九迁待,未补七年闲。yīng jiāng jiǔ qiān dài,wèi bǔ qī nián xián。
士愧千钧弩,身谋五两纶。shì kuì qiān jūn nǔ,shēn móu wǔ liǎng lún。
退藏欣望气,延仰窃窥斑。tuì cáng xīn wàng qì,yán yǎng qiè kuī bān。
昌谷词源窄,浯溪笔力孱。chāng gǔ cí yuán zhǎi,wú xī bǐ lì càn。
斫轮深类扁,投斧欲随般。zhuó lún shēn lèi biǎn,tóu fǔ yù suí bān。
鹄卵真能伏,龙鳞敢冀攀。gǔ luǎn zhēn néng fú,lóng lín gǎn jì pān。
不嗔无绍介,试遣略承颜。bù chēn wú shào jiè,shì qiǎn lüè chéng yán。

国香

高荷

南溪太史还朝晚,息驾江陵颇从款。nán xī tài shǐ hái cháo wǎn,xī jià jiāng líng pǒ cóng kuǎn。
彩毫曾咏水仙花,可惜国香天不管。cǎi háo céng yǒng shuǐ xiān huā,kě xī guó xiāng tiān bù guǎn。
将花托意为罗敷,十七未有十五馀。jiāng huā tuō yì wèi luó fū,shí qī wèi yǒu shí wǔ yú。
宋玉门墙纡贵从,蓝桥庭户怪贫居。sòng yù mén qiáng yū guì cóng,lán qiáo tíng hù guài pín jū。
十年目色遥成处,公更不来天上去。shí nián mù sè yáo chéng chù,gōng gèng bù lái tiān shàng qù。
已嫁邻姬窈窕姿,空传墨客殷勤句。yǐ jià lín jī yǎo tiǎo zī,kōng chuán mò kè yīn qín jù。
闻道离鸾别鹤悲,稿砧无赖鬻蛾眉。wén dào lí luán bié hè bēi,gǎo zhēn wú lài yù é méi。
桃花结子风吹后,巫峡行云梦足时。táo huā jié zi fēng chuī hòu,wū xiá xíng yún mèng zú shí。
田郎好事知渠久,酬赠明珠同石友。tián láng hǎo shì zhī qú jiǔ,chóu zèng míng zhū tóng shí yǒu。
憔悴犹疑洛浦妃,风流固可章台柳。qiáo cuì yóu yí luò pǔ fēi,fēng liú gù kě zhāng tái liǔ。
宝髻犀梳金凤翘,尊前初识董娇饶。bǎo jì xī shū jīn fèng qiào,zūn qián chū shí dǒng jiāo ráo。
来迟杜牧应须恨,愁杀苏州也合销。lái chí dù mù yīng xū hèn,chóu shā sū zhōu yě hé xiāo。
却把水仙花说似,猛省西家黄学士。què bǎ shuǐ xiān huā shuō shì,měng shěng xī jiā huáng xué shì。
乃能知妾妾当时,悔不书空作黄字。nǎi néng zhī qiè qiè dāng shí,huǐ bù shū kōng zuò huáng zì。
王子初闻话此祥,索诗裁与漫凄凉。wáng zi chū wén huà cǐ xiáng,suǒ shī cái yǔ màn qī liáng。
只今驱豆无方法,徒使田郎号国香。zhǐ jīn qū dòu wú fāng fǎ,tú shǐ tián láng hào guó xiāng。

和山谷题李亮功家周昉画美人琴阮图

高荷

丹青有神艺,周郎独能兼。dān qīng yǒu shén yì,zhōu láng dú néng jiān。
图画绝世人,真态不可添。tú huà jué shì rén,zhēn tài bù kě tiān。
却怜如画者,相与落谁手。què lián rú huà zhě,xiāng yǔ luò shuí shǒu。
想像犹可言,雨重烟笼柳。xiǎng xiàng yóu kě yán,yǔ zhòng yān lóng liǔ。

诗一首

高荷

浪头送过皇天荡,夕阳引到乌衣巷。làng tóu sòng guò huáng tiān dàng,xī yáng yǐn dào wū yī xiàng。
恶风退作六鹢飞,清秋不成一鹗上。è fēng tuì zuò liù yì fēi,qīng qiū bù chéng yī è shàng。
故人情亲在千里,万金不如一番纸。gù rén qíng qīn zài qiān lǐ,wàn jīn bù rú yī fān zhǐ。
望断云边鸿影稀,似听枝间鹊声喜。wàng duàn yún biān hóng yǐng xī,shì tīng zhī jiān què shēng xǐ。