古诗词

马先觉

幽居客至

马先觉

吾爱吾庐似野人,轩窗花草逐时新。wú ài wú lú shì yě rén,xuān chuāng huā cǎo zhú shí xīn。
寻常俗客经过少,咫尺诗仙往复频。xún cháng sú kè jīng guò shǎo,zhǐ chǐ shī xiān wǎng fù pín。
小摘园蔬微带雨,浅篘瓮蚁曲留春。xiǎo zhāi yuán shū wēi dài yǔ,qiǎn chōu wèng yǐ qū liú chūn。
莫嫌供给全羞涩,礼薄情浓却是真。mò xián gōng gěi quán xiū sè,lǐ báo qíng nóng què shì zhēn。

慧聚僧神济善医能知人死生于数岁或数月之前或有奇疾则以意用药无不差者既享高寿临终甚了了因作二诗哭之僧讳清照神济乃其师号云

马先觉

端的西来了世缘,有身宁肯自谋安。duān de xī lái le shì yuán,yǒu shēn níng kěn zì móu ān。
殷勤疗病肱三折,去住无心指一弹。yīn qín liáo bìng gōng sān zhé,qù zhù wú xīn zhǐ yī dàn。
贝叶翻馀清磬在,梵音飘断暮钟残。bèi yè fān yú qīng qìng zài,fàn yīn piāo duàn mù zhōng cán。
只今双树婆娑影,空锁灵山片月寒。zhǐ jīn shuāng shù pó suō yǐng,kōng suǒ líng shān piàn yuè hán。

慧聚僧神济善医能知人死生于数岁或数月之前或有奇疾则以意用药无不差者既享高寿临终甚了了因作二诗哭之僧讳清照神济乃其师号云

马先觉

料理归期不作难,等闲坐蜕白云轩。liào lǐ guī qī bù zuò nán,děng xián zuò tuì bái yún xuān。
去来自熟三生路,谈笑聊书四偈言。qù lái zì shú sān shēng lù,tán xiào liáo shū sì jì yán。
舍利虽藏多宝塔,化身应返给孤园。shě lì suī cáng duō bǎo tǎ,huà shēn yīng fǎn gěi gū yuán。
阴功若证菩提果,更与众生洗病根。yīn gōng ruò zhèng pú tí guǒ,gèng yǔ zhòng shēng xǐ bìng gēn。

喜乐功成招范至能入诗社

马先觉

燕国将军善主盟,新封诗将一军惊。yàn guó jiāng jūn shàn zhǔ méng,xīn fēng shī jiāng yī jūn jīng。
范家老子登坛后,鼓出胸中十万兵。fàn jiā lǎo zi dēng tán hòu,gǔ chū xiōng zhōng shí wàn bīng。

索笑图诗

马先觉

封侯无骨登淩烟,食肉无相当万钱。fēng hóu wú gǔ dēng líng yān,shí ròu wú xiāng dāng wàn qián。
君看檐下偃蹇者,如何头上著貂蝉。jūn kàn yán xià yǎn jiǎn zhě,rú hé tóu shàng zhù diāo chán。
雅宜置之一丘壑,了此三生梅竹缘。yǎ yí zhì zhī yī qiū hè,le cǐ sān shēng méi zhú yuán。
云岩霜落月照水,有美玉树临风前。yún yán shuāng luò yuè zhào shuǐ,yǒu měi yù shù lín fēng qián。
影窥疏棂香破梦,隐几维摩起幽禅。yǐng kuī shū líng xiāng pò mèng,yǐn jǐ wéi mó qǐ yōu chán。
杖藜徐步绕千匝,一笑与花俱欲仙。zhàng lí xú bù rào qiān zā,yī xiào yǔ huā jù yù xiān。
呼童秉烛进诗具,折香来荐冰壶泉。hū tóng bǐng zhú jìn shī jù,zhé xiāng lái jiàn bīng hú quán。
少陵此兴隔千岁,顾我素好亦同然。shǎo líng cǐ xīng gé qiān suì,gù wǒ sù hǎo yì tóng rán。
但觉搜肠乏妙语,也拟著句开云笺。dàn jué sōu cháng fá miào yǔ,yě nǐ zhù jù kāi yún jiān。
床头盎盎春有味,案上泠泠风入弦。chuáng tóu àng àng chūn yǒu wèi,àn shàng líng líng fēng rù xián。
人生适意政须尔,何用底死浮名牵。rén shēng shì yì zhèng xū ěr,hé yòng dǐ sǐ fú míng qiān。
是图落笔有妙解,先事立意非徒传。shì tú luò bǐ yǒu miào jiě,xiān shì lì yì fēi tú chuán。
草堂之赀吾办久,不学杜老长乞怜。cǎo táng zhī zī wú bàn jiǔ,bù xué dù lǎo zhǎng qǐ lián。
甫里下田傥逢年,便判百斛买江天。fǔ lǐ xià tián tǎng féng nián,biàn pàn bǎi hú mǎi jiāng tiān。

乐庵李先生居南床论张同知不行挂冠而归赋二诗为寿

马先觉

高人摆尘鞿,厉俗非小补。gāo rén bǎi chén jī,lì sú fēi xiǎo bǔ。
朝来漉酒巾,谈笑易圭组。cháo lái lù jiǔ jīn,tán xiào yì guī zǔ。
百年全始终,一节照今古。bǎi nián quán shǐ zhōng,yī jié zhào jīn gǔ。
回首声利场,车轮正旁午。huí shǒu shēng lì chǎng,chē lún zhèng páng wǔ。

乐庵李先生居南床论张同知不行挂冠而归赋二诗为寿

马先觉

闻健即收身,归耕躬馌饷。wén jiàn jí shōu shēn,guī gēng gōng yè xiǎng。
诗中句堂堂,床头春盎盎。shī zhōng jù táng táng,chuáng tóu chūn àng àng。
寒花晚更香,霜节老益壮。hán huā wǎn gèng xiāng,shuāng jié lǎo yì zhuàng。
相对无俗情,端的羲皇上。xiāng duì wú sú qíng,duān de xī huáng shàng。

送昆山丞谢子潚解官还朝

马先觉

结交无虑三十年,道同志合难其全。jié jiāo wú lǜ sān shí nián,dào tóng zhì hé nán qí quán。
倾盖相欢岂无有,当面论心背不然。qīng gài xiāng huān qǐ wú yǒu,dāng miàn lùn xīn bèi bù rán。
晚知趋向动违俗,闭门避客鱼渊潜。wǎn zhī qū xiàng dòng wéi sú,bì mén bì kè yú yuān qián。
属闻贰令非常好,才德远过崔蓝田。shǔ wén èr lìng fēi cháng hǎo,cái dé yuǎn guò cuī lán tián。
有怀欲吐难忍脚,试剥云雾看青天。yǒu huái yù tǔ nán rěn jiǎo,shì bō yún wù kàn qīng tiān。
穆如清风濯烦愠,皎若明月堕我前。mù rú qīng fēng zhuó fán yùn,jiǎo ruò míng yuè duò wǒ qián。
论文未易探涯涘,讲政壹以民为先。lùn wén wèi yì tàn yá sì,jiǎng zhèng yī yǐ mín wèi xiān。
老夫论说众所废,公独采拾无弃捐。lǎo fū lùn shuō zhòng suǒ fèi,gōng dú cǎi shí wú qì juān。
承颜请益恨不数,契合乃过金石坚。chéng yán qǐng yì hèn bù shù,qì hé nǎi guò jīn shí jiān。
我方怙焉以为命,忍闻歌吹张离筵。wǒ fāng hù yān yǐ wèi mìng,rěn wén gē chuī zhāng lí yán。
西郊日暖玉生烟,羡公此行若登仙。xī jiāo rì nuǎn yù shēng yān,xiàn gōng cǐ xíng ruò dēng xiān。
何当化龙逐云气,四方上下相周旋。hé dāng huà lóng zhú yún qì,sì fāng shàng xià xiāng zhōu xuán。
含情握手不忍别,敢效昔人裨一言。hán qíng wò shǒu bù rěn bié,gǎn xiào xī rén bì yī yán。
圣王当宁方急贤,愿公袖疏朝甘泉。shèng wáng dāng níng fāng jí xián,yuàn gōng xiù shū cháo gān quán。
为言民瘼殊未痊,径须下诏宽缗钱。wèi yán mín mò shū wèi quán,jìng xū xià zhào kuān mín qián。