古诗词

张琬

南楼寺

张琬

仙去不留丹灶药,诗成惟记御园柑。xiān qù bù liú dān zào yào,shī chéng wéi jì yù yuán gān。
休夸巨镇来天北,且得奇峰在岭南。xiū kuā jù zhèn lái tiān běi,qiě dé qí fēng zài lǐng nán。
已见二楼开石路,可无双鲤起龙潭。yǐ jiàn èr lóu kāi shí lù,kě wú shuāng lǐ qǐ lóng tán。
政当九月黄茅里,喜作清商洗瘴岚。zhèng dāng jiǔ yuè huáng máo lǐ,xǐ zuò qīng shāng xǐ zhàng lán。

和孙莘老题召伯斗野亭

张琬

维舟得古寺,望远天四平。wéi zhōu dé gǔ sì,wàng yuǎn tiān sì píng。
晴日晖晖散,晚风泠泠清。qíng rì huī huī sàn,wǎn fēng líng líng qīng。
危亭下瞰野,层阁高连甍。wēi tíng xià kàn yě,céng gé gāo lián méng。
起望斗与牛,淮海相奔倾。qǐ wàng dòu yǔ niú,huái hǎi xiāng bēn qīng。
往来谁百年,今昔我平生。wǎng lái shuí bǎi nián,jīn xī wǒ píng shēng。
悠悠何所寓,台上多化城。yōu yōu hé suǒ yù,tái shàng duō huà chéng。
与其逐影死,宁似不鸣烹。yǔ qí zhú yǐng sǐ,níng shì bù míng pēng。
咄哉应有止,老矣将安行。duō zāi yīng yǒu zhǐ,lǎo yǐ jiāng ān xíng。
中庭柜子落,丈室霜月明。zhōng tíng guì zi luò,zhàng shì shuāng yuè míng。
此意竟萧条,犹然笑安荣。cǐ yì jìng xiāo tiáo,yóu rán xiào ān róng。