古诗词

张徵

自然亭

张徵

久雨妨渔复滞樵,自然亭上一逍遥。jiǔ yǔ fáng yú fù zhì qiáo,zì rán tíng shàng yī xiāo yáo。
万缘不自闲中起,百事唯于睡里消。wàn yuán bù zì xián zhōng qǐ,bǎi shì wéi yú shuì lǐ xiāo。
老去自知如蠛蠓,病来谁悟似芭蕉。lǎo qù zì zhī rú miè měng,bìng lái shuí wù shì bā jiāo。
爱名之世忘名客,幸有山林旧市朝。ài míng zhī shì wàng míng kè,xìng yǒu shān lín jiù shì cháo。

书故三司副使陈公亚之诗轴后

张徵

破锦囊开玉振金,舍人胸次右丞心。pò jǐn náng kāi yù zhèn jīn,shě rén xiōng cì yòu chéng xīn。
为时黼藻衣冠薮,与国丹青翰墨林。wèi shí fǔ zǎo yī guān sǒu,yǔ guó dān qīng hàn mò lín。
慷慨似谁双舞剑,风流随处一歌琴。kāng kǎi shì shuí shuāng wǔ jiàn,fēng liú suí chù yī gē qín。
燕贻苦志追先烈,子夏何须论浅深。yàn yí kǔ zhì zhuī xiān liè,zi xià hé xū lùn qiǎn shēn。