古诗词

张志行

邑宰同游岘峰

张志行

胜境追游岂易寻,公馀喜得共登临。shèng jìng zhuī yóu qǐ yì xún,gōng yú xǐ dé gòng dēng lín。
攀萝缥缈云霄兴,夹道琮琤玉石音。pān luó piāo miǎo yún xiāo xīng,jiā dào cóng chēng yù shí yīn。
置酒但教呼我辈,题名何必刻碑阴。zhì jiǔ dàn jiào hū wǒ bèi,tí míng hé bì kè bēi yīn。
篮舆归去敲明月,盛集应堪继竹林。lán yú guī qù qiāo míng yuè,shèng jí yīng kān jì zhú lín。

涵碧亭

张志行

梦游还解洗尘劳,一日堪来一百遭。mèng yóu hái jiě xǐ chén láo,yī rì kān lái yī bǎi zāo。
有眼石泉声更细,无心亭竹节犹高。yǒu yǎn shí quán shēng gèng xì,wú xīn tíng zhú jié yóu gāo。
洞中意寂含千古,世上名轻等一毫。dòng zhōng yì jì hán qiān gǔ,shì shàng míng qīng děng yī háo。
此药要知天付与,未宜轻话与儿曹。cǐ yào yào zhī tiān fù yǔ,wèi yí qīng huà yǔ ér cáo。