古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
李德林
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
相逢狭路间
隋
:
李德林
天衢号九经,冠盖恒纵横。
tiān qú hào jiǔ jīng,guān gài héng zòng héng。
忽逢怀刺客,相寻欲逐名。
hū féng huái cì kè,xiāng xún yù zhú míng。
我住河阳浦,开门望帝城。
wǒ zhù hé yáng pǔ,kāi mén wàng dì chéng。
金台远犹出,玉观夜恒明。
jīn tái yuǎn yóu chū,yù guān yè héng míng。
筵羞太官膳,酒酿步兵营。
yán xiū tài guān shàn,jiǔ niàng bù bīng yíng。
悬床接高十,隔帐授诸生。
xuán chuáng jiē gāo shí,gé zhàng shòu zhū shēng。
流水琴前韵,飞尘歌后轻。
liú shuǐ qín qián yùn,fēi chén gē hòu qīng。
大子难为弟,中子难为兄。
dà zi nán wèi dì,zhōng zi nán wèi xiōng。
小子轻财利,实见陶朱情。
xiǎo zi qīng cái lì,shí jiàn táo zhū qíng。
龙轩照人转,骥马嘘天明。
lóng xuān zhào rén zhuǎn,jì mǎ xū tiān míng。
入门俱有说,至道胜金ぷ。
rù mén jù yǒu shuō,zhì dào shèng jīn。
出门会亲友,天官奏德星。
chū mén huì qīn yǒu,tiān guān zòu dé xīng。
大妇训端木,中妇训刘灵。
dà fù xùn duān mù,zhōng fù xùn liú líng。
小妇南山下,击缶和秦筝。
xiǎo fù nán shān xià,jī fǒu hé qín zhēng。
群宾莫有戏,灯来告绝缨。
qún bīn mò yǒu xì,dēng lái gào jué yīng。
AI赏析
从驾巡游诗
隋
:
李德林
大夏尧遗俗,汾河汉豫游。
dà xià yáo yí sú,fén hé hàn yù yóu。
今随龙驾往,还属雁飞秋。
jīn suí lóng jià wǎng,hái shǔ yàn fēi qiū。
天行肃辇路,日驭翼华辀。
tiān xíng sù niǎn lù,rì yù yì huá zhōu。
朝乘六气辩,夕动七星旒。
cháo chéng liù qì biàn,xī dòng qī xīng liú。
谷静禽多思,风高松易秋。
gǔ jìng qín duō sī,fēng gāo sōng yì qiū。
远林才有色,遥水漫无流。
yuǎn lín cái yǒu sè,yáo shuǐ màn wú liú。
京华佳丽所,目极与云浮。
jīng huá jiā lì suǒ,mù jí yǔ yún fú。
但睹凌霄观,讵见望仙楼。
dàn dǔ líng xiāo guān,jù jiàn wàng xiān lóu。
锁门皆秀发,鸳池尽学优。
suǒ mén jiē xiù fā,yuān chí jǐn xué yōu。
待君草封禅,东山观射牛。
dài jūn cǎo fēng chán,dōng shān guān shè niú。
AI赏析
从驾还京诗
隋
:
李德林
至仁文教远,惟圣武功宣。
zhì rén wén jiào yuǎn,wéi shèng wǔ gōng xuān。
太师观六义,诸侯问百年。
tài shī guān liù yì,zhū hóu wèn bǎi nián。
玄览时乘隙,训旅次山川。
xuán lǎn shí chéng xì,xùn lǚ cì shān chuān。
镇象屯休气,华盖翼飞烟。
zhèn xiàng tún xiū qì,huá gài yì fēi yān。
鼓奏千人响,旗动七星连。
gǔ zòu qiān rén xiǎng,qí dòng qī xīng lián。
峻岭戈回日,高峰马煦天。
jùn lǐng gē huí rì,gāo fēng mǎ xù tiān。
姑射神游罢,萧关猎骑旋。
gū shè shén yóu bà,xiāo guān liè qí xuán。
更待东山上,看君巡狩篇。
gèng dài dōng shān shàng,kàn jūn xún shòu piān。
AI赏析
夏日诗
隋
:
李德林
夏景多烦蒸,山水暂追凉。
xià jǐng duō fán zhēng,shān shuǐ zàn zhuī liáng。
桐枝覆玉槛,荷叶满银塘。
tóng zhī fù yù kǎn,hé yè mǎn yín táng。
轻扇摇明月,珍簟拂流黄。
qīng shàn yáo míng yuè,zhēn diàn fú liú huáng。
壶盛仙客酒,瓶贮帝台浆。
hú shèng xiān kè jiǔ,píng zhù dì tái jiāng。
才人下铜雀,侍妓出明光。
cái rén xià tóng què,shì jì chū míng guāng。
歌声越齐市,舞曲冠平阳。
gē shēng yuè qí shì,wǔ qū guān píng yáng。
微风动罗带,薄汗染红妆。
wēi fēng dòng luó dài,báo hàn rǎn hóng zhuāng。
共欣陪宴赏,千秋乐未央。
gòng xīn péi yàn shǎng,qiān qiū lè wèi yāng。
AI赏析
入山诗
隋
:
李德林
登岭望重关,腰佩且鸣环。
dēng lǐng wàng zhòng guān,yāo pèi qiě míng huán。
天河临易饮,月桂近将攀。
tiān hé lín yì yǐn,yuè guì jìn jiāng pān。
王母西山至,夫人南岳还。
wáng mǔ xī shān zhì,fū rén nán yuè hái。
何必阳台下,要待梦容颜。
hé bì yáng tái xià,yào dài mèng róng yán。
AI赏析
咏松树诗
隋
:
李德林
结根生上苑,擢秀迩华池。
jié gēn shēng shàng yuàn,zhuó xiù ěr huá chí。
岁寒无改色,年长有倒枝。
suì hán wú gǎi sè,nián zhǎng yǒu dào zhī。
露自金盘洒,风从玉树吹。
lù zì jīn pán sǎ,fēng cóng yù shù chuī。
寄言谢霜雪,贞心自不移。
jì yán xiè shuāng xuě,zhēn xīn zì bù yí。
AI赏析