古诗词

张焘

踏莎行

张焘

阳复寒根,气回枯杆。yáng fù hán gēn,qì huí kū gān。
前村昨夜梅初绽。qián cūn zuó yè méi chū zhàn。
谁言造化没偏颇,半开何独南枝暖。shuí yán zào huà méi piān pǒ,bàn kāi hé dú nán zhī nuǎn。
素艳幽轻,清香远散。sù yàn yōu qīng,qīng xiāng yuǎn sàn。
雪中岂恨和羹晚。xuě zhōng qǐ hèn hé gēng wǎn。
不知何处误东君,至今不使春拘管。bù zhī hé chù wù dōng jūn,zhì jīn bù shǐ chūn jū guǎn。

恨欢迟/恨来迟

张焘

淡薄情怀。dàn báo qíng huái。
浅缀胭脂。qiǎn zhuì yān zhī。
独占江梅。dú zhàn jiāng méi。
最好是、严凝苦寒天气,却是开时。zuì hǎo shì yán níng kǔ hán tiān qì,què shì kāi shí。
也不许、桃杏斗妍媸。yě bù xǔ táo xìng dòu yán chī。
也不许、雪霜相欺。yě bù xǔ xuě shuāng xiāng qī。
又只恐、谁家一声羌笛,落尽南枝。yòu zhǐ kǒng shuí jiā yī shēng qiāng dí,luò jǐn nán zhī。

挽老苏先生

张焘

本朝文物盛西州,独得宗公荐冕旒。běn cháo wén wù shèng xī zhōu,dú dé zōng gōng jiàn miǎn liú。
稷嗣草仪书未奏,茂陵辞客病无瘳。jì sì cǎo yí shū wèi zòu,mào líng cí kè bìng wú chōu。
一门歆向传家学,二子机云并隽游。yī mén xīn xiàng chuán jiā xué,èr zi jī yún bìng juàn yóu。
守蜀无因奠尊酒,素车应满古原头。shǒu shǔ wú yīn diàn zūn jiǔ,sù chē yīng mǎn gǔ yuán tóu。

耆英会诗

张焘

洛城今昔衣冠盛,韩国园林景物全。luò chéng jīn xī yī guān shèng,hán guó yuán lín jǐng wù quán。
功在三朝尊二相,数逾九老萃群贤。gōng zài sān cháo zūn èr xiāng,shù yú jiǔ lǎo cuì qún xián。
当时乡社为高会,此日居留许款延。dāng shí xiāng shè wèi gāo huì,cǐ rì jū liú xǔ kuǎn yán。
多幸不才陪履舄,更惭七十是新年。duō xìng bù cái péi lǚ xì,gèng cán qī shí shì xīn nián。