古诗词

强至

谢三门提举辇运宋叔达郎中寄古碑杂言

强至

长安古名都,汉唐以来帝王宅。zhǎng ān gǔ míng dōu,hàn táng yǐ lái dì wáng zhái。
当时高冠大带接迹公卿间,声名大半文章伯。dāng shí gāo guān dà dài jiē jì gōng qīng jiān,shēng míng dà bàn wén zhāng bó。
能书万变轶出意象外,那局体法就常格。néng shū wàn biàn yì chū yì xiàng wài,nà jú tǐ fǎ jiù cháng gé。
杰词精翰在处勒琬琰,从此关西富碑石。jié cí jīng hàn zài chù lēi wǎn yǎn,cóng cǐ guān xī fù bēi shí。
咸阳原头螭蟠龟负不知数,风雨皴剥尘土蚀。xián yáng yuán tóu chī pán guī fù bù zhī shù,fēng yǔ cūn bō chén tǔ shí。
荒郊坏宇大者卧榛莽,小者老祠佛庙往往龛屋壁。huāng jiāo huài yǔ dà zhě wò zhēn mǎng,xiǎo zhě lǎo cí fú miào wǎng wǎng kān wū bì。
忆初来长安,于此心颇溺。yì chū lái zhǎng ān,yú cǐ xīn pǒ nì。
朝披夕购自忘倦,一纸不吝百金易。cháo pī xī gòu zì wàng juàn,yī zhǐ bù lìn bǎi jīn yì。
岂惟读辞玩点画,汉唐往事皆历历。qǐ wéi dú cí wán diǎn huà,hàn táng wǎng shì jiē lì lì。
始者累一以至百,今既累百至千未免广搜觅。shǐ zhě lèi yī yǐ zhì bǎi,jīn jì lèi bǎi zhì qiān wèi miǎn guǎng sōu mì。
古人载书兼两惧猜谤,今我车载不足更囊积。gǔ rén zài shū jiān liǎng jù cāi bàng,jīn wǒ chē zài bù zú gèng náng jī。
中郎知我有碑癖,封寄数本跨数驿。zhōng láng zhī wǒ yǒu bēi pǐ,fēng jì shù běn kuà shù yì。
中郎中郎虽欲遂愚癖,愚也字学不进。zhōng láng zhōng láng suī yù suì yú pǐ,yú yě zì xué bù jìn。
文格不长,翻愧嗜此苦无益。wén gé bù zhǎng,fān kuì shì cǐ kǔ wú yì。
虽然古人亦或有所嗜,又恐一朝舍此愚意无以适。suī rán gǔ rén yì huò yǒu suǒ shì,yòu kǒng yī cháo shě cǐ yú yì wú yǐ shì。
碑乎誓将蓄汝永吾好,不已圣犹贤博弈。bēi hū shì jiāng xù rǔ yǒng wú hǎo,bù yǐ shèng yóu xián bó yì。

送范君武

强至

谪仙放荡来江东,醉吟三见江花红。zhé xiān fàng dàng lái jiāng dōng,zuì yín sān jiàn jiāng huā hóng。
吴儿聚观玉勒骏,越女一笑金钱空。wú ér jù guān yù lēi jùn,yuè nǚ yī xiào jīn qián kōng。
笔端灵文落彩凤,席上古气舒长虹。bǐ duān líng wén luò cǎi fèng,xí shàng gǔ qì shū zhǎng hóng。
飘然又趁白云北,别语有尽情无穷。piāo rán yòu chèn bái yún běi,bié yǔ yǒu jǐn qíng wú qióng。

谢陈伯成学士

强至

蓬莱仙人才伟英,三世实以文章称。péng lái xiān rén cái wěi yīng,sān shì shí yǐ wén zhāng chēng。
持杯玉虹汲涧壑,奋笔金虎虓丘陵。chí bēi yù hóng jí jiàn hè,fèn bǐ jīn hǔ xiāo qiū líng。
开怀未尝有表暴,出语矧复无骄矜。kāi huái wèi cháng yǒu biǎo bào,chū yǔ shěn fù wú jiāo jīn。
超然古人考是否,蔑尔时俗论爱憎。chāo rán gǔ rén kǎo shì fǒu,miè ěr shí sú lùn ài zēng。
识君始者两俱少,独我今也百不能。shí jūn shǐ zhě liǎng jù shǎo,dú wǒ jīn yě bǎi bù néng。
半载沉疴类鹤瘦,终朝痴卧如冻蝇。bàn zài chén kē lèi hè shòu,zhōng cháo chī wò rú dòng yíng。
医工诊臂即司命,药债搅心逾恶朋。yī gōng zhěn bì jí sī mìng,yào zhài jiǎo xīn yú è péng。
烦君终日一问讯,使我多感常填膺。fán jūn zhōng rì yī wèn xùn,shǐ wǒ duō gǎn cháng tián yīng。
感而有赠不须怪,近来交态犹春冰。gǎn ér yǒu zèng bù xū guài,jìn lái jiāo tài yóu chūn bīng。

卢申之以惠山泉二斗为赠因忆南仲周友二首

强至

旧年拂石坐松阴,曾与周郎共访寻。jiù nián fú shí zuò sōng yīn,céng yǔ zhōu láng gòng fǎng xún。
沦落人间少知味,一逢瓶榼便伤心。lún luò rén jiān shǎo zhī wèi,yī féng píng kē biàn shāng xīn。

卢申之以惠山泉二斗为赠因忆南仲周友二首

强至

文园病渴酒难浇,望见南泉意已消。wén yuán bìng kě jiǔ nán jiāo,wàng jiàn nán quán yì yǐ xiāo。
买得茶来无铫煮,只将清泠送箪瓢。mǎi dé chá lái wú diào zhǔ,zhǐ jiāng qīng líng sòng dān piáo。

病中雪夜闻韩六秘校会诸君二首

强至

玉色乾坤无一痕,暮寒惨惨入千门。yù sè qián kūn wú yī hén,mù hán cǎn cǎn rù qiān mén。
自怜司马方消渴,不得摛词醉兔园。zì lián sī mǎ fāng xiāo kě,bù dé chī cí zuì tù yuán。

病中雪夜闻韩六秘校会诸君二首

强至

别都观阁玉栏干,尤称褰帘把酒看。bié dōu guān gé yù lán gàn,yóu chēng qiān lián bǎ jiǔ kàn。
唯有三冬多病客,拥衾时听夜声乾。wéi yǒu sān dōng duō bìng kè,yōng qīn shí tīng yè shēng qián。