古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
琴操
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
满庭芳
宋
:
琴操
山抹微云,天连衰草,画角声断斜阳。
shān mǒ wēi yún,tiān lián shuāi cǎo,huà jiǎo shēng duàn xié yáng。
暂停征辔,聊共引离觞。
zàn tíng zhēng pèi,liáo gòng yǐn lí shāng。
多少蓬莱旧侣,频回首、烟霭茫茫。
duō shǎo péng lái jiù lǚ,pín huí shǒu yān ǎi máng máng。
孤村里,寒鸦万点,流水绕低墙。
gū cūn lǐ,hán yā wàn diǎn,liú shuǐ rào dī qiáng。
魂伤。
hún shāng。
当此际,轻分罗带,暗解香囊。
dāng cǐ jì,qīng fēn luó dài,àn jiě xiāng náng。
谩赢得青楼,薄幸名狂。
mán yíng dé qīng lóu,báo xìng míng kuáng。
此去何时见也,襟袖上、空有馀香。
cǐ qù hé shí jiàn yě,jīn xiù shàng kōng yǒu yú xiāng。
伤心处,长城望断,灯火已昏黄。
shāng xīn chù,zhǎng chéng wàng duàn,dēng huǒ yǐ hūn huáng。
AI赏析
卜算子
宋
:
琴操
欲整别离情,怯对尊中酒。
yù zhěng bié lí qíng,qiè duì zūn zhōng jiǔ。
野梵幽幽石上飘,搴落楼头柳。
yě fàn yōu yōu shí shàng piāo,qiān luò lóu tóu liǔ。
不系黄金绶。
bù xì huáng jīn shòu。
粉黛愁成垢。
fěn dài chóu chéng gòu。
春风三月有时阑,遮不尽、梨花丑。
chūn fēng sān yuè yǒu shí lán,zhē bù jǐn lí huā chǒu。
AI赏析