古诗词

程俱

山居崇兰坞

程俱

猗兰转光风,幽芳被山谷。yī lán zhuǎn guāng fēng,yōu fāng bèi shān gǔ。
怅望断金人,同心不同躅。chàng wàng duàn jīn rén,tóng xīn bù tóng zhú。

山居梅谷

程俱

秾华敢争先,独立傲冰雪。nóng huá gǎn zhēng xiān,dú lì ào bīng xuě。
故当首群芳,香色两奇绝。gù dāng shǒu qún fāng,xiāng sè liǎng qí jué。

山居三休台

程俱

三径属桃烟,遥遥想宁极。sān jìng shǔ táo yān,yáo yáo xiǎng níng jí。
终当佩飞霞,颉颃向空碧。zhōng dāng pèi fēi xiá,jié háng xiàng kōng bì。

山居达观堂

程俱

苍阴幂杉松,延缘幽出谷。cāng yīn mì shān sōng,yán yuán yōu chū gǔ。
豁然天地开,八极启远目。huō rán tiān dì kāi,bā jí qǐ yuǎn mù。

山居通幽径

程俱

跻攀通幽径,郁密森松竹。jī pān tōng yōu jìng,yù mì sēn sōng zhú。
云雪正埋山,深林閟寒绿。yún xuě zhèng mái shān,shēn lín bì hán lǜ。

江仲嘉行邑将归见寄绝句次韵

程俱

肮脏江公故不群,八关三窟断知闻。āng zàng jiāng gōng gù bù qún,bā guān sān kū duàn zhī wén。
喜谈狗马从无鬼,独抱冰霜似此君。xǐ tán gǒu mǎ cóng wú guǐ,dú bào bīng shuāng shì cǐ jūn。

江仲嘉行邑将归见寄绝句次韵

程俱

常嫌小知漫闲闲,旷度萧然只爱闲。cháng xián xiǎo zhī màn xián xián,kuàng dù xiāo rán zhǐ ài xián。
不借黄梁留客醉,严关三鼓款铜镮。bù jiè huáng liáng liú kè zuì,yán guān sān gǔ kuǎn tóng huán。

江仲嘉行邑将归见寄绝句次韵

程俱

若下馀杯一望间,不辞山上复加山。ruò xià yú bēi yī wàng jiān,bù cí shān shàng fù jiā shān。
孟嘉固是盛德士,犀首何能终日闲。mèng jiā gù shì shèng dé shì,xī shǒu hé néng zhōng rì xián。

江仲嘉行邑将归见寄绝句次韵

程俱

劝农行稼亦看山,牛骥何妨共一闲。quàn nóng xíng jià yì kàn shān,niú jì hé fáng gòng yī xián。
应笑云亭老颇僻,背崖无地结三间。yīng xiào yún tíng lǎo pǒ pì,bèi yá wú dì jié sān jiān。

江仲嘉行邑将归见寄绝句次韵

程俱

漾漾扁舟拂水飞,飘飘蘋末细吹衣。yàng yàng biǎn zhōu fú shuǐ fēi,piāo piāo píng mò xì chuī yī。
传呼匝地来连璧,东郭人知典午归。chuán hū zā dì lái lián bì,dōng guō rén zhī diǎn wǔ guī。

江仲嘉行邑将归见寄绝句次韵

程俱

诗城端欲据天山,酒户犹能敌饮仙。shī chéng duān yù jù tiān shān,jiǔ hù yóu néng dí yǐn xiān。
幽事相关公事了,如屏千嶂翠连绵。yōu shì xiāng guān gōng shì le,rú píng qiān zhàng cuì lián mián。

江仲嘉行邑将归见寄绝句次韵

程俱

闻说人间有阆风,飞霞无路欲谁从。wén shuō rén jiān yǒu láng fēng,fēi xiá wú lù yù shuí cóng。
只今华发惊衰态,却羡苍松独耐冬。zhǐ jīn huá fā jīng shuāi tài,què xiàn cāng sōng dú nài dōng。

江仲嘉行邑将归见寄绝句次韵

程俱

君知曹子幻奇功,法界由来一性风。jūn zhī cáo zi huàn qí gōng,fǎ jiè yóu lái yī xìng fēng。
等是少年夸狡狯,杖端聊挂蕊珠宫。děng shì shǎo nián kuā jiǎo kuài,zhàng duān liáo guà ruǐ zhū gōng。

叶翰林令画僧作偃松于石林堂壁有诗余次韵

程俱

试驱毛颍沐方诸,盘礴经营惨澹初。shì qū máo yǐng mù fāng zhū,pán bó jīng yíng cǎn dàn chū。
莫作世间虚妄见,笔端三昧入无馀。mò zuò shì jiān xū wàng jiàn,bǐ duān sān mèi rù wú yú。

叶翰林令画僧作偃松于石林堂壁有诗余次韵

程俱

当年溜雨三千尺,回首丘山力万牛。dāng nián liū yǔ sān qiān chǐ,huí shǒu qiū shān lì wàn niú。
故作轮囷攲绝壁,苦心苍节俯清流。gù zuò lún qūn qī jué bì,kǔ xīn cāng jié fǔ qīng liú。

叶翰林令画僧作偃松于石林堂壁有诗余次韵

程俱

人间境物无非画,笔下丹青却是诗。rén jiān jìng wù wú fēi huà,bǐ xià dān qīng què shì shī。
流出胸中无尽藏,翰林词笔是良师。liú chū xiōng zhōng wú jǐn cáng,hàn lín cí bǐ shì liáng shī。

叶翰林令画僧作偃松于石林堂壁有诗余次韵

程俱

眼中突兀蓝田馆,前日空山秽不治。yǎn zhōng tū wù lán tián guǎn,qián rì kōng shān huì bù zhì。
聊遣上人供幻事,戏将方丈纳仇池。liáo qiǎn shàng rén gōng huàn shì,xì jiāng fāng zhàng nà chóu chí。

寄谢叶翰林见招

程俱

风流刺史从英游,况复西湖菡萏秋。fēng liú cì shǐ cóng yīng yóu,kuàng fù xī hú hàn dàn qiū。
授简岂堪陪兔苑,举鞭聊欲醉荆州。shòu jiǎn qǐ kān péi tù yuàn,jǔ biān liáo yù zuì jīng zhōu。

寄谢叶翰林见招

程俱

白雪词章胜远游,胸中清鉴有阳秋。bái xuě cí zhāng shèng yuǎn yóu,xiōng zhōng qīng jiàn yǒu yáng qiū。
玉堂正要如椽笔,肯使经年借一州。yù táng zhèng yào rú chuán bǐ,kěn shǐ jīng nián jiè yī zhōu。

题许徽猷韩干二马

程俱

并辔长途骋二龙,紫骝飞度玉花骢。bìng pèi zhǎng tú chěng èr lóng,zǐ liú fēi dù yù huā cōng。
何年照影瑶池暮,露鬣风鬉惨澹中。hé nián zhào yǐng yáo chí mù,lù liè fēng zōng cǎn dàn zhōng。