古诗词

葛天民

小隐自题

葛天民

水拍荒篱外,山攒落照边。shuǐ pāi huāng lí wài,shān zǎn luò zhào biān。
鸦鸦乘犊去,鸭鸭伴鸥眠。yā yā chéng dú qù,yā yā bàn ōu mián。
思淡秋云薄,情高陇月圆。sī dàn qiū yún báo,qíng gāo lǒng yuè yuán。
武陵知避世,初不为求仙。wǔ líng zhī bì shì,chū bù wèi qiú xiān。

简道安

葛天民

相将除夜南风起,雁已声声向北飞。xiāng jiāng chú yè nán fēng qǐ,yàn yǐ shēng shēng xiàng běi fēi。
骤暖定知为雪骨,瘦年终不似冬肥。zhòu nuǎn dìng zhī wèi xuě gǔ,shòu nián zhōng bù shì dōng féi。
日来病可方开酒,节下春回稍减衣。rì lái bìng kě fāng kāi jiǔ,jié xià chūn huí shāo jiǎn yī。
正好伴公湖上去,孤山观里看梅归。zhèng hǎo bàn gōng hú shàng qù,gū shān guān lǐ kàn méi guī。

涧泉招饮次日乃生朝

葛天民

平生南涧古遗民,初度招呼我辈人。píng shēng nán jiàn gǔ yí mín,chū dù zhāo hū wǒ bèi rén。
每听谑谈须绝倒,极知老气政轮囷。měi tīng xuè tán xū jué dào,jí zhī lǎo qì zhèng lún qūn。
杯盘满坐添灯火,儿女成行劝主宾。bēi pán mǎn zuò tiān dēng huǒ,ér nǚ chéng xíng quàn zhǔ bīn。
但愿吾侪似梅柳,年年相见一回新。dàn yuàn wú chái shì méi liǔ,nián nián xiāng jiàn yī huí xīn。

平居遣兴

葛天民

隔篱人语自喧嘲,紧闭苔扉不许敲。gé lí rén yǔ zì xuān cháo,jǐn bì tái fēi bù xǔ qiāo。
谈麈带尘悬屋角,牵牛承露上林梢。tán zhǔ dài chén xuán wū jiǎo,qiān niú chéng lù shàng lín shāo。
投闲得计心常足,拟古成编手自抄。tóu xián dé jì xīn cháng zú,nǐ gǔ chéng biān shǒu zì chāo。
风雨欲来偏感处,蚁先移穴鹊移巢。fēng yǔ yù lái piān gǎn chù,yǐ xiān yí xué què yí cháo。

桃花

葛天民

洞里桃花自古初,人间尘事几乘除。dòng lǐ táo huā zì gǔ chū,rén jiān chén shì jǐ chéng chú。
重来渔父难相觅,前度刘郎未忍疏。zhòng lái yú fù nán xiāng mì,qián dù liú láng wèi rěn shū。
画楫迎逢春女渡,采符供奉岁朝书。huà jí yíng féng chūn nǚ dù,cǎi fú gōng fèng suì cháo shū。
嫣然似共幽篁语,占尽风光奈得渠。yān rán shì gòng yōu huáng yǔ,zhàn jǐn fēng guāng nài dé qú。

西湖泛舟入灵隐山

葛天民

晴岚漠漠水溶溶,落叶遮船翠盖重。qíng lán mò mò shuǐ róng róng,luò yè zhē chuán cuì gài zhòng。
秋色尽为渔者占,山光多向道人浓。qiū sè jǐn wèi yú zhě zhàn,shān guāng duō xiàng dào rén nóng。
云连合抱前村树,涧绕飞来小朵峰。yún lián hé bào qián cūn shù,jiàn rào fēi lái xiǎo duǒ fēng。
送罢夕阳迎素月,楼台高下自鸣钟。sòng bà xī yáng yíng sù yuè,lóu tái gāo xià zì míng zhōng。

梅花

葛天民

寄远含芳别陇头,胡沙漠漠去无休。jì yuǎn hán fāng bié lǒng tóu,hú shā mò mò qù wú xiū。
谁招青冢千年魄,散作黄昏万斛愁。shuí zhāo qīng zhǒng qiān nián pò,sàn zuò huáng hūn wàn hú chóu。
画角霜清肠屡断,花光墨淡影空留。huà jiǎo shuāng qīng cháng lǚ duàn,huā guāng mò dàn yǐng kōng liú。
年年最忆前村夜,一段孤明雪亦羞。nián nián zuì yì qián cūn yè,yī duàn gū míng xuě yì xiū。

幽居

葛天民

远怀日与静相宜,山色窥帘涧撼扉。yuǎn huái rì yǔ jìng xiāng yí,shān sè kuī lián jiàn hàn fēi。
野草自花聊献笑,重云不雨谩垂衣。yě cǎo zì huā liáo xiàn xiào,zhòng yún bù yǔ mán chuí yī。
人间事业难争长,睡里工夫独造微。rén jiān shì yè nán zhēng zhǎng,shuì lǐ gōng fū dú zào wēi。
却怪蒙庄犹寐语,梦为胡蝶未忘机。què guài méng zhuāng yóu mèi yǔ,mèng wèi hú dié wèi wàng jī。

葛天民

黛拂双眉粉衬毫,翅烘晴日伴相遭。dài fú shuāng méi fěn chèn háo,chì hōng qíng rì bàn xiāng zāo。
戏勾稚子从花远,恐惹游丝莫斗高。xì gōu zhì zi cóng huā yuǎn,kǒng rě yóu sī mò dòu gāo。
栩栩倏来仍易散,深深交舞为谁劳。xǔ xǔ shū lái réng yì sàn,shēn shēn jiāo wǔ wèi shuí láo。
吴王花草滕王笔,千载风流敌楚骚。wú wáng huā cǎo téng wáng bǐ,qiān zài fēng liú dí chǔ sāo。

杏花

葛天民

陌上春泥苦未干,绛唇渐吐不禁寒。mò shàng chūn ní kǔ wèi gàn,jiàng chún jiàn tǔ bù jìn hán。
海棠尚晚教谁伴,山帽冲风每自看。hǎi táng shàng wǎn jiào shuí bàn,shān mào chōng fēng měi zì kàn。
声好最怜清晓卖,味甘长记绿阴团。shēng hǎo zuì lián qīng xiǎo mài,wèi gān zhǎng jì lǜ yīn tuán。
年年过雨胭脂落,时序关心有几般。nián nián guò yǔ yān zhī luò,shí xù guān xīn yǒu jǐ bān。

林间石

葛天民

摩挲只作钓矶看,相伴秦翁且住山。mó sā zhǐ zuò diào jī kàn,xiāng bàn qín wēng qiě zhù shān。
霜洗旧棱人共瘦,藓侵孤韵鹤同闲。shuāng xǐ jiù léng rén gòng shòu,xiǎn qīn gū yùn hè tóng xián。
因思樵牧分争处,已过唐虞揖逊间。yīn sī qiáo mù fēn zhēng chù,yǐ guò táng yú yī xùn jiān。
风月满林时憩寂,三生幽事梦中还。fēng yuè mǎn lín shí qì jì,sān shēng yōu shì mèng zhōng hái。

夏日池上

葛天民

微波漾漾雨蒙蒙,岸脚烟莎间水荭。wēi bō yàng yàng yǔ méng méng,àn jiǎo yān shā jiān shuǐ hóng。
照影已无双鬓绿,关心犹有一丝风。zhào yǐng yǐ wú shuāng bìn lǜ,guān xīn yóu yǒu yī sī fēng。
鸳鸯对浴红衣扑,菡萏相亲翠盖笼。yuān yāng duì yù hóng yī pū,hàn dàn xiāng qīn cuì gài lóng。
醉舞梦吟皆胜处,个中非异亦非同。zuì wǔ mèng yín jiē shèng chù,gè zhōng fēi yì yì fēi tóng。

孤山后写望

葛天民

凭高每叹昔人非,空有群峰碍落晖。píng gāo měi tàn xī rén fēi,kōng yǒu qún fēng ài luò huī。
大雅风流谁举似,长安秋草又衰微。dà yǎ fēng liú shuí jǔ shì,zhǎng ān qiū cǎo yòu shuāi wēi。
寒花负约开犹懒,幽鸟忘机趁不飞。hán huā fù yuē kāi yóu lǎn,yōu niǎo wàng jī chèn bù fēi。
来往半生堪记处,西村灯火夜船归。lái wǎng bàn shēng kān jì chù,xī cūn dēng huǒ yè chuán guī。

梅花

葛天民

桃李粗疏合负荆,岁寒标格许谁并。táo lǐ cū shū hé fù jīng,suì hán biāo gé xǔ shuí bìng。
花中有道须称最,天下无香可斗清。huā zhōng yǒu dào xū chēng zuì,tiān xià wú xiāng kě dòu qīng。
倚竹向人如少诉,临流窥影更多情。yǐ zhú xiàng rén rú shǎo sù,lín liú kuī yǐng gèng duō qíng。
何当唤取湘累起,伴我空山茹落英。hé dāng huàn qǔ xiāng lèi qǐ,bàn wǒ kōng shān rú luò yīng。

孤山后舟中写望

葛天民

水接遥空分外宽,孤山月出静中看。shuǐ jiē yáo kōng fēn wài kuān,gū shān yuè chū jìng zhōng kàn。
疑从弱水移圆峤,似共姮娥住广寒。yí cóng ruò shuǐ yí yuán jiào,shì gòng héng é zhù guǎng hán。
秋雨秋风初过后,荷花荷叶半凋残。qiū yǔ qiū fēng chū guò hòu,hé huā hé yè bàn diāo cán。
西村数点归鸦湿,老子新题墨未干。xī cūn shù diǎn guī yā shī,lǎo zi xīn tí mò wèi gàn。

酬画上人石湖春望

葛天民

荡荡春风草木香,茫茫泽国水云长。dàng dàng chūn fēng cǎo mù xiāng,máng máng zé guó shuǐ yún zhǎng。
莺来占柳为歌院,蝶去寻花作醉乡。yīng lái zhàn liǔ wèi gē yuàn,dié qù xún huā zuò zuì xiāng。
闲与物情聊品带,老于文字懒巡行。xián yǔ wù qíng liáo pǐn dài,lǎo yú wén zì lǎn xún xíng。
望中别有关情处,几度朝阳又夕阳。wàng zhōng bié yǒu guān qíng chù,jǐ dù cháo yáng yòu xī yáng。

小亭

葛天民

小亭终日对幽丛,兀坐无言似定中。xiǎo tíng zhōng rì duì yōu cóng,wù zuò wú yán shì dìng zhōng。
苍藓静连湘竹紫,绿阴深映蜀葵红。cāng xiǎn jìng lián xiāng zhú zǐ,lǜ yīn shēn yìng shǔ kuí hóng。
猫来戏捉穿花蝶,雀下偷衔卷叶虫。māo lái xì zhuō chuān huā dié,què xià tōu xián juǎn yè chóng。
斜照尚多高柳少,明年更欲种梧桐。xié zhào shàng duō gāo liǔ shǎo,míng nián gèng yù zhǒng wú tóng。

上巳呈严叟

葛天民

时俗常谈已断霜,雨寒翻著絮衣裳。shí sú cháng tán yǐ duàn shuāng,yǔ hán fān zhù xù yī shang。
花枝照眼堂堂去,茗碗关心故故香。huā zhī zhào yǎn táng táng qù,míng wǎn guān xīn gù gù xiāng。
杨柳稍传莺割据,茅茨敢望燕商量。yáng liǔ shāo chuán yīng gē jù,máo cí gǎn wàng yàn shāng liàng。
旧游莫诵兰亭语,自觉中年易感伤。jiù yóu mò sòng lán tíng yǔ,zì jué zhōng nián yì gǎn shāng。

荷叶浦中

葛天民

急雨捎荷分外奇,珠玑狼籍锦纷披。jí yǔ shāo hé fēn wài qí,zhū jī láng jí jǐn fēn pī。
下塘六月关心处,西塞扁舟入手时。xià táng liù yuè guān xīn chù,xī sāi biǎn zhōu rù shǒu shí。
却傍青芦深处宿,还思白石去年诗。què bàng qīng lú shēn chù sù,hái sī bái shí qù nián shī。
平生浩荡烟波趣,月淡风微只自知。píng shēng hào dàng yān bō qù,yuè dàn fēng wēi zhǐ zì zhī。

戊辰夏五过抱朴岩

葛天民

北窗隐隐透南薰,老子全身是此君。běi chuāng yǐn yǐn tòu nán xūn,lǎo zi quán shēn shì cǐ jūn。
冷入鱼腮池面雨,静连禽语树头云。lěng rù yú sāi chí miàn yǔ,jìng lián qín yǔ shù tóu yún。
苔因觅句行来破,石为观空坐得温。tái yīn mì jù xíng lái pò,shí wèi guān kōng zuò dé wēn。
时事自多无耳听,长安虽近不曾闻。shí shì zì duō wú ěr tīng,zhǎng ān suī jìn bù céng wén。
661234