古诗词

欧阳询

嘲萧瑀射

欧阳询

急风吹缓箭,弱手驭强弓。jí fēng chuī huǎn jiàn,ruò shǒu yù qiáng gōng。
欲高翻复下,应西还更东。yù gāo fān fù xià,yīng xī hái gèng dōng。
十回俱著地,两手并擎空。shí huí jù zhù dì,liǎng shǒu bìng qíng kōng。
借问谁为此,乃应是宋公。jiè wèn shuí wèi cǐ,nǎi yīng shì sòng gōng。

道失

欧阳询

已惑孔贵嫔,又被辞人侮。yǐ huò kǒng guì pín,yòu bèi cí rén wǔ。
花笺一何荣,七字谁曾许。huā jiān yī hé róng,qī zì shuí céng xǔ。
不下结绮阁,空迷江令语。bù xià jié qǐ gé,kōng mí jiāng lìng yǔ。
雕戈动地来,误杀陈后主。diāo gē dòng dì lái,wù shā chén hòu zhǔ。

与长孙无忌互嘲

欧阳询

索头连背暖,漫裆畏肚寒。suǒ tóu lián bèi nuǎn,màn dāng wèi dù hán。
只因心浑浑,所以面团团。zhǐ yīn xīn hún hún,suǒ yǐ miàn tuán tuán。