古诗词

卢思道

仰赠特进阳休之诗

卢思道

幽求遂古,逖听前闻。yōu qiú suì gǔ,tì tīng qián wén。
鸿荒眇邈,篆策絪缊。hóng huāng miǎo miǎo,zhuàn cè yīn yūn。
体国经野,为鸟为云。tǐ guó jīng yě,wèi niǎo wèi yún。
果行毓德,或武或文。guǒ xíng yù dé,huò wǔ huò wén。
于铄君子,含章挺秀。yú shuò jūn zi,hán zhāng tǐng xiù。
龙翰凤翼,玉荣松茂。lóng hàn fèng yì,yù róng sōng mào。
逸韵孤峙,奇峰回构。yì yùn gū zhì,qí fēng huí gòu。
慕舜匪高,希颜可陋。mù shùn fěi gāo,xī yán kě lòu。
艺殚文府,学究书林。yì dān wén fǔ,xué jiū shū lín。
尽则穷丽,索隐钩深。jǐn zé qióng lì,suǒ yǐn gōu shēn。
灵珠耀手,明镜悬心。líng zhū yào shǒu,míng jìng xuán xīn。
声偃华裔,道冠衣簪。shēng yǎn huá yì,dào guān yī zān。
豹变其文,鸿渐于陆。bào biàn qí wén,hóng jiàn yú lù。
入作卿士,出为岳牧。rù zuò qīng shì,chū wèi yuè mù。
千社万钟,玄冕丹毂。qiān shè wàn zhōng,xuán miǎn dān gǔ。
神之听之,介以景福。shén zhī tīng zhī,jiè yǐ jǐng fú。
汉称广德,晋美剧阳。hàn chēng guǎng dé,jìn měi jù yáng。
君亦高蹈,二此鸿芳。jūn yì gāo dǎo,èr cǐ hóng fāng。
知足知止,令问令望。zhī zú zhī zhǐ,lìng wèn lìng wàng。
功遂身退,休有烈光。gōng suì shēn tuì,xiū yǒu liè guāng。
闻风伯夷,懦夫自立。wén fēng bó yí,nuò fū zì lì。
祖道疏傅,行人霣泣。zǔ dào shū fù,xíng rén yǔn qì。
公之戾止,僚友胥集。gōng zhī lì zhǐ,liáo yǒu xū jí。
瞻彼高山,每怀靡及。zhān bǐ gāo shān,měi huái mí jí。
余实肤陋,少不及门。yú shí fū lòu,shǎo bù jí mén。
挟策问道,拜帚承恩。xié cè wèn dào,bài zhǒu chéng ēn。
以兹高义,被于后昆。yǐ zī gāo yì,bèi yú hòu kūn。
式歌且舞,敢赠长言。shì gē qiě wǔ,gǎn zèng zhǎng yán。

有所思

卢思道

长门与长信,忧思并难任。zhǎng mén yǔ zhǎng xìn,yōu sī bìng nán rèn。
洞房明月下,空庭绿草深。dòng fáng míng yuè xià,kōng tíng lǜ cǎo shēn。
怨歌裁洁素,能赋受黄金。yuàn gē cái jié sù,néng fù shòu huáng jīn。
复闻隔湘水,犹言限桂林。fù wén gé xiāng shuǐ,yóu yán xiàn guì lín。
凄凄日已暮,谁见此时心。qī qī rì yǐ mù,shuí jiàn cǐ shí xīn。

从军行

卢思道

朔方烽火照甘泉,长安飞将出祁连。shuò fāng fēng huǒ zhào gān quán,zhǎng ān fēi jiāng chū qí lián。
犀渠玉剑良家子,白马金羁侠少年。xī qú yù jiàn liáng jiā zi,bái mǎ jīn jī xiá shǎo nián。
平明偃月屯右地,薄暮鱼丽逐左贤。píng míng yǎn yuè tún yòu dì,báo mù yú lì zhú zuǒ xián。
谷中石虎经衔箭,山上金人曾祭天。gǔ zhōng shí hǔ jīng xián jiàn,shān shàng jīn rén céng jì tiān。
天涯一去无穷已,蓟门迢递三千里。tiān yá yī qù wú qióng yǐ,jì mén tiáo dì sān qiān lǐ。
朝见马岭黄沙合,夕望龙城阵云起。cháo jiàn mǎ lǐng huáng shā hé,xī wàng lóng chéng zhèn yún qǐ。
庭中奇树已堪攀,塞外征人殊未还。tíng zhōng qí shù yǐ kān pān,sāi wài zhēng rén shū wèi hái。
白雪初下天山外,浮云直上五原间。bái xuě chū xià tiān shān wài,fú yún zhí shàng wǔ yuán jiān。
关山万里不可越,谁能坐对芳菲月。guān shān wàn lǐ bù kě yuè,shuí néng zuò duì fāng fēi yuè。
流水本自断人肠,坚冰旧来伤马骨。liú shuǐ běn zì duàn rén cháng,jiān bīng jiù lái shāng mǎ gǔ。
边庭节物与华异,冬霰秋霜春不歇。biān tíng jié wù yǔ huá yì,dōng xiàn qiū shuāng chūn bù xiē。
长风萧萧渡水来,归雁连连映天没。zhǎng fēng xiāo xiāo dù shuǐ lái,guī yàn lián lián yìng tiān méi。
从军行,军行万里出龙庭。cóng jūn xíng,jūn xíng wàn lǐ chū lóng tíng。
单于渭桥今已拜,将军何处觅功名。dān yú wèi qiáo jīn yǐ bài,jiāng jūn hé chù mì gōng míng。
2312