古诗词

李白

相和歌辞来日大难

李白

来日一身,携粮负薪。lái rì yī shēn,xié liáng fù xīn。
道长食尽,苦口焦唇。dào zhǎng shí jǐn,kǔ kǒu jiāo chún。
今日醉饱,乐过千春。jīn rì zuì bǎo,lè guò qiān chūn。
仙人相存,诱我远学。xiān rén xiāng cún,yòu wǒ yuǎn xué。
海陵三山,陆憩五岳。hǎi líng sān shān,lù qì wǔ yuè。
乘龙上三天,飞目瞻两角。chéng lóng shàng sān tiān,fēi mù zhān liǎng jiǎo。
授以神药,金丹满握。shòu yǐ shén yào,jīn dān mǎn wò。
蟪蛄蒙恩,深愧短促。huì gū méng ēn,shēn kuì duǎn cù。
思填东海,彊衔一木。sī tián dōng hǎi,jiàng xián yī mù。
道重天地,轩师广成。dào zhòng tiān dì,xuān shī guǎng chéng。
蝉翼九五,以求长生。chán yì jiǔ wǔ,yǐ qiú zhǎng shēng。
下士大笑,如苍蝇声。xià shì dà xiào,rú cāng yíng shēng。

上留田行

李白

行至上留田,孤坟何峥嵘。xíng zhì shàng liú tián,gū fén hé zhēng róng。
积此万古恨,春草不复生。jī cǐ wàn gǔ hèn,chūn cǎo bù fù shēng。
悲风四边来,肠断白杨声。bēi fēng sì biān lái,cháng duàn bái yáng shēng。
借问谁家地,埋没蒿里茔。jiè wèn shuí jiā dì,mái méi hāo lǐ yíng。
古老向余言,言是上留田,蓬科马鬣今已平。gǔ lǎo xiàng yú yán,yán shì shàng liú tián,péng kē mǎ liè jīn yǐ píng。
昔之弟死兄不葬,他人于此举铭旌。xī zhī dì sǐ xiōng bù zàng,tā rén yú cǐ jǔ míng jīng。
一鸟死,百鸟鸣。yī niǎo sǐ,bǎi niǎo míng。
一兽走,百兽惊。yī shòu zǒu,bǎi shòu jīng。
桓山之禽别离苦,欲去回翔不能征。huán shān zhī qín bié lí kǔ,yù qù huí xiáng bù néng zhēng。
田氏仓卒骨肉分,青天白日摧紫荆。tián shì cāng zú gǔ ròu fēn,qīng tiān bái rì cuī zǐ jīng。
交柯之木本同形,东枝憔悴西枝荣。jiāo kē zhī mù běn tóng xíng,dōng zhī qiáo cuì xī zhī róng。
无心之物尚如此,参商胡乃寻天兵。wú xīn zhī wù shàng rú cǐ,cān shāng hú nǎi xún tiān bīng。
孤竹延陵,让国扬名。gū zhú yán líng,ràng guó yáng míng。
高风缅邈,颓波激清。gāo fēng miǎn miǎo,tuí bō jī qīng。
尺布之谣,塞耳不能听。chǐ bù zhī yáo,sāi ěr bù néng tīng。

相和歌辞门有车马客行

李白

门有车马客,金鞍曜朱轮。mén yǒu chē mǎ kè,jīn ān yào zhū lún。
谓从丹霄落,乃是故乡亲。wèi cóng dān xiāo luò,nǎi shì gù xiāng qīn。
呼儿扫中堂,坐客论悲辛。hū ér sǎo zhōng táng,zuò kè lùn bēi xīn。
对酒两不饮,停觞泪盈巾。duì jiǔ liǎng bù yǐn,tíng shāng lèi yíng jīn。
叹我万里游,飘飖三十春。tàn wǒ wàn lǐ yóu,piāo yáo sān shí chūn。
空谈霸王略,紫绶不挂身。kōng tán bà wáng lüè,zǐ shòu bù guà shēn。
雄剑藏玉匣,阴符生素尘。xióng jiàn cáng yù xiá,yīn fú shēng sù chén。
廓落无所合,流离湘水滨。kuò luò wú suǒ hé,liú lí xiāng shuǐ bīn。
借问宗党间,多为泉下人。jiè wèn zōng dǎng jiān,duō wèi quán xià rén。
生苦百战役,死托万鬼邻。shēng kǔ bǎi zhàn yì,sǐ tuō wàn guǐ lín。
北风扬胡沙,埋翳周与秦。běi fēng yáng hú shā,mái yì zhōu yǔ qín。
大运且如此,苍穹宁匪仁。dà yùn qiě rú cǐ,cāng qióng níng fěi rén。
恻怆竟何道?存亡任大钧。cè chuàng jìng hé dào?cún wáng rèn dà jūn。

白头吟

李白

锦水东北流,波荡双鸳鸯。jǐn shuǐ dōng běi liú,bō dàng shuāng yuān yāng。
雄巢汉宫树,雌弄秦草芳。xióng cháo hàn gōng shù,cí nòng qín cǎo fāng。
宁同万死碎绮翼,不忍云间两分张。níng tóng wàn sǐ suì qǐ yì,bù rěn yún jiān liǎng fēn zhāng。
此时阿娇正娇妒,独坐长门愁日暮。cǐ shí ā jiāo zhèng jiāo dù,dú zuò zhǎng mén chóu rì mù。
但愿君恩顾妾深,岂惜黄金买词赋。dàn yuàn jūn ēn gù qiè shēn,qǐ xī huáng jīn mǎi cí fù。
相如作赋得黄金,丈夫好新多异心。xiāng rú zuò fù dé huáng jīn,zhàng fū hǎo xīn duō yì xīn。
一朝将聘茂陵女,文君因赠白头吟。yī cháo jiāng pìn mào líng nǚ,wén jūn yīn zèng bái tóu yín。
东流不作西归水,落花辞条归故林。dōng liú bù zuò xī guī shuǐ,luò huā cí tiáo guī gù lín。
兔丝固无情,随风任倾倒。tù sī gù wú qíng,suí fēng rèn qīng dào。
谁使女萝枝,而来强萦抱。shuí shǐ nǚ luó zhī,ér lái qiáng yíng bào。
两草犹一心,人心不如草。liǎng cǎo yóu yī xīn,rén xīn bù rú cǎo。
莫卷龙须席,从他生网丝。mò juǎn lóng xū xí,cóng tā shēng wǎng sī。
且留琥珀枕,或有梦来时。qiě liú hǔ pò zhěn,huò yǒu mèng lái shí。
覆水再收岂满杯,弃妾已去难重回。fù shuǐ zài shōu qǐ mǎn bēi,qì qiè yǐ qù nán zhòng huí。
古来得意不相负,只今惟见青陵台。gǔ lái dé yì bù xiāng fù,zhǐ jīn wéi jiàn qīng líng tái。

相和歌辞白头吟二首

李白

锦水东流碧,波荡双鸳鸯。jǐn shuǐ dōng liú bì,bō dàng shuāng yuān yāng。
雄巢汉宫树,雌弄秦草芳。xióng cháo hàn gōng shù,cí nòng qín cǎo fāng。
相如去蜀谒武帝,赤车驷马生辉光。xiāng rú qù shǔ yè wǔ dì,chì chē sì mǎ shēng huī guāng。
一朝再览大人作,万乘忽欲凌云翔。yī cháo zài lǎn dà rén zuò,wàn chéng hū yù líng yún xiáng。
闻道阿娇失恩宠,千金买赋要君王。wén dào ā jiāo shī ēn chǒng,qiān jīn mǎi fù yào jūn wáng。
相如不忆贫贱日,官高金多聘私室。xiāng rú bù yì pín jiàn rì,guān gāo jīn duō pìn sī shì。
茂陵姝子皆见求,文君欢爱从此毕。mào líng shū zi jiē jiàn qiú,wén jūn huān ài cóng cǐ bì。
泪如双泉水,行堕紫罗襟。lèi rú shuāng quán shuǐ,xíng duò zǐ luó jīn。
五起鸡三唱,清晨白头吟。wǔ qǐ jī sān chàng,qīng chén bái tóu yín。
长吁不整绿云鬓,仰诉青天哀怨深。zhǎng xū bù zhěng lǜ yún bìn,yǎng sù qīng tiān āi yuàn shēn。
城崩杞梁妻,谁道土无心。chéng bēng qǐ liáng qī,shuí dào tǔ wú xīn。
东流不作西归水,落花辞枝羞故林。dōng liú bù zuò xī guī shuǐ,luò huā cí zhī xiū gù lín。
头上玉燕钗,是妾嫁时物。tóu shàng yù yàn chāi,shì qiè jià shí wù。
赠君表相思,罗袖幸时拂。zèng jūn biǎo xiāng sī,luó xiù xìng shí fú。
莫卷龙须席,从他生网丝。mò juǎn lóng xū xí,cóng tā shēng wǎng sī。
且留琥珀枕,还有梦来时。qiě liú hǔ pò zhěn,hái yǒu mèng lái shí。
鹔鹴裘在锦屏上,自君一挂无由披。sù shuāng qiú zài jǐn píng shàng,zì jūn yī guà wú yóu pī。
妾有秦楼镜,照心胜照井。qiè yǒu qín lóu jìng,zhào xīn shèng zhào jǐng。
愿持照新人,双对可怜影。yuàn chí zhào xīn rén,shuāng duì kě lián yǐng。
覆水却收不满杯,相如还谢文君回。fù shuǐ què shōu bù mǎn bēi,xiāng rú hái xiè wén jūn huí。
古来得意不相负,只今惟有青陵台。gǔ lái dé yì bù xiāng fù,zhǐ jīn wéi yǒu qīng líng tái。

相和歌辞长门怨二首

李白

天回北斗挂西楼,金屋无人萤火流。tiān huí běi dòu guà xī lóu,jīn wū wú rén yíng huǒ liú。
月光欲到长门殿,别作深宫一段愁。yuè guāng yù dào zhǎng mén diàn,bié zuò shēn gōng yī duàn chóu。

相和歌辞长门怨二首

李白

桂殿长愁不记春,黄金四屋起秋尘。guì diàn zhǎng chóu bù jì chūn,huáng jīn sì wū qǐ qiū chén。
夜悬明镜青天上,独照长门宫里人。yè xuán míng jìng qīng tiān shàng,dú zhào zhǎng mén gōng lǐ rén。

相和歌辞·胡无人行

李白

严风吹霜海草雕,筋干精坚胡马骄。yán fēng chuī shuāng hǎi cǎo diāo,jīn gàn jīng jiān hú mǎ jiāo。
汉家战士三十万,将军兼领霍嫖姚。hàn jiā zhàn shì sān shí wàn,jiāng jūn jiān lǐng huò piáo yáo。
流星白羽腰间插,剑花秋莲光出匣。liú xīng bái yǔ yāo jiān chā,jiàn huā qiū lián guāng chū xiá。
天兵照雪下玉关,虏箭如沙射金甲。tiān bīng zhào xuě xià yù guān,lǔ jiàn rú shā shè jīn jiǎ。
云龙风虎尽交回,太白入月敌可摧。yún lóng fēng hǔ jǐn jiāo huí,tài bái rù yuè dí kě cuī。
敌可摧,旄头灭,履胡之肠涉胡血。dí kě cuī,máo tóu miè,lǚ hú zhī cháng shè hú xuè。
悬胡青天上,埋胡紫塞旁。xuán hú qīng tiān shàng,mái hú zǐ sāi páng。
胡无人,汉道昌,陛下之寿三千霜。hú wú rén,hàn dào chāng,bì xià zhī shòu sān qiān shuāng。
但歌大风云飞扬,安得猛士兮守四方。dàn gē dà fēng yún fēi yáng,ān dé měng shì xī shǒu sì fāng。
胡无人,汉道昌。hú wú rén,hàn dào chāng。

丁督护歌

李白

云阳上征去,两岸饶商贾。yún yáng shàng zhēng qù,liǎng àn ráo shāng jiǎ。
吴牛喘月时,拖船一何苦。wú niú chuǎn yuè shí,tuō chuán yī hé kǔ。
水浊不可饮,壶浆半成土。shuǐ zhuó bù kě yǐn,hú jiāng bàn chéng tǔ。
一唱都护歌,心摧泪如雨。yī chàng dōu hù gē,xīn cuī lèi rú yǔ。
万人凿盘石,无由达江浒。wàn rén záo pán shí,wú yóu dá jiāng hǔ。
君看石芒砀,掩泪悲千古。jūn kàn shí máng dàng,yǎn lèi bēi qiān gǔ。

乌夜啼

李白

黄云城边乌欲栖,归飞哑哑枝上啼。huáng yún chéng biān wū yù qī,guī fēi yǎ yǎ zhī shàng tí。
机中织锦秦川女,碧纱如烟隔窗语。jī zhōng zhī jǐn qín chuān nǚ,bì shā rú yān gé chuāng yǔ。
停梭怅然忆远人,独宿孤房泪如雨。tíng suō chàng rán yì yuǎn rén,dú sù gū fáng lèi rú yǔ。

相和歌辞·乌栖曲

李白

姑苏台上乌栖时,吴王宫里醉西施。gū sū tái shàng wū qī shí,wú wáng gōng lǐ zuì xī shī。
吴歌楚舞欢未毕,青山犹衔半边日。wú gē chǔ wǔ huān wèi bì,qīng shān yóu xián bàn biān rì。
银箭金壶漏水多,起看秋月坠江波,东方渐高奈乐何。yín jiàn jīn hú lòu shuǐ duō,qǐ kàn qiū yuè zhuì jiāng bō,dōng fāng jiàn gāo nài lè hé。

相和歌辞估客乐

李白

海客乘天风,将船远行役。hǎi kè chéng tiān fēng,jiāng chuán yuǎn xíng yì。
譬如云中鸟,一去无踪迹。pì rú yún zhōng niǎo,yī qù wú zōng jì。

大堤曲

李白

汉水临襄阳,花开大堤暖。hàn shuǐ lín xiāng yáng,huā kāi dà dī nuǎn。
佳期大堤下,泪向南云满。jiā qī dà dī xià,lèi xiàng nán yún mǎn。
春风复无情,吹我梦魂散。chūn fēng fù wú qíng,chuī wǒ mèng hún sàn。
不见眼中人,天长音信断。bù jiàn yǎn zhōng rén,tiān zhǎng yīn xìn duàn。

杨叛儿

李白

君歌杨叛儿,妾劝新丰酒。jūn gē yáng pàn ér,qiè quàn xīn fēng jiǔ。
何许最关人,乌啼白门柳。hé xǔ zuì guān rén,wū tí bái mén liǔ。
乌啼隐杨花,君醉留妾家。wū tí yǐn yáng huā,jūn zuì liú qiè jiā。
博山炉中沉香火,双烟一气凌紫霞。bó shān lú zhōng chén xiāng huǒ,shuāng yān yī qì líng zǐ xiá。

相和歌辞采莲曲

李白

若耶溪边采莲女,笑隔荷花共人语。ruò yé xī biān cǎi lián nǚ,xiào gé hé huā gòng rén yǔ。
日照新妆水底明,风飘香袖空中举。rì zhào xīn zhuāng shuǐ dǐ míng,fēng piāo xiāng xiù kōng zhōng jǔ。
岸上谁家游冶郎,三三五五映垂杨。àn shàng shuí jiā yóu yě láng,sān sān wǔ wǔ yìng chuí yáng。
紫骝嘶入落花去,见此踟蹰空断肠。zǐ liú sī rù luò huā qù,jiàn cǐ chí chú kōng duàn cháng。

相和歌辞凤吹笙曲

李白

仙人十五爱吹笙,学得昆丘彩凤鸣。xiān rén shí wǔ ài chuī shēng,xué dé kūn qiū cǎi fèng míng。
始闻鍊气餐金液,复道朝天赴玉京。shǐ wén liàn qì cān jīn yè,fù dào cháo tiān fù yù jīng。
玉京迢迢几千里,凤笙去去无边已。yù jīng tiáo tiáo jǐ qiān lǐ,fèng shēng qù qù wú biān yǐ。
欲叹离声发绛唇,更嗟别调流纤指。yù tàn lí shēng fā jiàng chún,gèng jiē bié diào liú xiān zhǐ。
此时惜别讵堪闻,此地相看未忍分。cǐ shí xī bié jù kān wén,cǐ dì xiāng kàn wèi rěn fēn。
重吟真曲和清吹,却奏仙歌响绿云。zhòng yín zhēn qū hé qīng chuī,què zòu xiān gē xiǎng lǜ yún。
绿云紫气向函关,访道应寻缑氏山。lǜ yún zǐ qì xiàng hán guān,fǎng dào yīng xún gōu shì shān。
莫学吹笙王子晋,一遇浮丘断不还。mò xué chuī shēng wáng zi jìn,yī yù fú qiū duàn bù hái。

相和歌辞阳春歌

李白

长安白日照春空,绿杨结烟桑袅风。zhǎng ān bái rì zhào chūn kōng,lǜ yáng jié yān sāng niǎo fēng。
披香殿前花始红,流芳发色绣户中。pī xiāng diàn qián huā shǐ hóng,liú fāng fā sè xiù hù zhōng。
绣户中,相经过。xiù hù zhōng,xiāng jīng guò。
飞燕皇后轻身舞,紫宫夫人绝世歌。fēi yàn huáng hòu qīng shēn wǔ,zǐ gōng fū rén jué shì gē。
圣君三万六千日,岁岁年年奈乐何。shèng jūn sān wàn liù qiān rì,suì suì nián nián nài lè hé。

相和歌辞凤凰曲

李白

嬴女吹玉箫,吟弄天上春。yíng nǚ chuī yù xiāo,yín nòng tiān shàng chūn。
青鸾不独去,更有携手人。qīng luán bù dú qù,gèng yǒu xié shǒu rén。
影灭彩云断,遗声落西秦。yǐng miè cǎi yún duàn,yí shēng luò xī qín。

相和歌辞君道曲

李白

大君若天覆,广运无不至。dà jūn ruò tiān fù,guǎng yùn wú bù zhì。
轩后爪牙常先太山稽,如心之使臂。xuān hòu zhǎo yá cháng xiān tài shān jī,rú xīn zhī shǐ bì。
小白鸿翼于夷吾,刘葛鱼水本无二。xiǎo bái hóng yì yú yí wú,liú gé yú shuǐ běn wú èr。
土扶可成墙,积德为厚地。tǔ fú kě chéng qiáng,jī dé wèi hòu dì。

舞曲歌辞·独漉篇

李白

独漉水中泥,水浊不见月。dú lù shuǐ zhōng ní,shuǐ zhuó bù jiàn yuè。
不见月尚可,水深行人没。bù jiàn yuè shàng kě,shuǐ shēn xíng rén méi。
越鸟从南来,胡鹰亦北度。yuè niǎo cóng nán lái,hú yīng yì běi dù。
我欲弯弓向天射,惜其中道失归路。wǒ yù wān gōng xiàng tiān shè,xī qí zhōng dào shī guī lù。
落叶别树,飘零随风。luò yè bié shù,piāo líng suí fēng。
客无所托,悲与此同。kè wú suǒ tuō,bēi yǔ cǐ tóng。
罗帷舒卷,似有人开。luó wéi shū juǎn,shì yǒu rén kāi。
明月直入,无心可猜。míng yuè zhí rù,wú xīn kě cāi。
雄剑挂壁,时时龙鸣。xióng jiàn guà bì,shí shí lóng míng。
不断犀象,绣涩苔生。bù duàn xī xiàng,xiù sè tái shēng。
国耻未雪,何由成名。guó chǐ wèi xuě,hé yóu chéng míng。
神鹰梦泽,不顾鸱鸢。shén yīng mèng zé,bù gù chī yuān。
为君一击,抟鹏九天。wèi jūn yī jī,tuán péng jiǔ tiān。