古诗词

杜甫

所思

杜甫

郑老身仍窜,台州信所传。zhèng lǎo shēn réng cuàn,tái zhōu xìn suǒ chuán。
为农山涧曲,卧病海云边。wèi nóng shān jiàn qū,wò bìng hǎi yún biān。
世已疏儒素,人犹乞酒钱。shì yǐ shū rú sù,rén yóu qǐ jiǔ qián。
徒劳望牛斗,无计斸龙泉。tú láo wàng niú dòu,wú jì zhǔ lóng quán。

不见

杜甫

不见李生久,佯狂真可哀。bù jiàn lǐ shēng jiǔ,yáng kuáng zhēn kě āi。
世人皆欲杀,吾意独怜才。shì rén jiē yù shā,wú yì dú lián cái。
敏捷诗千首,飘零酒一杯。mǐn jié shī qiān shǒu,piāo líng jiǔ yī bēi。
匡山读书处,头白好归来。kuāng shān dú shū chù,tóu bái hǎo guī lái。

题玄武禅师屋壁

杜甫

何年顾虎头,满壁画瀛州。hé nián gù hǔ tóu,mǎn bì huà yíng zhōu。
赤日石林气,青天江海流。chì rì shí lín qì,qīng tiān jiāng hǎi liú。
锡飞常近鹤,杯度不惊鸥。xī fēi cháng jìn hè,bēi dù bù jīng ōu。
似得庐山路,真随惠远游。shì dé lú shān lù,zhēn suí huì yuǎn yóu。

客夜

杜甫

客睡何曾著,秋天不肯明。kè shuì hé céng zhù,qiū tiān bù kěn míng。
卷帘残月影,高枕远江声。juǎn lián cán yuè yǐng,gāo zhěn yuǎn jiāng shēng。
计拙无衣食,途穷仗友生。jì zhuō wú yī shí,tú qióng zhàng yǒu shēng。
老妻书数纸,应悉未归情。lǎo qī shū shù zhǐ,yīng xī wèi guī qíng。

客亭

杜甫

秋窗犹曙色,落木更天风。qiū chuāng yóu shǔ sè,luò mù gèng tiān fēng。
日出寒山外,江流宿雾中。rì chū hán shān wài,jiāng liú sù wù zhōng。
圣朝无弃物,老病已成翁。shèng cháo wú qì wù,lǎo bìng yǐ chéng wēng。
多少残生事,飘零似转蓬。duō shǎo cán shēng shì,piāo líng shì zhuǎn péng。

陪王侍御宴通泉东山野亭

杜甫

江水东流去,清樽日复斜。jiāng shuǐ dōng liú qù,qīng zūn rì fù xié。
异方同宴赏,何处是京华。yì fāng tóng yàn shǎng,hé chù shì jīng huá。
亭景临山水,村烟对浦沙。tíng jǐng lín shān shuǐ,cūn yān duì pǔ shā。
狂歌过于胜,得醉即为家。kuáng gē guò yú shèng,dé zuì jí wèi jiā。

涪江泛舟送韦班归京

杜甫

追饯同舟日,伤春一水间。zhuī jiàn tóng zhōu rì,shāng chūn yī shuǐ jiān。
飘零为客久,衰老羡君还。piāo líng wèi kè jiǔ,shuāi lǎo xiàn jūn hái。
花远重重树,云轻处处山。huā yuǎn zhòng zhòng shù,yún qīng chù chù shān。
天涯故人少,更益鬓毛斑。tiān yá gù rén shǎo,gèng yì bìn máo bān。

春日梓州登楼二首

杜甫

行路难如此,登楼望欲迷。xíng lù nán rú cǐ,dēng lóu wàng yù mí。
身无却少壮,迹有但羁栖。shēn wú què shǎo zhuàng,jì yǒu dàn jī qī。
江水流城郭,春风入鼓鞞。jiāng shuǐ liú chéng guō,chūn fēng rù gǔ bǐng。
双双新燕子,依旧已衔泥。shuāng shuāng xīn yàn zi,yī jiù yǐ xián ní。

春日梓州登楼二首

杜甫

天畔登楼眼,随春入故园。tiān pàn dēng lóu yǎn,suí chūn rù gù yuán。
战场今始定,移柳更能存。zhàn chǎng jīn shǐ dìng,yí liǔ gèng néng cún。
厌蜀交游冷,思吴胜事繁。yàn shǔ jiāo yóu lěng,sī wú shèng shì fán。
应须理舟楫,长啸下荆门。yīng xū lǐ zhōu jí,zhǎng xiào xià jīng mén。

郪城西原送李判官兄武判官弟赴成都府

杜甫

凭高送所亲,久坐惜芳辰。píng gāo sòng suǒ qīn,jiǔ zuò xī fāng chén。
远水非无浪,他山自有春。yuǎn shuǐ fēi wú làng,tā shān zì yǒu chūn。
野花随处发,官柳著行新。yě huā suí chù fā,guān liǔ zhù xíng xīn。
天际伤愁别,离筵何太频。tiān jì shāng chóu bié,lí yán hé tài pín。

泛江送魏十八仓曹还京因寄岑中允参范郎中季明

杜甫

迟日深春水,轻舟送别筵。chí rì shēn chūn shuǐ,qīng zhōu sòng bié yán。
帝乡愁绪外,春色泪痕边。dì xiāng chóu xù wài,chūn sè lèi hén biān。
见酒须相忆,将诗莫浪传。jiàn jiǔ xū xiāng yì,jiāng shī mò làng chuán。
若逢岑与范,为报各衰年。ruò féng cén yǔ fàn,wèi bào gè shuāi nián。

泛江送客

杜甫

二月频送客,东津江欲平。èr yuè pín sòng kè,dōng jīn jiāng yù píng。
烟花山际重,舟楫浪前轻。yān huā shān jì zhòng,zhōu jí làng qián qīng。
泪逐劝杯下,愁连吹笛生。lèi zhú quàn bēi xià,chóu lián chuī dí shēng。
离筵不隔日,那得易为情。lí yán bù gé rì,nà dé yì wèi qíng。

上牛头寺

杜甫

青山意不尽,衮衮上牛头。qīng shān yì bù jǐn,gǔn gǔn shàng niú tóu。
无复能拘碍,真成浪出游。wú fù néng jū ài,zhēn chéng làng chū yóu。
花浓春寺静,竹细野池幽。huā nóng chūn sì jìng,zhú xì yě chí yōu。
何处莺啼切,移时独未休。hé chù yīng tí qiè,yí shí dú wèi xiū。

望牛头寺

杜甫

牛头见鹤林,梯径绕幽深。niú tóu jiàn hè lín,tī jìng rào yōu shēn。
春色浮山外,天河宿殿阴。chūn sè fú shān wài,tiān hé sù diàn yīn。
传灯无白日,布地有黄金。chuán dēng wú bái rì,bù dì yǒu huáng jīn。
休作狂歌老,回看不住心。xiū zuò kuáng gē lǎo,huí kàn bù zhù xīn。

上兜率寺

杜甫

兜率知名寺,真如会法堂。dōu lǜ zhī míng sì,zhēn rú huì fǎ táng。
江山有巴蜀,栋宇自齐梁。jiāng shān yǒu bā shǔ,dòng yǔ zì qí liáng。
庾信哀虽久,何颙好不忘。yǔ xìn āi suī jiǔ,hé yóng hǎo bù wàng。
白牛车远近,且欲上慈航。bái niú chē yuǎn jìn,qiě yù shàng cí háng。

望兜率寺

杜甫

树密当山径,江深隔寺门。shù mì dāng shān jìng,jiāng shēn gé sì mén。
霏霏云气重,闪闪浪花翻。fēi fēi yún qì zhòng,shǎn shǎn làng huā fān。
不复知天大,空馀见佛尊。bù fù zhī tiān dà,kōng yú jiàn fú zūn。
时应清盥罢,随喜给孤园。shí yīng qīng guàn bà,suí xǐ gěi gū yuán。

杜甫

春日清江岸,千甘二顷园。chūn rì qīng jiāng àn,qiān gān èr qǐng yuán。
青云羞叶密,白雪避花繁。qīng yún xiū yè mì,bái xuě bì huā fán。
结子随边使,开筒近至尊。jié zi suí biān shǐ,kāi tǒng jìn zhì zūn。
后于桃李熟,终得献金门。hòu yú táo lǐ shú,zhōng dé xiàn jīn mén。

数陪李

杜甫

上客回空骑,佳人满近船。shàng kè huí kōng qí,jiā rén mǎn jìn chuán。
江清歌扇底,野旷舞衣前。jiāng qīng gē shàn dǐ,yě kuàng wǔ yī qián。
玉袖凌风并,金壶隐浪偏。yù xiù líng fēng bìng,jīn hú yǐn làng piān。
竞将明媚色,偷眼艳阳天。jìng jiāng míng mèi sè,tōu yǎn yàn yáng tiān。

数陪李

杜甫

白日移歌袖,清霄近笛床。bái rì yí gē xiù,qīng xiāo jìn dí chuáng。
翠眉萦度曲,云鬓俨分行。cuì méi yíng dù qū,yún bìn yǎn fēn xíng。
立马千山暮,回舟一水香。lì mǎ qiān shān mù,huí zhōu yī shuǐ xiāng。
使君自有妇,莫学野鸳鸯。shǐ jūn zì yǒu fù,mò xué yě yuān yāng。

登牛头山亭子

杜甫

路出双林外,亭窥万井中。lù chū shuāng lín wài,tíng kuī wàn jǐng zhōng。
江城孤照日,山谷远含风。jiāng chéng gū zhào rì,shān gǔ yuǎn hán fēng。
兵革身将老,关河信不通。bīng gé shēn jiāng lǎo,guān hé xìn bù tōng。
犹残数行泪,忍对百花丛。yóu cán shù xíng lèi,rěn duì bǎi huā cóng。