古诗词

杜甫

晴二首

杜甫

久雨巫山暗,新晴锦绣文。jiǔ yǔ wū shān àn,xīn qíng jǐn xiù wén。
碧知湖外草,红见海东云。bì zhī hú wài cǎo,hóng jiàn hǎi dōng yún。
竟日莺相和,摩霄鹤数群。jìng rì yīng xiāng hé,mó xiāo hè shù qún。
野花乾更落,风处急纷纷。yě huā qián gèng luò,fēng chù jí fēn fēn。

晴二首

杜甫

啼乌争引子,鸣鹤不归林。tí wū zhēng yǐn zi,míng hè bù guī lín。
下食遭泥去,高飞恨久阴。xià shí zāo ní qù,gāo fēi hèn jiǔ yīn。
雨声冲塞尽,日气射江深。yǔ shēng chōng sāi jǐn,rì qì shè jiāng shēn。
回首周南客,驱驰魏阙心。huí shǒu zhōu nán kè,qū chí wèi quē xīn。

杜甫

始贺天休雨,还嗟地出雷。shǐ hè tiān xiū yǔ,hái jiē dì chū léi。
骤看浮峡过,密作渡江来。zhòu kàn fú xiá guò,mì zuò dù jiāng lái。
牛马行无色,蛟龙斗不开。niú mǎ xíng wú sè,jiāo lóng dòu bù kāi。
干戈盛阴气,未必自阳台。gàn gē shèng yīn qì,wèi bì zì yáng tái。

月三首

杜甫

断续巫山雨,天河此夜新。duàn xù wū shān yǔ,tiān hé cǐ yè xīn。
若无青嶂月,愁杀白头人。ruò wú qīng zhàng yuè,chóu shā bái tóu rén。
魍魉移深树,虾蟆动半轮。wǎng liǎng yí shēn shù,xiā má dòng bàn lún。
故园当北斗,直指照西秦。gù yuán dāng běi dòu,zhí zhǐ zhào xī qín。

月三首

杜甫

并照巫山出,新窥楚水清。bìng zhào wū shān chū,xīn kuī chǔ shuǐ qīng。
羁栖愁里见,二十四回明。jī qī chóu lǐ jiàn,èr shí sì huí míng。
必验升沉体,如知进退情。bì yàn shēng chén tǐ,rú zhī jìn tuì qíng。
不违银汉落,亦伴玉绳横。bù wéi yín hàn luò,yì bàn yù shéng héng。

月三首(其三)

杜甫

万里瞿塘峡,春来六上弦。wàn lǐ qú táng xiá,chūn lái liù shàng xián。
时时开暗室,故故满青天。shí shí kāi àn shì,gù gù mǎn qīng tiān。
爽合风襟静,高当泪脸悬。shuǎng hé fēng jīn jìng,gāo dāng lèi liǎn xuán。
南飞有乌鹊,夜久落江边。nán fēi yǒu wū què,yè jiǔ luò jiāng biān。

杜甫

万木云深隐,连山雨未开。wàn mù yún shēn yǐn,lián shān yǔ wèi kāi。
风扉掩不定,水鸟过仍回。fēng fēi yǎn bù dìng,shuǐ niǎo guò réng huí。
鲛馆如鸣杼,樵舟岂伐枚。jiāo guǎn rú míng zhù,qiáo zhōu qǐ fá méi。
清凉破炎毒,衰意欲登台。qīng liáng pò yán dú,shuāi yì yù dēng tái。

夜雨

杜甫

小雨夜复密,回风吹早秋。xiǎo yǔ yè fù mì,huí fēng chuī zǎo qiū。
野凉侵闭户,江满带维舟。yě liáng qīn bì hù,jiāng mǎn dài wéi zhōu。
通籍恨多病,为郎忝薄游。tōng jí hèn duō bìng,wèi láng tiǎn báo yóu。
天寒出巫峡,醉别仲宣楼。tiān hán chū wū xiá,zuì bié zhòng xuān lóu。

更题

杜甫

只应踏初雪,骑马发荆州。zhǐ yīng tà chū xuě,qí mǎ fā jīng zhōu。
直怕巫山雨,真伤白帝秋。zhí pà wū shān yǔ,zhēn shāng bái dì qiū。
群公苍玉佩,天子翠云裘。qún gōng cāng yù pèi,tiān zi cuì yún qiú。
同舍晨趋侍,胡为淹此留。tóng shě chén qū shì,hú wèi yān cǐ liú。

杜甫

束带还骑马,东西却渡船。shù dài hái qí mǎ,dōng xī què dù chuán。
林中才有地,峡外绝无天。lín zhōng cái yǒu dì,xiá wài jué wú tiān。
虚白高人静,喧卑俗累牵。xū bái gāo rén jìng,xuān bēi sú lèi qiān。
他乡悦迟暮,不敢废诗篇。tā xiāng yuè chí mù,bù gǎn fèi shī piān。

热三首

杜甫

雷霆空霹雳,云雨竟虚无。léi tíng kōng pī lì,yún yǔ jìng xū wú。
炎赫衣流汗,低垂气不苏。yán hè yī liú hàn,dī chuí qì bù sū。
乞为寒水玉,愿作冷秋菰。qǐ wèi hán shuǐ yù,yuàn zuò lěng qiū gū。
何似儿童岁,风凉出舞雩。hé shì ér tóng suì,fēng liáng chū wǔ yú。

热三首

杜甫

瘴云终不灭,泸水复西来。zhàng yún zhōng bù miè,lú shuǐ fù xī lái。
闭户人高卧,归林鸟却回。bì hù rén gāo wò,guī lín niǎo què huí。
峡中都似火,江上只空雷。xiá zhōng dōu shì huǒ,jiāng shàng zhǐ kōng léi。
想见阴宫雪,风门飒踏开。xiǎng jiàn yīn gōng xuě,fēng mén sà tà kāi。

热三首

杜甫

朱李沈不冷,雕胡炊屡新。zhū lǐ shěn bù lěng,diāo hú chuī lǚ xīn。
将衰骨尽痛,被褐味空频。jiāng shuāi gǔ jǐn tòng,bèi hè wèi kōng pín。
歘翕炎蒸景,飘飖征戍人。chuā xī yán zhēng jǐng,piāo yáo zhēng shù rén。
十年可解甲,为尔一沾巾。shí nián kě jiě jiǎ,wèi ěr yī zhān jīn。

日暮

杜甫

牛羊下来久,各已闭柴门。niú yáng xià lái jiǔ,gè yǐ bì chái mén。
风月自清夜,江山非故园。fēng yuè zì qīng yè,jiāng shān fēi gù yuán。
石泉流暗壁,草露滴秋根。shí quán liú àn bì,cǎo lù dī qiū gēn。
头白灯明里,何须花烬繁。tóu bái dēng míng lǐ,hé xū huā jìn fán。

八月十五夜月二首

杜甫

【其一】
满月飞明镜,归心折大刀。mǎn yuè fēi míng jìng,guī xīn zhé dà dāo。
转蓬行地远,攀桂仰天高。zhuǎn péng xíng dì yuǎn,pān guì yǎng tiān gāo。
水路疑霜雪,林栖见羽毛。shuǐ lù yí shuāng xuě,lín qī jiàn yǔ máo。
此时瞻白兔,直欲数秋毫。cǐ shí zhān bái tù,zhí yù shù qiū háo。
【其二】
稍下巫山峡,犹衔白帝城。shāo xià wū shān xiá,yóu xián bái dì chéng。
气沈全浦暗,轮仄半楼明。qì shěn quán pǔ àn,lún zè bàn lóu míng。
刁斗皆催晓,蟾蜍且自倾。diāo dòu jiē cuī xiǎo,chán chú qiě zì qīng。
张弓倚残魄,不独汉家营。zhāng gōng yǐ cán pò,bù dú hàn jiā yíng。

十六夜玩月

杜甫

旧挹金波爽,皆传玉露秋。jiù yì jīn bō shuǎng,jiē chuán yù lù qiū。
关山随地阔,河汉近人流。guān shān suí dì kuò,hé hàn jìn rén liú。
谷口樵归唱,孤城笛起愁。gǔ kǒu qiáo guī chàng,gū chéng dí qǐ chóu。
巴童浑不寝,半夜有行舟。bā tóng hún bù qǐn,bàn yè yǒu xíng zhōu。

十七夜对月

杜甫

秋月仍圆夜,江村独老身。qiū yuè réng yuán yè,jiāng cūn dú lǎo shēn。
卷帘还照客,倚杖更随人。juǎn lián hái zhào kè,yǐ zhàng gèng suí rén。
光射潜虬动,明翻宿鸟频。guāng shè qián qiú dòng,míng fān sù niǎo pín。
茅斋依橘柚,清切露华新。máo zhāi yī jú yòu,qīng qiè lù huá xīn。

村雨

杜甫

雨声传两夜,寒事飒高秋。yǔ shēng chuán liǎng yè,hán shì sà gāo qiū。
挈带看朱绂,开箱睹黑裘。qiè dài kàn zhū fú,kāi xiāng dǔ hēi qiú。
世情只益睡,盗贼敢忘忧。shì qíng zhǐ yì shuì,dào zéi gǎn wàng yōu。
松菊新沾洗,茅齐慰远游。sōng jú xīn zhān xǐ,máo qí wèi yuǎn yóu。

雨晴

杜甫

雨时山不改,晴罢峡如新。yǔ shí shān bù gǎi,qíng bà xiá rú xīn。
天路看殊俗,秋江思杀人。tiān lù kàn shū sú,qiū jiāng sī shā rén。
有猿挥泪尽,无犬附书频。yǒu yuán huī lèi jǐn,wú quǎn fù shū pín。
故国愁眉外,长歌欲损神。gù guó chóu méi wài,zhǎng gē yù sǔn shén。

晚晴吴郎见过北舍

杜甫

圃畦新雨润,愧子废锄来。pǔ qí xīn yǔ rùn,kuì zi fèi chú lái。
竹杖交头拄,柴扉隔径开。zhú zhàng jiāo tóu zhǔ,chái fēi gé jìng kāi。
欲栖群鸟乱,未去小童催。yù qī qún niǎo luàn,wèi qù xiǎo tóng cuī。
明日重阳酒,相迎自酦醅。míng rì zhòng yáng jiǔ,xiāng yíng zì pò pēi。