古诗词

杜甫

送灵州李判官

杜甫

犬戎腥四海,回首一茫茫。quǎn róng xīng sì hǎi,huí shǒu yī máng máng。
血战乾坤赤,氛迷日月黄。xuè zhàn qián kūn chì,fēn mí rì yuè huáng。
将军专策略,幕府盛材良。jiāng jūn zhuān cè lüè,mù fǔ shèng cái liáng。
近贺中兴主,神兵动朔方。jìn hè zhōng xīng zhǔ,shén bīng dòng shuò fāng。

巴西驿亭观江涨呈窦使君二首

杜甫

转惊波作怒,即恐岸随流。zhuǎn jīng bō zuò nù,jí kǒng àn suí liú。
赖有杯中物,还同海上鸥。lài yǒu bēi zhōng wù,hái tóng hǎi shàng ōu。
关心小剡县,傍眼见扬州。guān xīn xiǎo shàn xiàn,bàng yǎn jiàn yáng zhōu。
为接情人饮,朝来减半愁。wèi jiē qíng rén yǐn,cháo lái jiǎn bàn chóu。

巴西驿亭观江涨呈窦使君二首

杜甫

向晚波微绿,连空岸脚青。xiàng wǎn bō wēi lǜ,lián kōng àn jiǎo qīng。
日兼春有暮,愁与醉无醒。rì jiān chūn yǒu mù,chóu yǔ zuì wú xǐng。
漂泊犹杯酒,踌躇此驿亭。piāo pō yóu bēi jiǔ,chóu chú cǐ yì tíng。
相看万里外,同是一浮萍。xiāng kàn wàn lǐ wài,tóng shì yī fú píng。

早花

杜甫

西京安稳未,不见一人来。xī jīng ān wěn wèi,bù jiàn yī rén lái。
腊日巴江曲,山花已自开。là rì bā jiāng qū,shān huā yǐ zì kāi。
盈盈当雪杏,艳艳待春梅。yíng yíng dāng xuě xìng,yàn yàn dài chūn méi。
直苦风尘暗,谁忧容鬓催。zhí kǔ fēng chén àn,shuí yōu róng bìn cuī。

巴山

杜甫

巴山遇中使,云自峡城来。bā shān yù zhōng shǐ,yún zì xiá chéng lái。
盗贼还奔突,乘舆恐未回。dào zéi hái bēn tū,chéng yú kǒng wèi huí。
天寒邵伯树,地阔望仙台。tiān hán shào bó shù,dì kuò wàng xiān tái。
狼狈风尘里,群臣安在哉。láng bèi fēng chén lǐ,qún chén ān zài zāi。

收京

杜甫

复道收京邑,兼闻杀犬戎。fù dào shōu jīng yì,jiān wén shā quǎn róng。
衣冠却扈从,车架已还宫。yī guān què hù cóng,chē jià yǐ hái gōng。
克复成如此,安危在数公。kè fù chéng rú cǐ,ān wēi zài shù gōng。
莫令回首地,恸哭起悲风。mò lìng huí shǒu dì,tòng kū qǐ bēi fēng。

巴西闻收宫阙送班司马入京

杜甫

闻道收宗庙,鸣銮自陕归。wén dào shōu zōng miào,míng luán zì shǎn guī。
倾都看黄屋,正殿引朱衣。qīng dōu kàn huáng wū,zhèng diàn yǐn zhū yī。
剑外春天远,巴西敕使稀。jiàn wài chūn tiān yuǎn,bā xī chì shǐ xī。
念君轻世乱,匹马向王畿。niàn jūn qīng shì luàn,pǐ mǎ xiàng wáng jī。

花底

杜甫

紫萼扶千蕊,黄须照万花。zǐ è fú qiān ruǐ,huáng xū zhào wàn huā。
忽疑行暮雨,何事入朝霞。hū yí xíng mù yǔ,hé shì rù cháo xiá。
恐是潘安县,堪留卫玠车。kǒng shì pān ān xiàn,kān liú wèi jiè chē。
深知好颜色,莫作委泥沙。shēn zhī hǎo yán sè,mò zuò wěi ní shā。

柳边

杜甫

只道梅花发,那知柳亦新。zhǐ dào méi huā fā,nà zhī liǔ yì xīn。
枝枝总到地,叶叶自开春。zhī zhī zǒng dào dì,yè yè zì kāi chūn。
紫燕时翻翼,黄鹂不露身。zǐ yàn shí fān yì,huáng lí bù lù shēn。
汉南应老尽,霸上远愁人。hàn nán yīng lǎo jǐn,bà shàng yuǎn chóu rén。

送窦九归成都

杜甫

文章亦不尽,窦子才纵横。wén zhāng yì bù jǐn,dòu zi cái zòng héng。
非尔更苦节,何人符大名。fēi ěr gèng kǔ jié,hé rén fú dà míng。
读书云阁观,问绢锦官城。dú shū yún gé guān,wèn juàn jǐn guān chéng。
我有浣花竹,题诗须一行。wǒ yǒu huàn huā zhú,tí shī xū yī xíng。

奉使

杜甫

无数涪江筏,鸣桡总发时。wú shù fú jiāng fá,míng ráo zǒng fā shí。
别离终不久,宗族忍相遗。bié lí zhōng bù jiǔ,zōng zú rěn xiāng yí。
白狗黄牛峡,朝云暮雨祠。bái gǒu huáng niú xiá,cháo yún mù yǔ cí。
所过频问讯,到日自题诗。suǒ guò pín wèn xùn,dào rì zì tí shī。

题郪县郭三十二明府茅屋壁

杜甫

江头且系船,为尔独相怜。jiāng tóu qiě xì chuán,wèi ěr dú xiāng lián。
云散灌坛雨,春青彭泽田。yún sàn guàn tán yǔ,chūn qīng péng zé tián。
频惊适小国,一拟问高天。pín jīng shì xiǎo guó,yī nǐ wèn gāo tiān。
别后巴东路,逢人问几贤。bié hòu bā dōng lù,féng rén wèn jǐ xián。

随章留后新亭会送诸君

杜甫

新亭有高会,行子得良时。xīn tíng yǒu gāo huì,xíng zi dé liáng shí。
日动映江幕,风鸣排槛旗。rì dòng yìng jiāng mù,fēng míng pái kǎn qí。
绝荤终不改,劝酒欲无词。jué hūn zhōng bù gǎi,quàn jiǔ yù wú cí。
已堕岘山泪,因题零雨诗。yǐ duò xiàn shān lèi,yīn tí líng yǔ shī。

东津送韦讽摄阆州录事

杜甫

闻说江山好,怜君吏隐兼。wén shuō jiāng shān hǎo,lián jūn lì yǐn jiān。
宠行舟远泛,怯别酒频添。chǒng xíng zhōu yuǎn fàn,qiè bié jiǔ pín tiān。
推荐非承乏,操持必去嫌。tuī jiàn fēi chéng fá,cāo chí bì qù xián。
他时如按县,不得慢陶潜。tā shí rú àn xiàn,bù dé màn táo qián。

客旧馆

杜甫

陈迹随人事,初秋别此亭。chén jì suí rén shì,chū qiū bié cǐ tíng。
重来梨叶赤,依旧竹林青。zhòng lái lí yè chì,yī jiù zhú lín qīng。
风幔何时卷,寒砧昨夜声。fēng màn hé shí juǎn,hán zhēn zuó yè shēng。
无由出江汉,愁绪月冥冥。wú yóu chū jiāng hàn,chóu xù yuè míng míng。

阆州奉送二十四舅使自京赴任青城

杜甫

闻道王乔舄,名因太史传。wén dào wáng qiáo xì,míng yīn tài shǐ chuán。
如何碧鸡使,把诏紫微天。rú hé bì jī shǐ,bǎ zhào zǐ wēi tiān。
秦岭愁回马,涪江醉泛船。qín lǐng chóu huí mǎ,fú jiāng zuì fàn chuán。
青城漫污杂,吾舅意凄然。qīng chéng màn wū zá,wú jiù yì qī rán。

愁坐

杜甫

高斋常见野,愁坐更临门。gāo zhāi cháng jiàn yě,chóu zuò gèng lín mén。
十月山寒重,孤城月水昏。shí yuè shān hán zhòng,gū chéng yuè shuǐ hūn。
葭萌氐种迥,左担犬戎存。jiā méng dī zhǒng jiǒng,zuǒ dān quǎn róng cún。
终日忧奔走,归期未敢论。zhōng rì yōu bēn zǒu,guī qī wèi gǎn lùn。

去蜀

杜甫

五载客蜀郡,一年居梓州。wǔ zài kè shǔ jùn,yī nián jū zǐ zhōu。
如何关塞阻,转作潇湘游。rú hé guān sāi zǔ,zhuǎn zuò xiāo xiāng yóu。
世事已黄发,残生随白鸥。shì shì yǐ huáng fā,cán shēng suí bái ōu。
安危大臣在,不必泪长流。ān wēi dà chén zài,bù bì lèi zhǎng liú。

放船

杜甫

收帆下急水,卷幔逐回滩。shōu fān xià jí shuǐ,juǎn màn zhú huí tān。
江市戎戎暗,山云淰淰寒。jiāng shì róng róng àn,shān yún niǎn niǎn hán。
村荒无径入,独鸟怪人看。cūn huāng wú jìng rù,dú niǎo guài rén kàn。
已泊城楼底,何曾夜色阑。yǐ pō chéng lóu dǐ,hé céng yè sè lán。

送王侍御往东川放生池祖席

杜甫

东川诗友合,此赠怯轻为。dōng chuān shī yǒu hé,cǐ zèng qiè qīng wèi。
况复传宗近,空然惜别离。kuàng fù chuán zōng jìn,kōng rán xī bié lí。
梅花交近野,草色向平池。méi huā jiāo jìn yě,cǎo sè xiàng píng chí。
傥忆江边卧,归期愿早知。tǎng yì jiāng biān wò,guī qī yuàn zǎo zhī。