古诗词

刘禹锡

城内花园颇曾游玩令公居守亦有素期适春霜一夕委谢书实以答令狐相公见谑

刘禹锡

楼下芳园最占春,年年结侣采花频。lóu xià fāng yuán zuì zhàn chūn,nián nián jié lǚ cǎi huā pín。
繁霜一夜相撩治,不似佳人似老人。fán shuāng yī yè xiāng liāo zhì,bù shì jiā rén shì lǎo rén。

奉和裴晋公凉风亭睡觉

刘禹锡

骊龙睡后珠元在,仙鹤行时步又轻。lí lóng shuì hòu zhū yuán zài,xiān hè xíng shí bù yòu qīng。
方寸莹然无一事,水声来似玉琴声。fāng cùn yíng rán wú yī shì,shuǐ shēng lái shì yù qín shēng。

答裴令公雪中讶白二十二与诸公不相访之什

刘禹锡

玉树琼楼满眼新,的知开閤待诸宾。yù shù qióng lóu mǎn yǎn xīn,de zhī kāi gé dài zhū bīn。
迟迟未去非无意,拟作梁园坐右人。chí chí wèi qù fēi wú yì,nǐ zuò liáng yuán zuò yòu rén。

吴方之见示听江西故吏朱幼恭歌三篇颇有怀故林之想吟讽不足因而和之

刘禹锡

侯家故吏歌声发,逸处能高怨处低。hóu jiā gù lì gē shēng fā,yì chù néng gāo yuàn chù dī。
今岁洛中无雨雪,眼前风景是江西。jīn suì luò zhōng wú yǔ xuě,yǎn qián fēng jǐng shì jiāng xī。

裴令公见示诮乐天寄奴买马绝句斐言仰和且戏乐天

刘禹锡

常奴安得似方回,争望追风绝足来。cháng nú ān dé shì fāng huí,zhēng wàng zhuī fēng jué zú lái。
若把翠娥酬騄耳,始知天下有奇才。ruò bǎ cuì é chóu lù ěr,shǐ zhī tiān xià yǒu qí cái。

酬思黯代书见戏

刘禹锡

官冷如浆病满身,凌寒不易过天津。guān lěng rú jiāng bìng mǎn shēn,líng hán bù yì guò tiān jīn。
少年留取多情兴,请待花时作主人。shǎo nián liú qǔ duō qíng xīng,qǐng dài huā shí zuò zhǔ rén。

答张侍御贾喜再登科后自洛赴上都赠别

刘禹锡

又被时人写姓名,春风引路入京城。yòu bèi shí rén xiě xìng míng,chūn fēng yǐn lù rù jīng chéng。
知君忆得前身事,分付莺花与后生。zhī jūn yì dé qián shēn shì,fēn fù yīng huā yǔ hòu shēng。

赴连州途经洛阳诸公置酒相送张员外贾以诗见赠率尔酬之

刘禹锡

谪在三湘最远州,边鸿不到水南流。zhé zài sān xiāng zuì yuǎn zhōu,biān hóng bù dào shuǐ nán liú。
如今暂寄樽前笑,明日辞君步步愁。rú jīn zàn jì zūn qián xiào,míng rì cí jūn bù bù chóu。

赠元九侍御文石枕以诗奖之

刘禹锡

文章似锦气如虹,宜荐华簪绿殿中。wén zhāng shì jǐn qì rú hóng,yí jiàn huá zān lǜ diàn zhōng。
纵使凉飙生旦夕,犹堪拂拭愈头风。zòng shǐ liáng biāo shēng dàn xī,yóu kān fú shì yù tóu fēng。

酬元九院长自江陵见寄

刘禹锡

无事寻花至仙境,等闲栽树比封君。wú shì xún huā zhì xiān jìng,děng xián zāi shù bǐ fēng jūn。
金门通籍真多士,黄纸除书每日闻。jīn mén tōng jí zhēn duō shì,huáng zhǐ chú shū měi rì wén。

酬杨侍郎凭见寄

刘禹锡

翔鸾阙底谢皇恩,缨上沧浪旧水痕。xiáng luán quē dǐ xiè huáng ēn,yīng shàng cāng làng jiù shuǐ hén。
疏傅挥金忽相忆,远擎长句与招魂。shū fù huī jīn hū xiāng yì,yuǎn qíng zhǎng jù yǔ zhāo hún。

酬马大夫登洭口戍见寄

刘禹锡

新辞将印拂朝缨,临水登山四体轻。xīn cí jiāng yìn fú cháo yīng,lín shuǐ dēng shān sì tǐ qīng。
犹念天涯未归客,瘴云深处守孤城。yóu niàn tiān yá wèi guī kè,zhàng yún shēn chù shǒu gū chéng。

答杨八敬之绝句

刘禹锡

饱霜孤竹声偏切,带火焦桐韵本悲。bǎo shuāng gū zhú shēng piān qiè,dài huǒ jiāo tóng yùn běn bēi。
今日知音一留听,是君心事不平时。jīn rì zhī yīn yī liú tīng,shì jūn xīn shì bù píng shí。

重寄表臣二首

刘禹锡

对酒临流奈别何,君今已醉我蹉跎。duì jiǔ lín liú nài bié hé,jūn jīn yǐ zuì wǒ cuō tuó。
分明记取星星鬓,他日相逢应更多。fēn míng jì qǔ xīng xīng bìn,tā rì xiāng féng yīng gèng duō。

重寄表臣二首

刘禹锡

世间人事有何穷,过后思量尽是空。shì jiān rén shì yǒu hé qióng,guò hòu sī liàng jǐn shì kōng。
早晚同归洛阳陌,卜邻须近祝鸡翁。zǎo wǎn tóng guī luò yáng mò,bo lín xū jìn zhù jī wēng。

重寄绝句

刘禹锡

淮西既是平安地,鸦路今无羽檄飞。huái xī jì shì píng ān dì,yā lù jīn wú yǔ xí fēi。
闻道唐州最清静,战场耕尽野花稀。wén dào táng zhōu zuì qīng jìng,zhàn chǎng gēng jǐn yě huā xī。

酬杨八副使将赴湖南途中见寄一绝

刘禹锡

知逐征南冠楚材,远劳书信到阳台。zhī zhú zhēng nán guān chǔ cái,yuǎn láo shū xìn dào yáng tái。
明朝若上君山上,一道巴江自此来。míng cháo ruò shàng jūn shān shàng,yī dào bā jiāng zì cǐ lái。

遥和韩睦州元相公二君子

刘禹锡

玉人紫绶相辉映,却要霜须一两茎。yù rén zǐ shòu xiāng huī yìng,què yào shuāng xū yī liǎng jīng。
其奈无成空老去,每临明镜若为情。qí nài wú chéng kōng lǎo qù,měi lín míng jìng ruò wèi qíng。

吴兴敬郎中见惠斑竹杖兼示一绝聊以谢之

刘禹锡

一茎炯炯琅玕色,数节重重玳瑁文。yī jīng jiǒng jiǒng láng gān sè,shù jié zhòng zhòng dài mào wén。
挂到高山未登处,青云路上愿逢君。guà dào gāo shān wèi dēng chù,qīng yún lù shàng yuàn féng jūn。

奉和裴令公夜宴

刘禹锡

天下苍生望不休,东山虽有但时游。tiān xià cāng shēng wàng bù xiū,dōng shān suī yǒu dàn shí yóu。
从来海上仙桃树,肯逐人间风露秋。cóng lái hǎi shàng xiān táo shù,kěn zhú rén jiān fēng lù qiū。