古诗词

李商隐

行次西郊作一百韵

李商隐

蛇年建午月,我自梁还秦。shé nián jiàn wǔ yuè,wǒ zì liáng hái qín。
南下大散关,北济渭之滨。nán xià dà sàn guān,běi jì wèi zhī bīn。
草木半舒坼,不类冰雪晨。cǎo mù bàn shū chè,bù lèi bīng xuě chén。
又若夏苦热,燋卷无芳津。yòu ruò xià kǔ rè,jiāo juǎn wú fāng jīn。
高田长檞枥,下田长荆榛。gāo tián zhǎng jiě lì,xià tián zhǎng jīng zhēn。
农具弃道旁,饥牛死空墩。nóng jù qì dào páng,jī niú sǐ kōng dūn。
依依过村落,十室无一存。yī yī guò cūn luò,shí shì wú yī cún。
存者皆面啼,无衣可迎宾。cún zhě jiē miàn tí,wú yī kě yíng bīn。
始若畏人问,及门还具陈。shǐ ruò wèi rén wèn,jí mén hái jù chén。
右辅田畴薄,斯民常苦贫。yòu fǔ tián chóu báo,sī mín cháng kǔ pín。
伊昔称乐土,所赖牧伯仁。yī xī chēng lè tǔ,suǒ lài mù bó rén。
官清若冰玉,吏善如六亲。guān qīng ruò bīng yù,lì shàn rú liù qīn。
生儿不远征,生女事四邻。shēng ér bù yuǎn zhēng,shēng nǚ shì sì lín。
浊酒盈瓦缶,烂谷堆荆囷。zhuó jiǔ yíng wǎ fǒu,làn gǔ duī jīng qūn。
健儿庇旁妇,衰翁舐童孙。jiàn ér bì páng fù,shuāi wēng shì tóng sūn。
况自贞观后,命官多儒臣。kuàng zì zhēn guān hòu,mìng guān duō rú chén。
例以贤牧伯,徵人司陶钧。lì yǐ xián mù bó,zhēng rén sī táo jūn。
降及开元中,奸邪挠经纶。jiàng jí kāi yuán zhōng,jiān xié náo jīng lún。
晋公忌此事,多录边将勋。jìn gōng jì cǐ shì,duō lù biān jiāng xūn。
因令猛毅辈,杂牧升平民。yīn lìng měng yì bèi,zá mù shēng píng mín。
中原遂多故,除授非至尊。zhōng yuán suì duō gù,chú shòu fēi zhì zūn。
或出幸臣辈,或由帝戚恩。huò chū xìng chén bèi,huò yóu dì qī ēn。
中原困屠解,奴隶厌肥豚。zhōng yuán kùn tú jiě,nú lì yàn féi tún。
皇子弃不乳,椒房抱羌浑。huáng zi qì bù rǔ,jiāo fáng bào qiāng hún。
重赐竭中国,强兵临北边。zhòng cì jié zhōng guó,qiáng bīng lín běi biān。
控弦二十万,长臂皆如猿。kòng xián èr shí wàn,zhǎng bì jiē rú yuán。
皇都三千里,来往同雕鸢。huáng dōu sān qiān lǐ,lái wǎng tóng diāo yuān。
五里一换马,十里一开筵。wǔ lǐ yī huàn mǎ,shí lǐ yī kāi yán。
指顾动白日,暖热回苍旻。zhǐ gù dòng bái rì,nuǎn rè huí cāng mín。
公卿辱嘲叱,唾弃如粪丸。gōng qīng rǔ cháo chì,tuò qì rú fèn wán。
大朝会万方,天子正临轩。dà cháo huì wàn fāng,tiān zi zhèng lín xuān。
彩旗转初旭,玉座当祥烟。cǎi qí zhuǎn chū xù,yù zuò dāng xiáng yān。
金障既特设,珠帘亦高褰。jīn zhàng jì tè shè,zhū lián yì gāo qiān。
捋须蹇不顾,坐在御榻前。lǚ xū jiǎn bù gù,zuò zài yù tà qián。
忤者死艰屦,附之升顶颠。wǔ zhě sǐ jiān jù,fù zhī shēng dǐng diān。
华侈矜递衒,豪俊相并吞。huá chǐ jīn dì xuàn,háo jùn xiāng bìng tūn。
因失生惠养,渐见徵求频。yīn shī shēng huì yǎng,jiàn jiàn zhēng qiú pín。
奚寇西北来,挥霍如天翻。xī kòu xī běi lái,huī huò rú tiān fān。
是时正忘战,重兵多在边。shì shí zhèng wàng zhàn,zhòng bīng duō zài biān。
列城绕长河,平明插旗幡。liè chéng rào zhǎng hé,píng míng chā qí fān。
但闻虏骑入,不见汉兵屯。dàn wén lǔ qí rù,bù jiàn hàn bīng tún。
大妇抱儿哭,小妇攀车轓。dà fù bào ér kū,xiǎo fù pān chē fān。
生小太平年,不识夜闭门。shēng xiǎo tài píng nián,bù shí yè bì mén。
少壮尽点行,疲老守空村。shǎo zhuàng jǐn diǎn xíng,pí lǎo shǒu kōng cūn。
生分作死誓,挥泪连秋云。shēng fēn zuò sǐ shì,huī lèi lián qiū yún。
廷臣例獐怯,诸将如羸奔。tíng chén lì zhāng qiè,zhū jiāng rú léi bēn。
为贼扫上阳,捉人送潼关。wèi zéi sǎo shàng yáng,zhuō rén sòng tóng guān。
玉辇望南斗,未知何日旋。yù niǎn wàng nán dòu,wèi zhī hé rì xuán。
诚知开辟久,遘此云雷屯。chéng zhī kāi pì jiǔ,gòu cǐ yún léi tún。
送者问鼎大,存者要高官。sòng zhě wèn dǐng dà,cún zhě yào gāo guān。
抢攘互间谍,孰辨枭与鸾。qiǎng rǎng hù jiān dié,shú biàn xiāo yǔ luán。
千马无返辔,万车无还辕。qiān mǎ wú fǎn pèi,wàn chē wú hái yuán。
城空鼠雀死,人去豺狼喧。chéng kōng shǔ què sǐ,rén qù chái láng xuān。
南资竭吴越,西费失河源。nán zī jié wú yuè,xī fèi shī hé yuán。
因令左藏库,摧毁惟空垣。yīn lìng zuǒ cáng kù,cuī huǐ wéi kōng yuán。
如人当一身,有左无右边。rú rén dāng yī shēn,yǒu zuǒ wú yòu biān。
筋体半痿痹,肘腋生臊膻。jīn tǐ bàn wěi bì,zhǒu yè shēng sāo shān。
列圣蒙此耻,含怀不能宣。liè shèng méng cǐ chǐ,hán huái bù néng xuān。
谋臣拱手立,相戒无敢先。móu chén gǒng shǒu lì,xiāng jiè wú gǎn xiān。
万国困杼轴,内库无金钱。wàn guó kùn zhù zhóu,nèi kù wú jīn qián。
健儿立霜雪,腹歉衣裳单。jiàn ér lì shuāng xuě,fù qiàn yī shang dān。
馈饷多过时,高估铜与铅。kuì xiǎng duō guò shí,gāo gū tóng yǔ qiān。
山东望河北,爨烟犹相联。shān dōng wàng hé běi,cuàn yān yóu xiāng lián。
朝廷不暇给,辛苦无半年。cháo tíng bù xiá gěi,xīn kǔ wú bàn nián。
行人搉行资,居者税屋椽。xíng rén què xíng zī,jū zhě shuì wū chuán。
中间遂作梗,狼籍用戈鋋。zhōng jiān suì zuò gěng,láng jí yòng gē chán。
临门送节制,以锡通天班。lín mén sòng jié zhì,yǐ xī tōng tiān bān。
破者以族灭,存者尚迁延。pò zhě yǐ zú miè,cún zhě shàng qiān yán。
礼数异君父,羁糜如羌零。lǐ shù yì jūn fù,jī mí rú qiāng líng。
直求输赤诚,所望大体全。zhí qiú shū chì chéng,suǒ wàng dà tǐ quán。
巍巍政事堂,宰相厌八珍。wēi wēi zhèng shì táng,zǎi xiāng yàn bā zhēn。
敢问下执事,今谁掌其权。gǎn wèn xià zhí shì,jīn shuí zhǎng qí quán。
疮疽几十载,不敢扶其根。chuāng jū jǐ shí zài,bù gǎn fú qí gēn。
国蹙赋更重,人稀役弥繁。guó cù fù gèng zhòng,rén xī yì mí fán。
近年牛医儿,城社更扳援。jìn nián niú yī ér,chéng shè gèng bān yuán。
盲目把大旆,处此京西藩。máng mù bǎ dà pèi,chù cǐ jīng xī fān。
乐祸忘怨敌,树党多狂狷。lè huò wàng yuàn dí,shù dǎng duō kuáng juàn。
生为人所惮,死非人所怜。shēng wèi rén suǒ dàn,sǐ fēi rén suǒ lián。
快刀断其头,列若猪牛悬。kuài dāo duàn qí tóu,liè ruò zhū niú xuán。
凤翔三百里,兵马如黄巾。fèng xiáng sān bǎi lǐ,bīng mǎ rú huáng jīn。
夜半军牒来,屯兵万五千。yè bàn jūn dié lái,tún bīng wàn wǔ qiān。
乡里骇供亿,老少相扳牵。xiāng lǐ hài gōng yì,lǎo shǎo xiāng bān qiān。
儿孙生未孩,弃之无惨颜。ér sūn shēng wèi hái,qì zhī wú cǎn yán。
不复议所适,但欲死山间。bù fù yì suǒ shì,dàn yù sǐ shān jiān。
尔来又三岁,甘泽不及春。ěr lái yòu sān suì,gān zé bù jí chūn。
盗贼亭午起,问谁多穷民。dào zéi tíng wǔ qǐ,wèn shuí duō qióng mín。
节使杀亭吏,捕之恐无因。jié shǐ shā tíng lì,bǔ zhī kǒng wú yīn。
咫尺不相见,旱久多黄尘。zhǐ chǐ bù xiāng jiàn,hàn jiǔ duō huáng chén。
官健腰佩弓,自言为官巡。guān jiàn yāo pèi gōng,zì yán wèi guān xún。
常恐值荒迥,此辈还射人。cháng kǒng zhí huāng jiǒng,cǐ bèi hái shè rén。
愧客问本末,愿客无因循。kuì kè wèn běn mò,yuàn kè wú yīn xún。
郿坞抵陈仓,此地忌黄昏。méi wù dǐ chén cāng,cǐ dì jì huáng hūn。
我听此言罢,冤愤如相焚。wǒ tīng cǐ yán bà,yuān fèn rú xiāng fén。
昔闻举一会,群盗为之奔。xī wén jǔ yī huì,qún dào wèi zhī bēn。
又闻理与乱,在人不在天。yòu wén lǐ yǔ luàn,zài rén bù zài tiān。
我愿为此事,君前剖心肝。wǒ yuàn wèi cǐ shì,jūn qián pōu xīn gān。
叩头出鲜血,滂沱污紫宸。kòu tóu chū xiān xuè,pāng tuó wū zǐ chén。
九重黯已隔,涕泗空沾唇。jiǔ zhòng àn yǐ gé,tì sì kōng zhān chún。
使典作尚书,厮养为将军。shǐ diǎn zuò shàng shū,sī yǎng wèi jiāng jūn。
慎勿道此言,此言未忍闻。shèn wù dào cǐ yán,cǐ yán wèi rěn wén。

偶成转韵七十二句赠四同舍

李商隐

沛国东风吹大泽,蒲青柳碧春一色。pèi guó dōng fēng chuī dà zé,pú qīng liǔ bì chūn yī sè。
我来不见隆准人,沥酒空馀庙中客。wǒ lái bù jiàn lóng zhǔn rén,lì jiǔ kōng yú miào zhōng kè。
征东同舍鸳与鸾,酒酣劝我悬征鞍。zhēng dōng tóng shě yuān yǔ luán,jiǔ hān quàn wǒ xuán zhēng ān。
蓝山宝肆不可入,玉中仍是青琅玕。lán shān bǎo sì bù kě rù,yù zhōng réng shì qīng láng gān。
武威将军使中侠,少年箭道惊杨叶。wǔ wēi jiāng jūn shǐ zhōng xiá,shǎo nián jiàn dào jīng yáng yè。
战功高后数文章,怜我秋斋梦蝴蝶。zhàn gōng gāo hòu shù wén zhāng,lián wǒ qiū zhāi mèng hú dié。
诘旦九门传奏章,高车大马来煌煌。jí dàn jiǔ mén chuán zòu zhāng,gāo chē dà mǎ lái huáng huáng。
路逢邹枚不暇揖,腊月大雪过大梁。lù féng zōu méi bù xiá yī,là yuè dà xuě guò dà liáng。
忆昔公为会昌宰,我时入谒虚怀待。yì xī gōng wèi huì chāng zǎi,wǒ shí rù yè xū huái dài。
众中赏我赋高唐,回看屈宋由年辈。zhòng zhōng shǎng wǒ fù gāo táng,huí kàn qū sòng yóu nián bèi。
公事武皇为铁冠,历厅请我相所难。gōng shì wǔ huáng wèi tiě guān,lì tīng qǐng wǒ xiāng suǒ nán。
我时憔悴在书阁,卧枕芸香春夜阑。wǒ shí qiáo cuì zài shū gé,wò zhěn yún xiāng chūn yè lán。
明年赴辟下昭桂,东郊恸哭辞兄弟。míng nián fù pì xià zhāo guì,dōng jiāo tòng kū cí xiōng dì。
韩公堆上跋马时,回望秦川树如荠。hán gōng duī shàng bá mǎ shí,huí wàng qín chuān shù rú jì。
依稀南指阳台云,鲤鱼食钩猿失群。yī xī nán zhǐ yáng tái yún,lǐ yú shí gōu yuán shī qún。
湘妃庙下已春尽,虞帝城前初日曛。xiāng fēi miào xià yǐ chūn jǐn,yú dì chéng qián chū rì xūn。
谢游桥上澄江馆,下望山城如一弹。xiè yóu qiáo shàng chéng jiāng guǎn,xià wàng shān chéng rú yī dàn。
鹧鸪声苦晓惊眠,朱槿花娇晚相伴。zhè gū shēng kǔ xiǎo jīng mián,zhū jǐn huā jiāo wǎn xiāng bàn。
顷之失职辞南风,破帆坏桨荆江中。qǐng zhī shī zhí cí nán fēng,pò fān huài jiǎng jīng jiāng zhōng。
斩蛟断璧不无意,平生自许非匆匆。zhǎn jiāo duàn bì bù wú yì,píng shēng zì xǔ fēi cōng cōng。
归来寂寞灵台下,著破蓝衫出无马。guī lái jì mò líng tái xià,zhù pò lán shān chū wú mǎ。
天官补吏府中趋,玉骨瘦来无一把。tiān guān bǔ lì fǔ zhōng qū,yù gǔ shòu lái wú yī bǎ。
手封狴牢屯制囚,直厅印锁黄昏愁。shǒu fēng bì láo tún zhì qiú,zhí tīng yìn suǒ huáng hūn chóu。
平明赤帖使修表,上贺嫖姚收贼州。píng míng chì tiē shǐ xiū biǎo,shàng hè piáo yáo shōu zéi zhōu。
旧山万仞青霞外,望见扶桑出东海。jiù shān wàn rèn qīng xiá wài,wàng jiàn fú sāng chū dōng hǎi。
爱君忧国去未能,白道青松了然在。ài jūn yōu guó qù wèi néng,bái dào qīng sōng le rán zài。
此时闻有燕昭台,挺身东望心眼开。cǐ shí wén yǒu yàn zhāo tái,tǐng shēn dōng wàng xīn yǎn kāi。
且吟王粲从军乐,不赋渊明归去来。qiě yín wáng càn cóng jūn lè,bù fù yuān míng guī qù lái。
彭门十万皆雄勇,首戴公恩若山重。péng mén shí wàn jiē xióng yǒng,shǒu dài gōng ēn ruò shān zhòng。
廷评日下握灵蛇,书记眠时吞彩凤。tíng píng rì xià wò líng shé,shū jì mián shí tūn cǎi fèng。
之子夫君郑与裴,何甥谢舅当世才。zhī zi fū jūn zhèng yǔ péi,hé shēng xiè jiù dāng shì cái。
青袍白简风流极,碧沼红莲倾倒开。qīng páo bái jiǎn fēng liú jí,bì zhǎo hóng lián qīng dào kāi。
我生粗疏不足数,《梁父》哀吟鸲鹆舞。wǒ shēng cū shū bù zú shù,liáng fù āi yín qú yù wǔ。
横行阔视倚公怜,狂来笔力如牛弩。héng xíng kuò shì yǐ gōng lián,kuáng lái bǐ lì rú niú nǔ。
借酒祝公千万年,吾徒礼分常周旋。jiè jiǔ zhù gōng qiān wàn nián,wú tú lǐ fēn cháng zhōu xuán。
收旗卧鼓相天子,相门出相光青史。shōu qí wò gǔ xiāng tiān zi,xiāng mén chū xiāng guāng qīng shǐ。

送母回乡

李商隐

停车茫茫顾,困我成楚囚。tíng chē máng máng gù,kùn wǒ chéng chǔ qiú。
感伤从中起,悲泪哽在喉。gǎn shāng cóng zhōng qǐ,bēi lèi gěng zài hóu。
慈母方病重,欲将名医投。cí mǔ fāng bìng zhòng,yù jiāng míng yī tóu。
车接今在急,天竟情不留!chē jiē jīn zài jí,tiān jìng qíng bù liú!
母爱无所报,人生更何求!mǔ ài wú suǒ bào,rén shēng gèng hé qiú!

槿花二首

李商隐

【其一】
燕体伤风力,鸡香积露文。yàn tǐ shāng fēng lì,jī xiāng jī lù wén。
殷鲜一相杂,啼笑两难分。yīn xiān yī xiāng zá,tí xiào liǎng nán fēn。
月里宁无姊,云中亦有君。yuè lǐ níng wú zǐ,yún zhōng yì yǒu jūn。
三清与仙岛,何事亦离群。sān qīng yǔ xiān dǎo,hé shì yì lí qún。
【其二】
珠馆薰燃久,玉房梳扫馀。zhū guǎn xūn rán jiǔ,yù fáng shū sǎo yú。
烧兰才作烛,襞锦不成书。shāo lán cái zuò zhú,bì jǐn bù chéng shū。
本以亭亭远,翻嫌眽眽疏。běn yǐ tíng tíng yuǎn,fān xián mò mò shū。
回头问残照,残照更空虚。huí tóu wèn cán zhào,cán zhào gèng kōng xū。

饯席重送从叔余之梓州

李商隐

莫叹万重山,君还我未还。mò tàn wàn zhòng shān,jūn hái wǒ wèi hái。
武关犹怅望,何况百牢关。wǔ guān yóu chàng wàng,hé kuàng bǎi láo guān。

自桂林奉使江陵途中感怀寄献尚书

李商隐

下客依莲幕,明公念竹林。xià kè yī lián mù,míng gōng niàn zhú lín。
纵然膺使命,何以奉徽音。zòng rán yīng shǐ mìng,hé yǐ fèng huī yīn。
投刺虽伤晚,酬恩岂在今。tóu cì suī shāng wǎn,chóu ēn qǐ zài jīn。
迎来新琐闼,从到碧瑶岑。yíng lái xīn suǒ tà,cóng dào bì yáo cén。
水势初知海,天文始识参。shuǐ shì chū zhī hǎi,tiān wén shǐ shí cān。
固惭非贾谊,惟恐后陈琳。gù cán fēi jiǎ yì,wéi kǒng hòu chén lín。
前席惊虚辱,华樽许细斟。qián xí jīng xū rǔ,huá zūn xǔ xì zhēn。
尚怜秦痔苦,不遣楚醪沈。shàng lián qín zhì kǔ,bù qiǎn chǔ láo shěn。
既载从戎笔,仍披选胜襟。jì zài cóng róng bǐ,réng pī xuǎn shèng jīn。
泷通伏波柱,帘对有虞琴。lóng tōng fú bō zhù,lián duì yǒu yú qín。
宅与严城接,门藏别岫深。zhái yǔ yán chéng jiē,mén cáng bié xiù shēn。
阁凉松冉冉,堂静桂森森。gé liáng sōng rǎn rǎn,táng jìng guì sēn sēn。
社内容周续,乡中保展禽。shè nèi róng zhōu xù,xiāng zhōng bǎo zhǎn qín。
白衣居士访,乌帽逸人寻。bái yī jū shì fǎng,wū mào yì rén xún。
佞佛将成传,耽书或类淫。nìng fú jiāng chéng chuán,dān shū huò lèi yín。
长怀五羖赎,终著九州箴。zhǎng huái wǔ gǔ shú,zhōng zhù jiǔ zhōu zhēn。
良讯封鸳绮,馀光借玳簪。liáng xùn fēng yuān qǐ,yú guāng jiè dài zān。
张衡愁浩浩,沈约瘦愔愔。zhāng héng chóu hào hào,shěn yuē shòu yīn yīn。
芦白疑粘鬓,枫丹欲照心。lú bái yí zhān bìn,fēng dān yù zhào xīn。
归期无雁报,旅抱有猿侵。guī qī wú yàn bào,lǚ bào yǒu yuán qīn。
短日安能驻,低云只有阴。duǎn rì ān néng zhù,dī yún zhǐ yǒu yīn。
乱鸦冲晒网,寒女簇遥砧。luàn yā chōng shài wǎng,hán nǚ cù yáo zhēn。
东道违宁久,西园望不禁。dōng dào wéi níng jiǔ,xī yuán wàng bù jìn。
江生魂黯黯,泉客泪涔涔。jiāng shēng hún àn àn,quán kè lèi cén cén。
逸翰应藏法,高辞肯浪吟。yì hàn yīng cáng fǎ,gāo cí kěn làng yín。
数须传庾翼,莫独与卢谌。shù xū chuán yǔ yì,mò dú yǔ lú chén。
假寐凭书簏,哀吟叩剑镡。jiǎ mèi píng shū lù,āi yín kòu jiàn chán。
未尝贪偃息,那复议登临。wèi cháng tān yǎn xī,nà fù yì dēng lín。
彼美回清镜,其谁受曲针。bǐ měi huí qīng jìng,qí shuí shòu qū zhēn。
人皆向燕路,无乃费黄金。rén jiē xiàng yàn lù,wú nǎi fèi huáng jīn。

喜雪

李商隐

朔雪自龙沙,呈祥势可嘉。shuò xuě zì lóng shā,chéng xiáng shì kě jiā。
有田皆种玉,无树不开花。yǒu tián jiē zhǒng yù,wú shù bù kāi huā。
班扇慵裁素,曹衣讵比麻。bān shàn yōng cái sù,cáo yī jù bǐ má。
鹅归逸少宅,鹤满令威家。é guī yì shǎo zhái,hè mǎn lìng wēi jiā。
寂寞门扉掩,依稀履迹斜。jì mò mén fēi yǎn,yī xī lǚ jì xié。
人疑游面市,马似困盐车。rén yí yóu miàn shì,mǎ shì kùn yán chē。
洛水妃虚妒,姑山客漫夸。luò shuǐ fēi xū dù,gū shān kè màn kuā。
联辞虽许谢,和曲本惭巴。lián cí suī xǔ xiè,hé qū běn cán bā。
粉署闱全隔,霜台路正赊。fěn shǔ wéi quán gé,shuāng tái lù zhèng shē。
此时倾贺酒,相望在京华。cǐ shí qīng hè jiǔ,xiāng wàng zài jīng huá。

人欲

李商隐

人欲天从竟不疑,莫言圆盖便无私。rén yù tiān cóng jìng bù yí,mò yán yuán gài biàn wú sī。
秦中已久乌头白,却是君王未备知。qín zhōng yǐ jiǔ wū tóu bái,què shì jūn wáng wèi bèi zhī。

华山题王母祠

李商隐

莲华峰下锁雕梁,此去瑶池地共长。lián huá fēng xià suǒ diāo liáng,cǐ qù yáo chí dì gòng zhǎng。
好为麻姑到东海,劝栽黄竹莫栽桑。hǎo wèi má gū dào dōng hǎi,quàn zāi huáng zhú mò zāi sāng。

华清宫

李商隐

华清恩幸古无伦,犹恐蛾眉不胜人。huá qīng ēn xìng gǔ wú lún,yóu kǒng é méi bù shèng rén。
未免被他褒女笑,只教天子暂蒙尘。wèi miǎn bèi tā bāo nǚ xiào,zhǐ jiào tiān zi zàn méng chén。

咸阳

李商隐

咸阳宫阙郁嵯峨,六国楼台艳绮罗。xián yáng gōng quē yù cuó é,liù guó lóu tái yàn qǐ luó。
自是当时天帝醉,不关秦地有山河。zì shì dāng shí tiān dì zuì,bù guān qín dì yǒu shān hé。

念远

李商隐

日月淹秦甸,江湖动越吟。rì yuè yān qín diān,jiāng hú dòng yuè yín。
苍桐应露下,白阁自云深。cāng tóng yīng lù xià,bái gé zì yún shēn。
皎皎非鸾扇,翘翘失凤簪。jiǎo jiǎo fēi luán shàn,qiào qiào shī fèng zān。
床空鄂君被,杵冷女媭砧。chuáng kōng è jūn bèi,chǔ lěng nǚ xū zhēn。
北思惊沙雁,南情属海禽。běi sī jīng shā yàn,nán qíng shǔ hǎi qín。
关山已摇落,天地共登临。guān shān yǐ yáo luò,tiān dì gòng dēng lín。

嘲桃

李商隐

无赖夭桃面,平明露井东。wú lài yāo táo miàn,píng míng lù jǐng dōng。
春风为开了,却拟笑春风。chūn fēng wèi kāi le,què nǐ xiào chūn fēng。