古诗词

温庭筠

题萧山庙

温庭筠

故道木阴浓,荒祠山影东。gù dào mù yīn nóng,huāng cí shān yǐng dōng。
杉松一庭雨,幡盖满堂风。shān sōng yī tíng yǔ,fān gài mǎn táng fēng。
客奠晓莎湿,马嘶秋庙空。kè diàn xiǎo shā shī,mǎ sī qiū miào kōng。
夜深池上歇,龙入古潭中。yè shēn chí shàng xiē,lóng rù gǔ tán zhōng。

春日寄岳州从事李员外二首

温庭筠

苒弱楼前柳,轻空花外窗。rǎn ruò lóu qián liǔ,qīng kōng huā wài chuāng。
蝶高飞有伴,莺早语无双。dié gāo fēi yǒu bàn,yīng zǎo yǔ wú shuāng。
剪胜裁春字,开屏见晓江。jiǎn shèng cái chūn zì,kāi píng jiàn xiǎo jiāng。
从来共情战,今日欲归降。cóng lái gòng qíng zhàn,jīn rì yù guī jiàng。

春日寄岳州从事李员外二首

温庭筠

从小识宾卿,恩深若弟兄。cóng xiǎo shí bīn qīng,ēn shēn ruò dì xiōng。
相逢在何日,此别不胜情。xiāng féng zài hé rì,cǐ bié bù shèng qíng。
红粉座中客,彩斿江上城。hóng fěn zuò zhōng kè,cǎi yóu jiāng shàng chéng。
尚平婚嫁累,无路逐双旌。shàng píng hūn jià lèi,wú lù zhú shuāng jīng。

和段少常柯古

温庭筠

称觞惭座客,怀刺即门人。chēng shāng cán zuò kè,huái cì jí mén rén。
素向宁知贵,清淡不厌贫。sù xiàng níng zhī guì,qīng dàn bù yàn pín。
野梅江上晚,堤柳雨中春。yě méi jiāng shàng wǎn,dī liǔ yǔ zhōng chūn。
未报淮南诏,何劳问白蘋。wèi bào huái nán zhào,hé láo wèn bái píng。

海榴

温庭筠

海榴开似火,先解报春风。hǎi liú kāi shì huǒ,xiān jiě bào chūn fēng。
叶乱裁笺绿,花宜插鬓红。yè luàn cái jiān lǜ,huā yí chā bìn hóng。
蜡珠攒作蒂,缃彩剪成丛。là zhū zǎn zuò dì,xiāng cǎi jiǎn chéng cóng。
郑驿多归思,相期一笑同。zhèng yì duō guī sī,xiāng qī yī xiào tóng。

李先生别墅望僧舍宝刹因作双韵声

温庭筠

栖息消心象,檐楹溢艳阳。qī xī xiāo xīn xiàng,yán yíng yì yàn yáng。
帘栊兰露落,邻里柳林凉。lián lóng lán lù luò,lín lǐ liǔ lín liáng。
高阁过空谷,孤竿隔古冈。gāo gé guò kōng gǔ,gū gān gé gǔ gāng。
潭庐同淡荡,仿佛复芬芳。tán lú tóng dàn dàng,fǎng fú fù fēn fāng。

敷水小桃盛开因作

温庭筠

敷水小桥东,娟娟照露丛。fū shuǐ xiǎo qiáo dōng,juān juān zhào lù cóng。
所嗟非胜地,堪恨是春风。suǒ jiē fēi shèng dì,kān hèn shì chūn fēng。
二月艳阳节,一枝惆怅红。èr yuè yàn yáng jié,yī zhī chóu chàng hóng。
定知留不住,吹落路尘中。dìng zhī liú bù zhù,chuī luò lù chén zhōng。

送淮阴孙令之官

温庭筠

隋堤杨柳烟,孤棹正悠然。suí dī yáng liǔ yān,gū zhào zhèng yōu rán。
萧寺通淮戍,芜城枕楚壖。xiāo sì tōng huái shù,wú chéng zhěn chǔ ruán。
鱼盐桥上市,灯火雨中船。yú yán qiáo shàng shì,dēng huǒ yǔ zhōng chuán。
故老青葭岸,先知虙子贤。gù lǎo qīng jiā àn,xiān zhī fú zi xián。

宿辉公精舍

温庭筠

禅房无外物,清话此宵同。chán fáng wú wài wù,qīng huà cǐ xiāo tóng。
林彩水烟里,涧声山月中。lín cǎi shuǐ yān lǐ,jiàn shēng shān yuè zhōng。
橡霜诸壑霁,杉火一炉空。xiàng shuāng zhū hè jì,shān huǒ yī lú kōng。
拥褐寒更彻,心知觉路通。yōng hè hán gèng chè,xīn zhī jué lù tōng。

旅泊新津却寄一二知己

温庭筠

维舟息行役,霁景近江村。wéi zhōu xī xíng yì,jì jǐng jìn jiāng cūn。
并起别离恨,似闻歌吹喧。bìng qǐ bié lí hèn,shì wén gē chuī xuān。
高林月初上,远水雾犹昏。gāo lín yuè chū shàng,yuǎn shuǐ wù yóu hūn。
王粲平生感,登临几断魂。wáng càn píng shēng gǎn,dēng lín jǐ duàn hún。

赠僧云栖

温庭筠

麈尾与筇杖,几年离石坛。zhǔ wěi yǔ qióng zhàng,jǐ nián lí shí tán。
梵馀林雪厚,棋罢岳钟残。fàn yú lín xuě hòu,qí bà yuè zhōng cán。
开卷喜先悟,漱瓶知早寒。kāi juǎn xǐ xiān wù,shù píng zhī zǎo hán。
衡阳寺前雁,今日到长安。héng yáng sì qián yàn,jīn rì dào zhǎng ān。

雪夜与友生同宿晓寄近邻

温庭筠

闭门群动息,积雪透疏林。bì mén qún dòng xī,jī xuě tòu shū lín。
有客寒方觉,无声晓已深。yǒu kè hán fāng jué,wú shēng xiǎo yǐ shēn。
正繁闻近雁,并落起栖禽。zhèng fán wén jìn yàn,bìng luò qǐ qī qín。
寂寞寒塘路,怜君独阻寻。jì mò hán táng lù,lián jūn dú zǔ xún。

正见寺晓别生公

温庭筠

清晓盥秋水,高窗留夕阴。qīng xiǎo guàn qiū shuǐ,gāo chuāng liú xī yīn。
初阳到古寺,宿鸟起寒林。chū yáng dào gǔ sì,sù niǎo qǐ hán lín。
香火有良愿,宦名非素心。xiāng huǒ yǒu liáng yuàn,huàn míng fēi sù xīn。
灵山缘未绝,他日重来寻。líng shān yuán wèi jué,tā rì zhòng lái xún。

旅次盱眙县

温庭筠

离离麦擢芒,楚客意偏伤。lí lí mài zhuó máng,chǔ kè yì piān shāng。
波上旅愁起,天边归路长。bō shàng lǚ chóu qǐ,tiān biān guī lù zhǎng。
孤桡投楚驿,残月在淮樯。gū ráo tóu chǔ yì,cán yuè zài huái qiáng。
外杜三千里,谁人数雁行。wài dù sān qiān lǐ,shuí rén shù yàn xíng。

京兆公池上作

温庭筠

稻香山色叠,平野接荒陂。dào xiāng shān sè dié,píng yě jiē huāng bēi。
莲折舟行远,萍多钓下迟。lián zhé zhōu xíng yuǎn,píng duō diào xià chí。
坏堤泉落处,凉簟雨来时。huài dī quán luò chù,liáng diàn yǔ lái shí。
京口兵堪用,何因入梦思。jīng kǒu bīng kān yòng,hé yīn rù mèng sī。

卢氏池上遇雨赠同游者

温庭筠

簟翻凉气集,溪上润残棋。diàn fān liáng qì jí,xī shàng rùn cán qí。
萍皱风来后,荷喧雨到时。píng zhòu fēng lái hòu,hé xuān yǔ dào shí。
寂寥闲望久,飘洒独归迟。jì liáo xián wàng jiǔ,piāo sǎ dú guī chí。
无限松江恨,烦君解钓丝。wú xiàn sōng jiāng hèn,fán jūn jiě diào sī。

题薛昌之所居

温庭筠

所得乃清旷,寂寥常掩关。suǒ dé nǎi qīng kuàng,jì liáo cháng yǎn guān。
独来春尚在,相得暮方还。dú lái chūn shàng zài,xiāng dé mù fāng hái。
花白风露晚,柳青街陌闲。huā bái fēng lù wǎn,liǔ qīng jiē mò xián。
翠微应有雪,窗外见南山。cuì wēi yīng yǒu xuě,chuāng wài jiàn nán shān。

东归有怀

温庭筠

晴川通野陂,此地昔伤离。qíng chuān tōng yě bēi,cǐ dì xī shāng lí。
一去迹常在,独来心自知。yī qù jì cháng zài,dú lái xīn zì zhī。
鹭眠茭叶折,鱼静蓼花垂。lù mián jiāo yè zhé,yú jìng liǎo huā chuí。
无限高秋泪,扁舟极路岐。wú xiàn gāo qiū lèi,biǎn zhōu jí lù qí。

细雨

温庭筠

凭轩望秋雨,凉入暑衣清。píng xuān wàng qiū yǔ,liáng rù shǔ yī qīng。
极目鸟频没,片时云复轻。jí mù niǎo pín méi,piàn shí yún fù qīng。
沼萍开更敛,山叶动还鸣。zhǎo píng kāi gèng liǎn,shān yè dòng hái míng。
楚客秋江上,萧萧故国情。chǔ kè qiū jiāng shàng,xiāo xiāo gù guó qíng。

秋雨

温庭筠

云满鸟行灭,池凉龙气腥。yún mǎn niǎo xíng miè,chí liáng lóng qì xīng。
斜飘看棋簟,疏洒望山亭。xié piāo kàn qí diàn,shū sǎ wàng shān tíng。
细响鸣林叶,圆文破沼萍。xì xiǎng míng lín yè,yuán wén pò zhǎo píng。
秋阴杳无际,平野但冥冥。qiū yīn yǎo wú jì,píng yě dàn míng míng。