古诗词

孟郊

连州吟

孟郊

朝亦连州吟,暮亦连州吟。cháo yì lián zhōu yín,mù yì lián zhōu yín。
连州果有信,一纸万里心。lián zhōu guǒ yǒu xìn,yī zhǐ wàn lǐ xīn。
开缄白云断,明月堕衣襟。kāi jiān bái yún duàn,míng yuè duò yī jīn。
南风嘶舜琯,苦竹动猿音。nán fēng sī shùn guǎn,kǔ zhú dòng yuán yīn。
万里愁一色,潇湘雨淫淫。wàn lǐ chóu yī sè,xiāo xiāng yǔ yín yín。
两剑忽相触,双蛟恣浮沉。liǎng jiàn hū xiāng chù,shuāng jiāo zì fú chén。
斗水正回斡,倒流安可禁。dòu shuǐ zhèng huí wò,dào liú ān kě jìn。
空愁江海信,惊浪隔相寻。kōng chóu jiāng hǎi xìn,jīng làng gé xiāng xún。

旅行

孟郊

楚水结冰薄,楚云为雨微。chǔ shuǐ jié bīng báo,chǔ yún wèi yǔ wēi。
野梅参差发,旅榜逍遥归。yě méi cān chà fā,lǚ bǎng xiāo yáo guī。

上河阳李大夫

孟郊

上将秉神略,至兵无猛威。shàng jiāng bǐng shén lüè,zhì bīng wú měng wēi。
三军当严冬,一抚胜重衣。sān jūn dāng yán dōng,yī fǔ shèng zhòng yī。
霜剑夺众景,夜星失长辉。shuāng jiàn duó zhòng jǐng,yè xīng shī zhǎng huī。
苍鹰独立时,恶鸟不敢飞。cāng yīng dú lì shí,è niǎo bù gǎn fēi。
武牢锁天关,河桥纽地机。wǔ láo suǒ tiān guān,hé qiáo niǔ dì jī。
大将奚以安,守此称者稀。dà jiāng xī yǐ ān,shǒu cǐ chēng zhě xī。
贫士少颜色,贵门多轻肥。pín shì shǎo yán sè,guì mén duō qīng féi。
试登山岳高,方见草木微。shì dēng shān yuè gāo,fāng jiàn cǎo mù wēi。
山岳恩既广,草木心皆归。shān yuè ēn jì guǎng,cǎo mù xīn jiē guī。

投赠张端公

孟郊

君子量不极,胸吞百川流。jūn zi liàng bù jí,xiōng tūn bǎi chuān liú。
嫉邪霜气直,问俗春辞柔。jí xié shuāng qì zhí,wèn sú chūn cí róu。
日户昼辉静,月杯夜景幽。rì hù zhòu huī jìng,yuè bēi yè jǐng yōu。
咏惊芙蓉发,笑激风飙秋。yǒng jīng fú róng fā,xiào jī fēng biāo qiū。
鸾步独无侣,鹤音仍寡俦。luán bù dú wú lǚ,hè yīn réng guǎ chóu。
幸沾分寸顾,散此千万忧。xìng zhān fēn cùn gù,sàn cǐ qiān wàn yōu。

赠苏州韦郎中使君

孟郊

谢客吟一声,霜落群听清。xiè kè yín yī shēng,shuāng luò qún tīng qīng。
文含元气柔,鼓动万物轻。wén hán yuán qì róu,gǔ dòng wàn wù qīng。
嘉木依性植,曲枝亦不生。jiā mù yī xìng zhí,qū zhī yì bù shēng。
尘埃徐庾词,金玉曹刘名。chén āi xú yǔ cí,jīn yù cáo liú míng。
章句作雅正,江山益鲜明。zhāng jù zuò yǎ zhèng,jiāng shān yì xiān míng。
萍蘋一浪草,菰蒲片池荣。píng píng yī làng cǎo,gū pú piàn chí róng。
曾是康乐咏,如今搴其英。céng shì kāng lè yǒng,rú jīn qiān qí yīng。
顾惟菲薄质,亦愿将此并。gù wéi fēi báo zhì,yì yuàn jiāng cǐ bìng。

上张徐州

孟郊

为水不入海,安得浮天波。wèi shuǐ bù rù hǎi,ān dé fú tiān bō。
为木不在山,安得横日柯。wèi mù bù zài shān,ān dé héng rì kē。
再来君子傍,始觉精义多。zài lái jūn zi bàng,shǐ jué jīng yì duō。
大德唯一施,众情自偏颇。dà dé wéi yī shī,zhòng qíng zì piān pǒ。
至乐无宫徵,至声遗讴歌。zhì lè wú gōng zhēng,zhì shēng yí ōu gē。
愿鼓空桑弦,永使万物和。yuàn gǔ kōng sāng xián,yǒng shǐ wàn wù hé。
顾己诚拙讷,干名已蹉跎。gù jǐ chéng zhuō nè,gàn míng yǐ cuō tuó。
献词惟在口,所欲无馀佗。xiàn cí wéi zài kǒu,suǒ yù wú yú tuó。
乍作支泉石,乍作翳松萝。zhà zuò zhī quán shí,zhà zuò yì sōng luó。
一不改方圆,破质为琢磨。yī bù gǎi fāng yuán,pò zhì wèi zuó mó。
贱子本如此,大贤心若何。jiàn zi běn rú cǐ,dà xián xīn ruò hé。
岂是无异途,异途难经过。qǐ shì wú yì tú,yì tú nán jīng guò。

上包祭酒

孟郊

岳岳冠盖彦,英英文字雄。yuè yuè guān gài yàn,yīng yīng wén zì xióng。
琼音独听时,尘韵固不同。qióng yīn dú tīng shí,chén yùn gù bù tóng。
春云生纸上,秋涛起胸中。chūn yún shēng zhǐ shàng,qiū tāo qǐ xiōng zhōng。
时吟五君咏,再举七子风。shí yín wǔ jūn yǒng,zài jǔ qī zi fēng。
何幸松桂侣,见知勤苦功。hé xìng sōng guì lǚ,jiàn zhī qín kǔ gōng。
愿将黄鹤翅,一借飞云空。yuàn jiāng huáng hè chì,yī jiè fēi yún kōng。

赠别崔纯亮

孟郊

食荠肠亦苦,强歌声无欢。shí jì cháng yì kǔ,qiáng gē shēng wú huān。
出门即有碍,谁谓天地宽。chū mén jí yǒu ài,shuí wèi tiān dì kuān。
有碍非遐方,长安大道傍。yǒu ài fēi xiá fāng,zhǎng ān dà dào bàng。
小人智虑险,平地生太行。xiǎo rén zhì lǜ xiǎn,píng dì shēng tài xíng。
镜破不改光,兰死不改香。jìng pò bù gǎi guāng,lán sǐ bù gǎi xiāng。
始知君子心,交久道益彰。shǐ zhī jūn zi xīn,jiāo jiǔ dào yì zhāng。
君心与我怀,离别俱回遑。jūn xīn yǔ wǒ huái,lí bié jù huí huáng。
譬如浸蘖泉,流苦已日长。pì rú jìn niè quán,liú kǔ yǐ rì zhǎng。
忍泣目易衰,忍忧形易伤。rěn qì mù yì shuāi,rěn yōu xíng yì shāng。
项籍岂不壮,贾生岂不良。xiàng jí qǐ bù zhuàng,jiǎ shēng qǐ bù liáng。
当其失意时,涕泗各沾裳。dāng qí shī yì shí,tì sì gè zhān shang。
古人劝加餐,此餐难自强。gǔ rén quàn jiā cān,cǐ cān nán zì qiáng。
一饭九祝噎,一嗟十断肠。yī fàn jiǔ zhù yē,yī jiē shí duàn cháng。
况是儿女怨,怨气凌彼苍。kuàng shì ér nǚ yuàn,yuàn qì líng bǐ cāng。
彼苍若有知,白日下清霜。bǐ cāng ruò yǒu zhī,bái rì xià qīng shuāng。
今朝始惊叹,碧落空茫茫。jīn cháo shǐ jīng tàn,bì luò kōng máng máng。

赠文应上人

孟郊

栖迟青山巅,高静身所便。qī chí qīng shān diān,gāo jìng shēn suǒ biàn。
不践有命草,但饮无声泉。bù jiàn yǒu mìng cǎo,dàn yǐn wú shēng quán。
斋性空转寂,学情深更专。zhāi xìng kōng zhuǎn jì,xué qíng shēn gèng zhuān。
经文开贝叶,衣制垂秋莲。jīng wén kāi bèi yè,yī zhì chuí qiū lián。
厌此俗人群,暂来还却旋。yàn cǐ sú rén qún,zàn lái hái què xuán。

严河南

孟郊

赤令风骨峭,语言清霜寒。chì lìng fēng gǔ qiào,yǔ yán qīng shuāng hán。
不必用雄威,见者毛发攒。bù bì yòng xióng wēi,jiàn zhě máo fā zǎn。
我有赤令心,未得赤令官。wǒ yǒu chì lìng xīn,wèi dé chì lìng guān。
终朝衡门下,忍志将筑弹。zhōng cháo héng mén xià,rěn zhì jiāng zhù dàn。
君从西省郎,正有东洛观。jūn cóng xī shěng láng,zhèng yǒu dōng luò guān。
洛民萧条久,威恩悯抚难。luò mín xiāo tiáo jiǔ,wēi ēn mǐn fǔ nán。
苦竹声啸雪,夜斋闻千竿。kǔ zhú shēng xiào xuě,yè zhāi wén qiān gān。
诗人偶寄耳,听苦心多端。shī rén ǒu jì ěr,tīng kǔ xīn duō duān。
多端落杯酒,酒中方得欢。duō duān luò bēi jiǔ,jiǔ zhōng fāng dé huān。
隐士多饮酒,此言信难刊。yǐn shì duō yǐn jiǔ,cǐ yán xìn nán kān。
取次令坊沽,举止务在宽。qǔ cì lìng fāng gū,jǔ zhǐ wù zài kuān。
何必红烛娇,始言清宴阑。hé bì hóng zhú jiāo,shǐ yán qīng yàn lán。
丈夫莫矜庄,矜庄不中看。zhàng fū mò jīn zhuāng,jīn zhuāng bù zhōng kàn。

赠李观

孟郊

谁言形影亲,灯灭影去身。shuí yán xíng yǐng qīn,dēng miè yǐng qù shēn。
谁言鱼水欢,水竭鱼枯鳞。shuí yán yú shuǐ huān,shuǐ jié yú kū lín。
昔为同恨客,今为独笑人。xī wèi tóng hèn kè,jīn wèi dú xiào rén。
舍予在泥辙,飘迹上云津。shě yǔ zài ní zhé,piāo jì shàng yún jīn。
卧木易成蠹,弃花难再春。wò mù yì chéng dù,qì huā nán zài chūn。
何言对芳景,愁望极萧晨。hé yán duì fāng jǐng,chóu wàng jí xiāo chén。
埋剑谁识气,匣弦日生尘。mái jiàn shuí shí qì,xiá xián rì shēng chén。
愿君语高风,为余问苍旻。yuàn jūn yǔ gāo fēng,wèi yú wèn cāng mín。

吴安西馆赠从弟楚客

孟郊

蒙笼杨柳馆,中有南风生。méng lóng yáng liǔ guǎn,zhōng yǒu nán fēng shēng。
风生今为谁,湘客多远情。fēng shēng jīn wèi shuí,xiāng kè duō yuǎn qíng。
孤枕楚水梦,独帆楚江程。gū zhěn chǔ shuǐ mèng,dú fān chǔ jiāng chéng。
觉来残恨深,尚与归路并。jué lái cán hèn shēn,shàng yǔ guī lù bìng。
玉匣五弦在,请君时一鸣。yù xiá wǔ xián zài,qǐng jūn shí yī míng。

赠章仇将军

孟郊

将军不夸剑,才气为英雄。jiāng jūn bù kuā jiàn,cái qì wèi yīng xióng。
五岳拽力内,百川倾意中。wǔ yuè zhuāi lì nèi,bǎi chuān qīng yì zhōng。
本立谁敢拔,飞文自难穷。běn lì shuí gǎn bá,fēi wén zì nán qióng。
前时天地翻,已有扶正功。qián shí tiān dì fān,yǐ yǒu fú zhèng gōng。

赠道月上人

孟郊

僧貌净无点,僧衣宁缀华。sēng mào jìng wú diǎn,sēng yī níng zhuì huá。
寻常昼日行,不使身影斜。xún cháng zhòu rì xíng,bù shǐ shēn yǐng xié。
饭术煮松柏,坐山敷云霞。fàn shù zhǔ sōng bǎi,zuò shān fū yún xiá。
欲知禅隐高,缉薜为袈裟。yù zhī chán yǐn gāo,jī bì wèi jiā shā。

抒情因上郎中二十二叔监察十五叔兼呈李益端公柳缜评事

孟郊

方凭指下弦,写出心中言。fāng píng zhǐ xià xián,xiě chū xīn zhōng yán。
寸草贱子命,高山主人恩。cùn cǎo jiàn zi mìng,gāo shān zhǔ rén ēn。
游边风沙意,梦楚波涛魂。yóu biān fēng shā yì,mèng chǔ bō tāo hún。
一日引别袂,九回沾泪痕。yī rì yǐn bié mèi,jiǔ huí zhān lèi hén。
自悲何以然,在礼阙晨昏。zì bēi hé yǐ rán,zài lǐ quē chén hūn。
名利时转甚,是非宵亦喧。míng lì shí zhuǎn shén,shì fēi xiāo yì xuān。
浮情少定主,百虑随世翻。fú qíng shǎo dìng zhǔ,bǎi lǜ suí shì fān。
举此胸臆恨,幸从贤哲论。jǔ cǐ xiōng yì hèn,xìng cóng xián zhé lùn。
明明三飞鸾,照物如朝暾。míng míng sān fēi luán,zhào wù rú cháo tūn。

赠城郭道士

孟郊

望里失却山,听中遗却泉。wàng lǐ shī què shān,tīng zhōng yí què quán。
松枝休策云,药囊翻贮钱。sōng zhī xiū cè yún,yào náng fān zhù qián。
曾依青桂邻,学得白雪弦。céng yī qīng guì lín,xué dé bái xuě xián。
别来意未回,世上为隐仙。bié lái yì wèi huí,shì shàng wèi yǐn xiān。

桐庐山中赠李明府

孟郊

静境无浊氛,清雨零碧云。jìng jìng wú zhuó fēn,qīng yǔ líng bì yún。
千山不隐响,一叶动亦闻。qiān shān bù yǐn xiǎng,yī yè dòng yì wén。
即此佳志士,精微谁相群。jí cǐ jiā zhì shì,jīng wēi shuí xiāng qún。
欲识楚章句,袖中兰茝薰。yù shí chǔ zhāng jù,xiù zhōng lán chǎi xūn。

献汉南樊尚书

孟郊

天下昔崩乱,大君识贤臣。tiān xià xī bēng luàn,dà jūn shí xián chén。
众木尽摇落,始见竹色真。zhòng mù jǐn yáo luò,shǐ jiàn zhú sè zhēn。
兵势走山岳,阳光潜埃尘。bīng shì zǒu shān yuè,yáng guāng qián āi chén。
心开玄女符,面缚清波人。xīn kāi xuán nǚ fú,miàn fù qīng bō rén。
异俗既从化,浇风亦归淳。yì sú jì cóng huà,jiāo fēng yì guī chún。
自公理斯郡,寒谷皆变春。zì gōng lǐ sī jùn,hán gǔ jiē biàn chūn。
旗影卷赤电,剑锋匣青鳞。qí yǐng juǎn chì diàn,jiàn fēng xiá qīng lín。
如何嵩高气,作镇楚水滨。rú hé sōng gāo qì,zuò zhèn chǔ shuǐ bīn。
云镜忽开霁,孤光射无垠。yún jìng hū kāi jì,gū guāng shè wú yín。
乃知寻常鉴,照影不照神。nǎi zhī xún cháng jiàn,zhào yǐng bù zhào shén。

赠转运陆中丞

孟郊

掌运职既大,摧邪名更雄。zhǎng yùn zhí jì dà,cuī xié míng gèng xióng。
鹏飞簸曲云,鹗怒生直风。péng fēi bǒ qū yún,è nù shēng zhí fēng。
投彼霜雪令,剪除荆棘丛。tóu bǐ shuāng xuě lìng,jiǎn chú jīng jí cóng。
楚仓倾向西,吴米发自东。chǔ cāng qīng xiàng xī,wú mǐ fā zì dōng。
帆影咽河口,车声聋关中。fān yǐng yàn hé kǒu,chē shēng lóng guān zhōng。
尧知才策高,人喜道路通。yáo zhī cái cè gāo,rén xǐ dào lù tōng。
皆经内史力,继得酂侯功。jiē jīng nèi shǐ lì,jì dé cuó hóu gōng。
莱子真为少,相如未免穷。lái zi zhēn wèi shǎo,xiāng rú wèi miǎn qióng。
衣花野菡萏,书叶山梧桐。yī huā yě hàn dàn,shū yè shān wú tóng。
不是宗匠心,谁怜久栖蓬。bù shì zōng jiàng xīn,shuí lián jiǔ qī péng。

赠万年陆郎中

孟郊

天子忧剧县,寄深华省郎。tiān zi yōu jù xiàn,jì shēn huá shěng láng。
纷纷风响佩,蛰蛰剑开霜。fēn fēn fēng xiǎng pèi,zhé zhé jiàn kāi shuāng。
旧事笑堆案,新声唯雅章。jiù shì xiào duī àn,xīn shēng wéi yǎ zhāng。
谁言百里才,终作横天梁。shuí yán bǎi lǐ cái,zhōng zuò héng tiān liáng。
江鸿耻承眷,云津未能翔。jiāng hóng chǐ chéng juàn,yún jīn wèi néng xiáng。
徘徊尘俗中,短毳无辉光。pái huái chén sú zhōng,duǎn cuì wú huī guāng。