古诗词

孟郊

送卢汀侍御归天德幕

孟郊

仲宣领骑射,结束皆少年。zhòng xuān lǐng qí shè,jié shù jiē shǎo nián。
匹马黄河岸,射雕清霜天。pǐ mǎ huáng hé àn,shè diāo qīng shuāng tiān。
旌旗防日北,道路上云巅。jīng qí fáng rì běi,dào lù shàng yún diān。
古雪无销铄,新冰有堆填。gǔ xuě wú xiāo shuò,xīn bīng yǒu duī tián。
清溪徒耸诮,白璧自招贤。qīng xī tú sǒng qiào,bái bì zì zhāo xián。
岂比重恩者,闭门方独全。qǐ bǐ zhòng ēn zhě,bì mén fāng dú quán。

送草书献上人归庐山

孟郊

狂僧不为酒,狂笔自通天。kuáng sēng bù wèi jiǔ,kuáng bǐ zì tōng tiān。
将书云霞片,直至清明巅。jiāng shū yún xiá piàn,zhí zhì qīng míng diān。
手中飞黑电,象外泻玄泉。shǒu zhōng fēi hēi diàn,xiàng wài xiè xuán quán。
万物随指顾,三光为回旋。wàn wù suí zhǐ gù,sān guāng wèi huí xuán。
聚书云霮䨴,洗砚山晴鲜。jù shū yún dàn duì,xǐ yàn shān qíng xiān。
忽怒画蛇虺,喷然生风烟。hū nù huà shé huī,pēn rán shēng fēng yān。
江人愿停笔,惊浪恐倾船。jiāng rén yuàn tíng bǐ,jīng làng kǒng qīng chuán。

送崔爽之湖南

孟郊

江与湖相通,二水洗高空。jiāng yǔ hú xiāng tōng,èr shuǐ xǐ gāo kōng。
定知一日帆,使得千里风。dìng zhī yī rì fān,shǐ dé qiān lǐ fēng。
雪唱与谁和,俗情多不通。xuě chàng yǔ shuí hé,sú qíng duō bù tōng。
何当逸翮纵,飞起泥沙中。hé dāng yì hé zòng,fēi qǐ ní shā zhōng。

送超上人归天台

孟郊

天台山最高,动蹑赤城霞。tiān tái shān zuì gāo,dòng niè chì chéng xiá。
何以静双目,扫山除妄花。hé yǐ jìng shuāng mù,sǎo shān chú wàng huā。
何以洁其性,滤泉去泥沙。hé yǐ jié qí xìng,lǜ quán qù ní shā。
灵境物皆直,万松无一斜。líng jìng wù jiē zhí,wàn sōng wú yī xié。
月中见心近,云外将俗赊。yuè zhōng jiàn xīn jìn,yún wài jiāng sú shē。
山兽护方丈,山猿捧袈裟。shān shòu hù fāng zhàng,shān yuán pěng jiā shā。
遗身独得身,笑我牵名华。yí shēn dú dé shēn,xiào wǒ qiān míng huá。

张徐州席送岑秀才

孟郊

振振芝兰步,升自君子堂。zhèn zhèn zhī lán bù,shēng zì jūn zi táng。
泠泠松桂吟,生自楚客肠。líng líng sōng guì yín,shēng zì chǔ kè cháng。
羁鸟无定栖,惊蓬在他乡。jī niǎo wú dìng qī,jīng péng zài tā xiāng。
去兹门馆闲,即彼道路长。qù zī mén guǎn xián,jí bǐ dào lù zhǎng。
雨馀山川净,麦熟草木凉。yǔ yú shān chuān jìng,mài shú cǎo mù liáng。
楚泪滴章句,京尘染衣裳。chǔ lèi dī zhāng jù,jīng chén rǎn yī shang。
赠君无馀佗,久要不可忘。zèng jūn wú yú tuó,jiǔ yào bù kě wàng。

送黄构擢第后归江南

孟郊

澹澹沧海气,结成黄香才。dàn dàn cāng hǎi qì,jié chéng huáng xiāng cái。
幼龄思奋飞,弱冠游灵台。yòu líng sī fèn fēi,ruò guān yóu líng tái。
一鹗顾乔木,众禽不敢猜。yī è gù qiáo mù,zhòng qín bù gǎn cāi。
一骥骋长衢,众兽不敢陪。yī jì chěng zhǎng qú,zhòng shòu bù gǎn péi。
遂得会风雨,感通如云雷。suì dé huì fēng yǔ,gǎn tōng rú yún léi。
至矣小宗伯,确乎心不回。zhì yǐ xiǎo zōng bó,què hū xīn bù huí。
能令幽静人,声实喧九垓。néng lìng yōu jìng rén,shēng shí xuān jiǔ gāi。
却忆江南道,祖筵花里开。què yì jiāng nán dào,zǔ yán huā lǐ kāi。
春风不能别,别罢空徘徊。chūn fēng bù néng bié,bié bà kōng pái huái。

送道士

孟郊

千年山上行,山上无遗踪。qiān nián shān shàng xíng,shān shàng wú yí zōng。
一日人间游,六合人皆逢。yī rì rén jiān yóu,liù hé rén jiē féng。
自有意中侣,白寒徒相从。zì yǒu yì zhōng lǚ,bái hán tú xiāng cóng。

送孟寂赴举

孟郊

烈士不忧身,为君吟苦辛。liè shì bù yōu shēn,wèi jūn yín kǔ xīn。
男儿久失意,宝剑亦生尘。nán ér jiǔ shī yì,bǎo jiàn yì shēng chén。
浮俗官是贵,君子道所珍。fú sú guān shì guì,jūn zi dào suǒ zhēn。
况当圣明主,岂乏证玉臣。kuàng dāng shèng míng zhǔ,qǐ fá zhèng yù chén。
浊水无白日,清流鉴苍旻。zhuó shuǐ wú bái rì,qīng liú jiàn cāng mín。
贤愚皎然别,结交当有因。xián yú jiǎo rán bié,jié jiāo dāng yǒu yīn。

同溧阳宰送孙秀才

孟郊

废瑟难为弦,南风难为歌。fèi sè nán wèi xián,nán fēng nán wèi gē。
幽幽拙疾中,忽忽浮梦多。yōu yōu zhuō jí zhōng,hū hū fú mèng duō。
清韵始啸侣,雅言相与和。qīng yùn shǐ xiào lǚ,yǎ yán xiāng yǔ hé。
讼闲每往招,祖送奈若何。sòng xián měi wǎng zhāo,zǔ sòng nài ruò hé。
牵苦强为赠,邦邑光峨峨。qiān kǔ qiáng wèi zèng,bāng yì guāng é é。

溧阳唐兴寺观蔷薇花同诸公饯陈明府

孟郊

忽惊红琉璃,千艳万艳开。hū jīng hóng liú lí,qiān yàn wàn yàn kāi。
佛火不烧物,净香空徘徊。fú huǒ bù shāo wù,jìng xiāng kōng pái huái。
花下印文字,林间咏觞杯。huā xià yìn wén zì,lín jiān yǒng shāng bēi。
群官饯宰官,此地车马来。qún guān jiàn zǎi guān,cǐ dì chē mǎ lái。

送青阳上人游越

孟郊

秋风吹白发,微官自萧索。qiū fēng chuī bái fā,wēi guān zì xiāo suǒ。
江僧何用叹,溪县饶寂寞。jiāng sēng hé yòng tàn,xī xiàn ráo jì mò。
楚思物皆清,越山胜非薄。chǔ sī wù jiē qīng,yuè shān shèng fēi báo。
时看镜中月,独向衣上落。shí kàn jìng zhōng yuè,dú xiàng yī shàng luò。
多谢入冥鸿,笑予在笼鹤。duō xiè rù míng hóng,xiào yǔ zài lóng hè。

奉同朝贤送新罗使

孟郊

淼淼望远国,一萍秋海中。miǎo miǎo wàng yuǎn guó,yī píng qiū hǎi zhōng。
恩传日月外,梦在波涛东。ēn chuán rì yuè wài,mèng zài bō tāo dōng。
浪兴豁胸臆,泛程舟虚空。làng xīng huō xiōng yì,fàn chéng zhōu xū kōng。
既兹吟仗信,亦以难私躬。jì zī yín zhàng xìn,yì yǐ nán sī gōng。
实怪赏不足,异鲜悦多丛。shí guài shǎng bù zú,yì xiān yuè duō cóng。
安危所系重,征役谁能穷。ān wēi suǒ xì zhòng,zhēng yì shuí néng qióng。
彼俗媚文史,圣朝富才雄。bǐ sú mèi wén shǐ,shèng cháo fù cái xióng。
送行数百首,各以铿奇工。sòng xíng shù bǎi shǒu,gè yǐ kēng qí gōng。
冗隶窃抽韵,孤属思将同。rǒng lì qiè chōu yùn,gū shǔ sī jiāng tóng。

留弟郢不得送之江南

孟郊

刚有下水船,白日留不得。gāng yǒu xià shuǐ chuán,bái rì liú bù dé。
老人独自归,苦泪满眼黑。lǎo rén dú zì guī,kǔ lèi mǎn yǎn hēi。

送陆畅归湖州因凭题

孟郊

淼淼霅寺前,白蘋多清风。miǎo miǎo zhà sì qián,bái píng duō qīng fēng。
昔游诗会满,今游诗会空。xī yóu shī huì mǎn,jīn yóu shī huì kōng。
孤吟玉凄恻,远思景蒙笼。gū yín yù qī cè,yuǎn sī jǐng méng lóng。
杼山塼塔禅,竟陵广宵翁。zhù shān zhuān tǎ chán,jìng líng guǎng xiāo wēng。
饶彼草木声,仿佛闻馀聪。ráo bǐ cǎo mù shēng,fǎng fú wén yú cōng。
因君寄数句,遍为书其丛。yīn jūn jì shù jù,biàn wèi shū qí cóng。
追吟当时说,来者实不穷。zhuī yín dāng shí shuō,lái zhě shí bù qióng。
江调难再得,京尘徒满躬。jiāng diào nán zài dé,jīng chén tú mǎn gōng。
送君溪鸳鸯,彩色双飞东。sòng jūn xī yuān yāng,cǎi sè shuāng fēi dōng。
东多高静乡,芳宅冬亦崇。dōng duō gāo jìng xiāng,fāng zhái dōng yì chóng。
手自撷甘旨,供养欢冲融。shǒu zì xié gān zhǐ,gōng yǎng huān chōng róng。
待我遂前心,收拾使有终。dài wǒ suì qián xīn,shōu shí shǐ yǒu zhōng。
不然洛岸亭,归死为大同。bù rán luò àn tíng,guī sǐ wèi dà tóng。

送淡公

孟郊

燕本冰雪骨,越淡莲花风。yàn běn bīng xuě gǔ,yuè dàn lián huā fēng。
五言双宝刀,联响高飞鸿。wǔ yán shuāng bǎo dāo,lián xiǎng gāo fēi hóng。
翰苑钱舍人,诗韵铿雷公。hàn yuàn qián shě rén,shī yùn kēng léi gōng。
识本未识淡,仰咏嗟无穷。shí běn wèi shí dàn,yǎng yǒng jiē wú qióng。
清恨生物表,朗玉倾梦中。qīng hèn shēng wù biǎo,lǎng yù qīng mèng zhōng。
常于冷竹坐,相语道意冲。cháng yú lěng zhú zuò,xiāng yǔ dào yì chōng。
嵩洛兴不薄,稽江事难同。sōng luò xīng bù báo,jī jiāng shì nán tóng。
明年若不来,我作黄蒿翁。míng nián ruò bù lái,wǒ zuò huáng hāo wēng。
何以兀其心,为君学虚空。hé yǐ wù qí xīn,wèi jūn xué xū kōng。

送淡公

孟郊

坐爱青草上,意含沧海滨。zuò ài qīng cǎo shàng,yì hán cāng hǎi bīn。
渺渺独见水,悠悠不问人。miǎo miǎo dú jiàn shuǐ,yōu yōu bù wèn rén。
镜浪洗手绿,剡花入心春。jìng làng xǐ shǒu lǜ,shàn huā rù xīn chūn。
虽然防外触,无奈饶衣新。suī rán fáng wài chù,wú nài ráo yī xīn。
行当译文字,慰此吟殷勤。xíng dāng yì wén zì,wèi cǐ yín yīn qín。

送淡公

孟郊

铜斗饮江酒,手拍铜斗歌。tóng dòu yǐn jiāng jiǔ,shǒu pāi tóng dòu gē。
侬是拍浪儿,饮则拜浪婆。nóng shì pāi làng ér,yǐn zé bài làng pó。
脚踏小船头,独速舞短蓑。jiǎo tà xiǎo chuán tóu,dú sù wǔ duǎn suō。
笑伊渔阳操,空恃文章多。xiào yī yú yáng cāo,kōng shì wén zhāng duō。
闲倚青竹竿,白日奈我何。xián yǐ qīng zhú gān,bái rì nài wǒ hé。

送淡公

孟郊

短蓑不怕雨,白鹭相争飞。duǎn suō bù pà yǔ,bái lù xiāng zhēng fēi。
短楫画菰蒲,斗作豪横归。duǎn jí huà gū pú,dòu zuò háo héng guī。
笑伊水健儿,浪战求光辉。xiào yī shuǐ jiàn ér,làng zhàn qiú guāng huī。
不如竹枝弓,射鸭无是非。bù rú zhú zhī gōng,shè yā wú shì fēi。

送淡公

孟郊

射鸭复射鸭,鸭惊菰蒲头。shè yā fù shè yā,yā jīng gū pú tóu。
鸳鸯亦零落,彩色难相求。yuān yāng yì líng luò,cǎi sè nán xiāng qiú。
侬是清浪儿,每踏清浪游。nóng shì qīng làng ér,měi tà qīng làng yóu。
笑伊乡贡郎,踏土称风流。xiào yī xiāng gòng láng,tà tǔ chēng fēng liú。
如何丱角翁,至死不裹头。rú hé guàn jiǎo wēng,zhì sǐ bù guǒ tóu。

送淡公

孟郊

师得天文章,所以相知怀。shī dé tiān wén zhāng,suǒ yǐ xiāng zhī huái。
数年伊雒同,一旦江湖乖。shù nián yī luò tóng,yī dàn jiāng hú guāi。
江湖有故庄,小女啼喈喈。jiāng hú yǒu gù zhuāng,xiǎo nǚ tí jiē jiē。
我忧未相识,乳养难和谐。wǒ yōu wèi xiāng shí,rǔ yǎng nán hé xié。
幸以片佛衣,诱之令看斋。xìng yǐ piàn fú yī,yòu zhī lìng kàn zhāi。
斋中百福言,催促西归来。zhāi zhōng bǎi fú yán,cuī cù xī guī lái。