古诗词

孟郊

赠建业契公

孟郊

师住青山寺,清华常绕身。shī zhù qīng shān sì,qīng huá cháng rào shēn。
虽然到城郭,衣上不栖尘。suī rán dào chéng guō,yī shàng bù qī chén。

送柳淳

孟郊

青山临黄河,下有长安道。qīng shān lín huáng hé,xià yǒu zhǎng ān dào。
世上名利人,相逢不知老。shì shàng míng lì rén,xiāng féng bù zhī lǎo。

喜雨

孟郊

朝见一片云,暮成千里雨。cháo jiàn yī piàn yún,mù chéng qiān lǐ yǔ。
凄清湿高枝,散漫沾荒土。qī qīng shī gāo zhī,sàn màn zhān huāng tǔ。

古别离

孟郊

欲别牵郎衣,郎今到何处。yù bié qiān láng yī,láng jīn dào hé chù。
不恨归来迟,莫向临邛去。bù hèn guī lái chí,mò xiàng lín qióng qù。

洛桥晚望

孟郊

天津桥下冰初结,洛阳陌上人行绝。tiān jīn qiáo xià bīng chū jié,luò yáng mò shàng rén xíng jué。
榆柳萧疏楼阁闲,月明直见嵩山雪。yú liǔ xiāo shū lóu gé xián,yuè míng zhí jiàn sōng shān xuě。

招文士饮

孟郊

曹刘不免死,谁敢负年华。cáo liú bù miǎn sǐ,shuí gǎn fù nián huá。
文士莫辞酒,诗人命属花。wén shì mò cí jiǔ,shī rén mìng shǔ huā。
退之如放逐,李白自矜夸。tuì zhī rú fàng zhú,lǐ bái zì jīn kuā。
万古忽将似,一朝同叹嗟。wàn gǔ hū jiāng shì,yī cháo tóng tàn jiē。
何言天道正,独使地形斜。hé yán tiān dào zhèng,dú shǐ dì xíng xié。
南士愁多病,北人悲去家。nán shì chóu duō bìng,běi rén bēi qù jiā。
梅芳已流管,柳色未藏鸦。méi fāng yǐ liú guǎn,liǔ sè wèi cáng yā。
相劝罢吟雪,相从愁饮霞。xiāng quàn bà yín xuě,xiāng cóng chóu yǐn xiá。
醒时不可过,愁海浩无涯。xǐng shí bù kě guò,chóu hǎi hào wú yá。

罗氏花下奉招陈侍御

孟郊

眼在枝上春,落地成埃尘。yǎn zài zhī shàng chūn,luò dì chéng āi chén。
不是风流者,谁为攀折人。bù shì fēng liú zhě,shuí wèi pān zhé rén。
宁辞波浪阔,莫道往来频。níng cí bō làng kuò,mò dào wǎng lái pín。
拾紫岂宜晚,掇芳须及晨。shí zǐ qǐ yí wǎn,duō fāng xū jí chén。
劳收贾生泪,强起屈平身。láo shōu jiǎ shēng lèi,qiáng qǐ qū píng shēn。
花下本无俗,酒中别有神。huā xià běn wú sú,jiǔ zhōng bié yǒu shén。
游蜂不饮故,戏蝶亦争新。yóu fēng bù yǐn gù,xì dié yì zhēng xīn。
万物尽如此,过时非所珍。wàn wù jǐn rú cǐ,guò shí fēi suǒ zhēn。

题韦承总吴王故城下幽居

孟郊

才饱身自贵,巷荒门岂贫。cái bǎo shēn zì guì,xiàng huāng mén qǐ pín。
韦生堪继相,孟子愿依邻。wéi shēng kān jì xiāng,mèng zi yuàn yī lín。
夜思琴语切,昼情茶味新。yè sī qín yǔ qiè,zhòu qíng chá wèi xīn。
霜枝留过鹊,风竹扫蒙尘。shuāng zhī liú guò què,fēng zhú sǎo méng chén。
郢唱一声发,吴花千片春。yǐng chàng yī shēng fā,wú huā qiān piàn chūn。
对君何所得,归去觉情真。duì jūn hé suǒ dé,guī qù jué qíng zhēn。

寄洺州李大夫

孟郊

自从蓟师反,中国事纷纷。zì cóng jì shī fǎn,zhōng guó shì fēn fēn。
儒道一失所,贤人多在军。rú dào yī shī suǒ,xián rén duō zài jūn。
鸟巢忧迸射,鹿耳骇惊闻。niǎo cháo yōu bèng shè,lù ěr hài jīng wén。
剑折唯恐匣,弓贪不让勋。jiàn zhé wéi kǒng xiá,gōng tān bù ràng xūn。
方知省事将,动必谢前群。fāng zhī shěng shì jiāng,dòng bì xiè qián qún。
鹳阵常先罢,鱼符最晚分。guàn zhèn cháng xiān bà,yú fú zuì wǎn fēn。
步闲洺水曲,笑激太行云。bù xián míng shuǐ qū,xiào jī tài xíng yún。
诗叟未相识,竹儿争见君。shī sǒu wèi xiāng shí,zhú ér zhēng jiàn jūn。
殷勤越谈说,记尽古风文。yīn qín yuè tán shuō,jì jǐn gǔ fēng wén。

寄陕府邓

孟郊

陕城临大道,馆宇屹几鲜。shǎn chéng lín dà dào,guǎn yǔ yì jǐ xiān。
候谒随芳语,铿词芬蜀笺。hòu yè suí fāng yǔ,kēng cí fēn shǔ jiān。
从来镜目下,见尽道心前。cóng lái jìng mù xià,jiàn jǐn dào xīn qián。
自谓古诗量,异将新学偏。zì wèi gǔ shī liàng,yì jiāng xīn xué piān。
戆人年六十,每月请三千。gàng rén nián liù shí,měi yuè qǐng sān qiān。
不敢等闲用,愿为长寿钱。bù gǎn děng xián yòng,yuàn wèi zhǎng shòu qián。
非关亦洁尔,将以救羸然。fēi guān yì jié ěr,jiāng yǐ jiù léi rán。
孤省痴皎皎,默吟写绵绵。gū shěng chī jiǎo jiǎo,mò yín xiě mián mián。
病书凭昼日,驿信寄宵鞭。bìng shū píng zhòu rì,yì xìn jì xiāo biān。
疾诉将何谕,肆鳞今倒悬。jí sù jiāng hé yù,sì lín jīn dào xuán。
尘鲤见枯浪,土鬣思乾泉。chén lǐ jiàn kū làng,tǔ liè sī qián quán。
感感无绪荡,愁愁作□边。gǎn gǎn wú xù dàng,chóu chóu zuò biān。
贞元文祭酒,比谨学韦玄。zhēn yuán wén jì jiǔ,bǐ jǐn xué wéi xuán。
满坐风无杂,当朝雅独全。mǎn zuò fēng wú zá,dāng cháo yǎ dú quán。
见知嘱徐孺,赏句类陶渊。jiàn zhī zhǔ xú rú,shǎng jù lèi táo yuān。
一顾生鸿羽,再言将鹤翩。yī gù shēng hóng yǔ,zài yán jiāng hè piān。
宣扬隘车马,君子凑骈阗。xuān yáng ài chē mǎ,jūn zi còu pián tián。
曾是此同眷,至今应赐怜。céng shì cǐ tóng juàn,zhì jīn yīng cì lián。
磨墨零落泪,楷字贡仁贤。mó mò líng luò lèi,kǎi zì gòng rén xián。

送任载齐古二秀才自洞庭游宣城

孟郊

洞庭非人境,道路行虚空。dòng tíng fēi rén jìng,dào lù xíng xū kōng。
二客月中下,一帆天外风。èr kè yuè zhōng xià,yī fān tiān wài fēng。
鱼龙波五色,金碧树千丛。yú lóng bō wǔ sè,jīn bì shù qiān cóng。
闪怪如可惧,在诚无不通。shǎn guài rú kě jù,zài chéng wú bù tōng。
扣奇知浩淼,采异访穹崇。kòu qí zhī hào miǎo,cǎi yì fǎng qióng chóng。
物表即高韵,人间访仙公。wù biǎo jí gāo yùn,rén jiān fǎng xiān gōng。
宣城文雅地,谢守声闻融。xuān chéng wén yǎ dì,xiè shǒu shēng wén róng。
证玉易为力,辨珉谁不同。zhèng yù yì wèi lì,biàn mín shuí bù tóng。
从兹阮籍泪,且免泣途穷。cóng zī ruǎn jí lèi,qiě miǎn qì tú qióng。

送从叔校书简南归

孟郊

长安别离道,宛在东南隅。zhǎng ān bié lí dào,wǎn zài dōng nán yú。
寒草根未死,愁人心已枯。hán cǎo gēn wèi sǐ,chóu rén xīn yǐ kū。
促促水上景,遥遥天际途。cù cù shuǐ shàng jǐng,yáo yáo tiān jì tú。
生随昏晓中,皆被日月驱。shēng suí hūn xiǎo zhōng,jiē bèi rì yuè qū。
北骑达山岳,南帆指江湖。běi qí dá shān yuè,nán fān zhǐ jiāng hú。
高踪一超越,千里在须臾。gāo zōng yī chāo yuè,qiān lǐ zài xū yú。

井上枸杞架

孟郊

深锁银泉甃,高叶架云空。shēn suǒ yín quán zhòu,gāo yè jià yún kōng。
不与凡木并,自将仙盖同。bù yǔ fán mù bìng,zì jiāng xiān gài tóng。
影疏千点月,声细万条风。yǐng shū qiān diǎn yuè,shēng xì wàn tiáo fēng。
迸子邻沟外,飘香客位中。bèng zi lín gōu wài,piāo xiāng kè wèi zhōng。
花杯承此饮,椿岁小无穷。huā bēi chéng cǐ yǐn,chūn suì xiǎo wú qióng。

寻裴处士

孟郊

涉水更登陆,所向皆清真。shè shuǐ gèng dēng lù,suǒ xiàng jiē qīng zhēn。
寒草不藏径,灵峰知有人。hán cǎo bù cáng jìng,líng fēng zhī yǒu rén。
悠哉炼金客,独与烟霞亲。yōu zāi liàn jīn kè,dú yǔ yān xiá qīn。
曾是欲轻举,谁言空隐沦。céng shì yù qīng jǔ,shuí yán kōng yǐn lún。
远心寄白月,华发回青春。yuǎn xīn jì bái yuè,huá fā huí qīng chūn。
对此钦胜事,胡为劳我身。duì cǐ qīn shèng shì,hú wèi láo wǒ shēn。

子庆诗

孟郊

王家事已奇,孟氏庆无涯。wáng jiā shì yǐ qí,mèng shì qìng wú yá。
献子还生子,羲之又有之。xiàn zi hái shēng zi,xī zhī yòu yǒu zhī。
凤兮且莫叹,鲤也会闻诗。fèng xī qiě mò tàn,lǐ yě huì wén shī。
小小豫章甲,纤纤玉树姿。xiǎo xiǎo yù zhāng jiǎ,xiān xiān yù shù zī。
人来唯仰乳,母抱未知慈。rén lái wéi yǎng rǔ,mǔ bào wèi zhī cí。
我欲拣其养,放麛者是谁。wǒ yù jiǎn qí yǎng,fàng mí zhě shì shuí。

吊元鲁山其七

孟郊

箫韶太平乐,鲁山不虚作。xiāo sháo tài píng lè,lǔ shān bù xū zuò。
千古若有知,百年幸如昨。qiān gǔ ruò yǒu zhī,bǎi nián xìng rú zuó。
谁能嗣教化,以此洗浮薄。shuí néng sì jiào huà,yǐ cǐ xǐ fú báo。
君臣贵深遇,天地有灵橐。jūn chén guì shēn yù,tiān dì yǒu líng tuó。
力运既艰难,德符方合漠。lì yùn jì jiān nán,dé fú fāng hé mò。
名位苟虚旷,声明自销铄。míng wèi gǒu xū kuàng,shēng míng zì xiāo shuò。
礼法虽相救,贞浓易糟粕。lǐ fǎ suī xiāng jiù,zhēn nóng yì zāo pò。
哀哀元鲁山,毕竟谁能度。āi āi yuán lǔ shān,bì jìng shuí néng dù。

横吹曲辞折杨柳

孟郊

杨柳多短枝,短枝多别离。yáng liǔ duō duǎn zhī,duǎn zhī duō bié lí。
赠远累攀折,柔条安得垂。zèng yuǎn lèi pān zhé,róu tiáo ān dé chuí。
青春有定节,离别无定时。qīng chūn yǒu dìng jié,lí bié wú dìng shí。
但恐人别促,不怨来迟迟。dàn kǒng rén bié cù,bù yuàn lái chí chí。
莫言短枝条,中有长相思。mò yán duǎn zhī tiáo,zhōng yǒu zhǎng xiāng sī。
朱颜与绿杨,并在别离期。zhū yán yǔ lǜ yáng,bìng zài bié lí qī。

横吹曲辞折杨柳

孟郊

楼上春风过,风前杨柳歌。lóu shàng chūn fēng guò,fēng qián yáng liǔ gē。
枝疏缘别苦,曲怨为年多。zhī shū yuán bié kǔ,qū yuàn wèi nián duō。
花惊燕地雪,叶映楚池波。huā jīng yàn dì xuě,yè yìng chǔ chí bō。
谁堪别离此,征戍在交河。shuí kān bié lí cǐ,zhēng shù zài jiāo hé。

戏赠陆大夫十二丈

孟郊

莲子不可得,荷花生水中。lián zi bù kě dé,hé huā shēng shuǐ zhōng。
犹胜道傍柳,无事荡春风。yóu shèng dào bàng liǔ,wú shì dàng chūn fēng。

戏赠陆大夫十二丈

孟郊

渌萍与荷叶,同此一水中。lù píng yǔ hé yè,tóng cǐ yī shuǐ zhōng。
风吹荷叶在,渌萍西复东。fēng chuī hé yè zài,lù píng xī fù dōng。
4811234567»