古诗词

孟郊

秋怀

孟郊

老病多异虑,朝夕非一心。lǎo bìng duō yì lǜ,cháo xī fēi yī xīn。
商虫哭衰运,繁响不可寻。shāng chóng kū shuāi yùn,fán xiǎng bù kě xún。
秋草瘦如发,贞芳缀疏金。qiū cǎo shòu rú fā,zhēn fāng zhuì shū jīn。
晚鲜讵几时,驰景还易阴。wǎn xiān jù jǐ shí,chí jǐng hái yì yīn。
弱习徒自耻,莫知欲何任。ruò xí tú zì chǐ,mò zhī yù hé rèn。
露才一见谗,潜智早已深。lù cái yī jiàn chán,qián zhì zǎo yǐ shēn。
防深不防露,此意古所箴。fáng shēn bù fáng lù,cǐ yì gǔ suǒ zhēn。

秋怀

孟郊

岁暮景气乾,秋风兵甲声。suì mù jǐng qì qián,qiū fēng bīng jiǎ shēng。
织织劳无衣,喓喓徒自鸣。zhī zhī láo wú yī,yāo yāo tú zì míng。
商声耸中夜,蹇支废前行。shāng shēng sǒng zhōng yè,jiǎn zhī fèi qián xíng。
青发如秋园,一剪不复生。qīng fā rú qiū yuán,yī jiǎn bù fù shēng。
少年如饿花,瞥见不复明。shǎo nián rú è huā,piē jiàn bù fù míng。
君子山岳定,小人丝毫争。jūn zi shān yuè dìng,xiǎo rén sī háo zhēng。
多争多无寿,天道戒其盈。duō zhēng duō wú shòu,tiān dào jiè qí yíng。

秋怀

孟郊

冷露多瘁索,枯风晓吹嘘。lěng lù duō cuì suǒ,kū fēng xiǎo chuī xū。
秋深月清苦,虫老声粗疏。qiū shēn yuè qīng kǔ,chóng lǎo shēng cū shū。
赪珠枝累累,芳金蔓舒舒。chēng zhū zhī lèi lèi,fāng jīn màn shū shū。
草木亦趣时,寒荣似春馀。cǎo mù yì qù shí,hán róng shì chūn yú。
悲彼零落生,与我心何如。bēi bǐ líng luò shēng,yǔ wǒ xīn hé rú。

秋怀

孟郊

老人朝夕异,生死每日中。lǎo rén cháo xī yì,shēng sǐ měi rì zhōng。
坐随一啜安,卧与万景空。zuò suí yī chuài ān,wò yǔ wàn jǐng kōng。
视短不到门,听涩讵逐风。shì duǎn bù dào mén,tīng sè jù zhú fēng。
还如刻削形,免有纤悉聪。hái rú kè xuē xíng,miǎn yǒu xiān xī cōng。
浪浪谢初始,皎皎幸归终。làng làng xiè chū shǐ,jiǎo jiǎo xìng guī zhōng。
孤隔文章友,亲密蒿莱翁。gū gé wén zhāng yǒu,qīn mì hāo lái wēng。
岁绿闵以黄,秋节迸又穷。suì lǜ mǐn yǐ huáng,qiū jié bèng yòu qióng。
四时既相迫,万虑自然丛。sì shí jì xiāng pò,wàn lǜ zì rán cóng。
南逸浩淼际,北贫硗确中。nán yì hào miǎo jì,běi pín qiāo què zhōng。
曩怀沈遥江,衰思结秋嵩。nǎng huái shěn yáo jiāng,shuāi sī jié qiū sōng。
锄食难满腹,叶衣多丑躬。chú shí nán mǎn fù,yè yī duō chǒu gōng。
尘缕不自整,古吟将谁通。chén lǚ bù zì zhěng,gǔ yín jiāng shuí tōng。
幽竹啸鬼神,楚铁生虬龙。yōu zhú xiào guǐ shén,chǔ tiě shēng qiú lóng。
志士多异感,运郁由邪衷。zhì shì duō yì gǎn,yùn yù yóu xié zhōng。
常思书破衣,至死教初童。cháng sī shū pò yī,zhì sǐ jiào chū tóng。
习乐莫习声,习声多顽聋。xí lè mò xí shēng,xí shēng duō wán lóng。
明明胸中言,愿写为高崇。míng míng xiōng zhōng yán,yuàn xiě wèi gāo chóng。

秋怀

孟郊

幽苦日日甚,老力步步微。yōu kǔ rì rì shén,lǎo lì bù bù wēi。
常恐暂下床,至门不复归。cháng kǒng zàn xià chuáng,zhì mén bù fù guī。
饥者重一食,寒者重一衣。jī zhě zhòng yī shí,hán zhě zhòng yī yī。
泛广岂无涘,恣行亦有随。fàn guǎng qǐ wú sì,zì xíng yì yǒu suí。
语中失次第,身外生疮痍。yǔ zhōng shī cì dì,shēn wài shēng chuāng yí。
桂蠹既潜朽,桂花损贞姿。guì dù jì qián xiǔ,guì huā sǔn zhēn zī。
詈言一失香,千古闻臭词。lì yán yī shī xiāng,qiān gǔ wén chòu cí。
将死始前悔,前悔不可追。jiāng sǐ shǐ qián huǐ,qián huǐ bù kě zhuī。
哀哉轻薄行,终日与驷驰。āi zāi qīng báo xíng,zhōng rì yǔ sì chí。

秋怀

孟郊

流运闪欲尽,枯折皆相号。liú yùn shǎn yù jǐn,kū zhé jiē xiāng hào。
棘枝风哭酸,桐叶霜颜高。jí zhī fēng kū suān,tóng yè shuāng yán gāo。
老虫乾铁鸣,惊兽孤玉咆。lǎo chóng qián tiě míng,jīng shòu gū yù páo。
商气洗声瘦,晚阴驱景劳。shāng qì xǐ shēng shòu,wǎn yīn qū jǐng láo。
集耳不可遏,噎神不可逃。jí ěr bù kě è,yē shén bù kě táo。
蹇行散馀郁,幽坐谁与曹。jiǎn xíng sàn yú yù,yōu zuò shuí yǔ cáo。
抽壮无一线,剪怀盈千刀。chōu zhuàng wú yī xiàn,jiǎn huái yíng qiān dāo。
清诗既名朓,金菊亦姓陶。qīng shī jì míng tiǎo,jīn jú yì xìng táo。
收拾昔所弃,咨嗟今比毛。shōu shí xī suǒ qì,zī jiē jīn bǐ máo。
幽幽岁晏言,零落不可操。yōu yōu suì yàn yán,líng luò bù kě cāo。

秋怀

孟郊

霜气入病骨,老人身生冰。shuāng qì rù bìng gǔ,lǎo rén shēn shēng bīng。
衰毛暗相刺,冷痛不可胜。shuāi máo àn xiāng cì,lěng tòng bù kě shèng。
鷕鷕伸至明,强强揽所凭。yǎo yǎo shēn zhì míng,qiáng qiáng lǎn suǒ píng。
瘦坐形欲折,腹饥心将崩。shòu zuò xíng yù zhé,fù jī xīn jiāng bēng。
劝药左右愚,言语如见憎。quàn yào zuǒ yòu yú,yán yǔ rú jiàn zēng。
耸耳噎神开,始知功用能。sǒng ěr yē shén kāi,shǐ zhī gōng yòng néng。
日中视馀疮,暗隙闻绳蝇。rì zhōng shì yú chuāng,àn xì wén shéng yíng。
彼嗅一何酷,此味半点凝。bǐ xiù yī hé kù,cǐ wèi bàn diǎn níng。
潜毒尔无厌,馀生我堪矜。qián dú ěr wú yàn,yú shēng wǒ kān jīn。
冻飞幸不远,冬令反心惩。dòng fēi xìng bù yuǎn,dōng lìng fǎn xīn chéng。
出没各有时,寒热苦相凌。chū méi gè yǒu shí,hán rè kǔ xiāng líng。
仰谢调运翁,请命愿有徵。yǎng xiè diào yùn wēng,qǐng mìng yuàn yǒu zhēng。

秋怀

孟郊

黄河倒上天,众水有却来。huáng hé dào shàng tiān,zhòng shuǐ yǒu què lái。
人心不及水,一直去不回。rén xīn bù jí shuǐ,yī zhí qù bù huí。
一直亦有巧,不肯至蓬莱。yī zhí yì yǒu qiǎo,bù kěn zhì péng lái。
一直不知疲,唯闻至省台。yī zhí bù zhī pí,wéi wén zhì shěng tái。
忍古不失古,失古志易摧。rěn gǔ bù shī gǔ,shī gǔ zhì yì cuī。
失古剑亦折,失古琴亦哀。shī gǔ jiàn yì zhé,shī gǔ qín yì āi。
夫子失古泪,当时落漼漼。fū zi shī gǔ lèi,dāng shí luò cuǐ cuǐ。
诗老失古心,至今寒皑皑。shī lǎo shī gǔ xīn,zhì jīn hán ái ái。
古骨无浊肉,古衣如藓苔。gǔ gǔ wú zhuó ròu,gǔ yī rú xiǎn tái。
劝君勉忍古,忍古销尘埃。quàn jūn miǎn rěn gǔ,rěn gǔ xiāo chén āi。

秋怀

孟郊

詈言不见血,杀人何纷纷。lì yán bù jiàn xuè,shā rén hé fēn fēn。
声如穷家犬,吠窦何訚訚。shēng rú qióng jiā quǎn,fèi dòu hé yín yín。
詈痛幽鬼哭,詈侵黄金贫。lì tòng yōu guǐ kū,lì qīn huáng jīn pín。
言词岂用多,憔悴在一闻。yán cí qǐ yòng duō,qiáo cuì zài yī wén。
古詈舌不死,至今书云云。gǔ lì shé bù sǐ,zhì jīn shū yún yún。
今人咏古书,善恶宜自分。jīn rén yǒng gǔ shū,shàn è yí zì fēn。
秦火不爇舌,秦火空爇文。qín huǒ bù ruò shé,qín huǒ kōng ruò wén。
所以詈更生,至今横絪缊。suǒ yǐ lì gèng shēng,zhì jīn héng yīn yūn。

靖安寄居

孟郊

寄静不寄华,爱兹嵽嵲居。jì jìng bù jì huá,ài zī dié niè jū。
渴饮浊清泉,饥食无名蔬。kě yǐn zhuó qīng quán,jī shí wú míng shū。
败菜不敢火,补衣亦写书。bài cài bù gǎn huǒ,bǔ yī yì xiě shū。
古云俭成德,今乃实起予。gǔ yún jiǎn chéng dé,jīn nǎi shí qǐ yǔ。
戆叟戆不足,贤人贤有馀。gàng sǒu gàng bù zú,xián rén xián yǒu yú。
役生皆促促,心竟谁舒舒。yì shēng jiē cù cù,xīn jìng shuí shū shū。
万马踏风衢,众尘随奔车。wàn mǎ tà fēng qú,zhòng chén suí bēn chē。
高宾尽不见,大道夜方虚。gāo bīn jǐn bù jiàn,dà dào yè fāng xū。
卧有洞庭梦,坐无长安储。wò yǒu dòng tíng mèng,zuò wú zhǎng ān chǔ。
英髦空骇耳,烟火独微如。yīng máo kōng hài ěr,yān huǒ dú wēi rú。
厚念恐伤性,薄田忆亲锄。hòu niàn kǒng shāng xìng,báo tián yì qīn chú。
承世不出力,冬竹肯抽菹。chéng shì bù chū lì,dōng zhú kěn chōu jū。
外物莫相诱,约心誓从初。wài wù mò xiāng yòu,yuē xīn shì cóng chū。
碧芳既似水,日日咏归欤。bì fāng jì shì shuǐ,rì rì yǒng guī yú。

孟郊

忽然太行雪,昨夜飞入来。hū rán tài xíng xuě,zuó yè fēi rù lái。
崚嶒堕庭中,严白何皑皑。léng céng duò tíng zhōng,yán bái hé ái ái。
奴婢晓开户,四肢冻徘徊。nú bì xiǎo kāi hù,sì zhī dòng pái huái。
咽言词不成,告诉情状摧。yàn yán cí bù chéng,gào sù qíng zhuàng cuī。
官给未入门,家人尽以灰。guān gěi wèi rù mén,jiā rén jǐn yǐ huī。
意劝莫笑雪,笑雪贫为灾。yì quàn mò xiào xuě,xiào xuě pín wèi zāi。
将暖此残疾,典卖争致杯。jiāng nuǎn cǐ cán jí,diǎn mài zhēng zhì bēi。
教令再举手,夸曜馀生才。jiào lìng zài jǔ shǒu,kuā yào yú shēng cái。
强起吐巧词,委曲多新裁。qiáng qǐ tǔ qiǎo cí,wěi qū duō xīn cái。
为尔作非夫,忍耻轰暍雷。wèi ěr zuò fēi fū,rěn chǐ hōng yē léi。
书之与君子,庶免生嫌猜。shū zhī yǔ jūn zi,shù miǎn shēng xián cāi。

春愁

孟郊

春物与愁客,遇时各有违。chūn wù yǔ chóu kè,yù shí gè yǒu wéi。
故花辞新枝,新泪落故衣。gù huā cí xīn zhī,xīn lèi luò gù yī。
日莫两寂寞,飘然亦同归。rì mò liǎng jì mò,piāo rán yì tóng guī。

懊恼

孟郊

恶诗皆得官,好诗空抱山。è shī jiē dé guān,hǎo shī kōng bào shān。
抱山冷殑殑,终日悲颜颜。bào shān lěng qíng qíng,zhōng rì bēi yán yán。
好诗更相嫉,剑戟生牙关。hǎo shī gèng xiāng jí,jiàn jǐ shēng yá guān。
前贤死已久,犹在咀嚼间。qián xián sǐ yǐ jiǔ,yóu zài jǔ jué jiān。
以我残杪身,清峭养高闲。yǐ wǒ cán miǎo shēn,qīng qiào yǎng gāo xián。
求闲未得闲,众诮瞋虤虤。qiú xián wèi dé xián,zhòng qiào chēn yán yán。

游城南韩氏庄

孟郊

初疑潇湘水,锁在朱门中。chū yí xiāo xiāng shuǐ,suǒ zài zhū mén zhōng。
时见水底月,动摇池上风。shí jiàn shuǐ dǐ yuè,dòng yáo chí shàng fēng。
清气润竹林,白光连虚空。qīng qì rùn zhú lín,bái guāng lián xū kōng。
浪簇霄汉羽,岸芳金碧丛。làng cù xiāo hàn yǔ,àn fāng jīn bì cóng。
何言数亩间,环泛路不穷。hé yán shù mǔ jiān,huán fàn lù bù qióng。
愿逐神仙侣,飘然汗漫通。yuàn zhú shén xiān lǚ,piāo rán hàn màn tōng。

与二三友秋宵会话清上人院

孟郊

何处山不幽,此中情又别。hé chù shān bù yōu,cǐ zhōng qíng yòu bié。
一僧敲一磬,七子吟秋月。yī sēng qiāo yī qìng,qī zi yín qiū yuè。
激石泉韵清,寄枝风啸咽。jī shí quán yùn qīng,jì zhī fēng xiào yàn。
泠然诸境静,顿觉浮累灭。líng rán zhū jìng jìng,dùn jué fú lèi miè。
扣寂兼探真,通宵讵能辍。kòu jì jiān tàn zhēn,tōng xiāo jù néng chuò。

与二三友秋宵会话清上人院

孟郊

好鸟无杂栖,华堂有嘉携。hǎo niǎo wú zá qī,huá táng yǒu jiā xié。
琴樽互倾奏,歌赋相和谐。qín zūn hù qīng zòu,gē fù xiāng hé xié。
但嘉鱼水合,莫令云雨乖。dàn jiā yú shuǐ hé,mò lìng yún yǔ guāi。
一为鹍鸡弹,再鼓壮士怀。yī wèi kūn jī dàn,zài gǔ zhuàng shì huái。
初景待谁晓,新春逐君来。chū jǐng dài shuí xiǎo,xīn chūn zhú jūn lái。
愿言良友会,高驾不知回。yuàn yán liáng yǒu huì,gāo jià bù zhī huí。

陪侍御叔游城南山墅

孟郊

夜坐拥肿亭,昼登崔巍岑。yè zuò yōng zhǒng tíng,zhòu dēng cuī wēi cén。
日窥万峰首,月见双泉心。rì kuī wàn fēng shǒu,yuè jiàn shuāng quán xīn。
松气清耳目,竹氛碧衣襟。sōng qì qīng ěr mù,zhú fēn bì yī jīn。
伫想琅玕字,数听枯槁吟。zhù xiǎng láng gān zì,shù tīng kū gǎo yín。

登华岩寺楼望终南山赠林校书兄弟

孟郊

地脊亚为崖,耸出冥冥中。dì jí yà wèi yá,sǒng chū míng míng zhōng。
楼根插迥云,殿翼翔危空。lóu gēn chā jiǒng yún,diàn yì xiáng wēi kōng。
前山胎元气,灵异生不穷。qián shān tāi yuán qì,líng yì shēng bù qióng。
势吞万象高,秀夺五岳雄。shì tūn wàn xiàng gāo,xiù duó wǔ yuè xióng。
一望俗虑醒,再登仙愿崇。yī wàng sú lǜ xǐng,zài dēng xiān yuàn chóng。
青莲三居士,昼景真赏同。qīng lián sān jū shì,zhòu jǐng zhēn shǎng tóng。

游终南山

孟郊

南山塞天地,日月石上生。nán shān sāi tiān dì,rì yuè shí shàng shēng。
高峰夜留景,深谷昼未明。gāo fēng yè liú jǐng,shēn gǔ zhòu wèi míng。
山中人自正,路险心亦平。shān zhōng rén zì zhèng,lù xiǎn xīn yì píng。
长风驱松柏,声拂万壑清。zhǎng fēng qū sōng bǎi,shēng fú wàn hè qīng。
到此悔读书,朝朝近浮名。dào cǐ huǐ dú shū,cháo cháo jìn fú míng。

游终南龙池寺

孟郊

飞鸟不到处,僧房终南巅。fēi niǎo bù dào chù,sēng fáng zhōng nán diān。
龙在水长碧,雨开山更鲜。lóng zài shuǐ zhǎng bì,yǔ kāi shān gèng xiān。
步出白日上,坐依清溪边。bù chū bái rì shàng,zuò yī qīng xī biān。
地寒松桂短,石险道路偏。dì hán sōng guì duǎn,shí xiǎn dào lù piān。
晚磬送归客,数声落遥天。wǎn qìng sòng guī kè,shù shēng luò yáo tiān。