古诗词

王维

桃源行

王维

渔舟逐水爱山春,两岸桃花夹去津。yú zhōu zhú shuǐ ài shān chūn,liǎng àn táo huā jiā qù jīn。
坐看红树不知远,行尽青溪忽视人。zuò kàn hóng shù bù zhī yuǎn,xíng jǐn qīng xī hū shì rén。
山口潜行始隈隩,山开旷望旋平陆。shān kǒu qián xíng shǐ wēi ào,shān kāi kuàng wàng xuán píng lù。
遥看一处攒云树,近入千家散花竹。yáo kàn yī chù zǎn yún shù,jìn rù qiān jiā sàn huā zhú。
樵客初传汉姓名,居人未改秦衣服。qiáo kè chū chuán hàn xìng míng,jū rén wèi gǎi qín yī fú。
居人共住武陵源,还从物外起田园。jū rén gòng zhù wǔ líng yuán,hái cóng wù wài qǐ tián yuán。
月明松下房栊静,日出云中鸡犬喧。yuè míng sōng xià fáng lóng jìng,rì chū yún zhōng jī quǎn xuān。
惊闻俗客争来集,竞引还家问都邑。jīng wén sú kè zhēng lái jí,jìng yǐn hái jiā wèn dōu yì。
平明闾巷扫花开,薄暮渔樵乘水入。píng míng lǘ xiàng sǎo huā kāi,báo mù yú qiáo chéng shuǐ rù。
初因避地去人间,及至成仙遂不还。chū yīn bì dì qù rén jiān,jí zhì chéng xiān suì bù hái。
峡里谁知有人事,世中遥望空云山。xiá lǐ shuí zhī yǒu rén shì,shì zhōng yáo wàng kōng yún shān。
不疑灵境难闻见,尘心未尽思乡县。bù yí líng jìng nán wén jiàn,chén xīn wèi jǐn sī xiāng xiàn。
出洞无论隔山水,辞家终拟长游衍。chū dòng wú lùn gé shān shuǐ,cí jiā zhōng nǐ zhǎng yóu yǎn。
自谓经过旧不迷,安知峰壑今来变。zì wèi jīng guò jiù bù mí,ān zhī fēng hè jīn lái biàn。
当时只记入山深,青溪几曲到云林。dāng shí zhǐ jì rù shān shēn,qīng xī jǐ qū dào yún lín。
春来遍是桃花水,不辨仙源何处寻。chūn lái biàn shì táo huā shuǐ,bù biàn xiān yuán hé chù xún。

归嵩山作

王维

清川带长薄,车马去闲闲。qīng chuān dài zhǎng báo,chē mǎ qù xián xián。
流水如有意,暮禽相与还。liú shuǐ rú yǒu yì,mù qín xiāng yǔ hái。
荒城临古渡,落日满秋山。huāng chéng lín gǔ dù,luò rì mǎn qiū shān。
迢递嵩高下,归来且闭关。tiáo dì sōng gāo xià,guī lái qiě bì guān。

酬张少府

王维

晚年惟好静,万事不关心。wǎn nián wéi hǎo jìng,wàn shì bù guān xīn。
自顾无长策,空知返旧林。zì gù wú zhǎng cè,kōng zhī fǎn jiù lín。
松风吹解带,山月照弹琴。sōng fēng chuī jiě dài,shān yuè zhào dàn qín。
君问穷通理,渔歌入浦深。jūn wèn qióng tōng lǐ,yú gē rù pǔ shēn。

送梓州李使君

王维

万壑树参天,千山响杜鹃。wàn hè shù cān tiān,qiān shān xiǎng dù juān。
山中一夜雨,树杪百重泉。shān zhōng yī yè yǔ,shù miǎo bǎi zhòng quán。
汉女输橦布,巴人讼芋田。hàn nǚ shū tóng bù,bā rén sòng yù tián。
文翁翻教授,不敢倚先贤。wén wēng fān jiào shòu,bù gǎn yǐ xiān xián。

和贾至舍人早朝大明宫之作

王维

绛帻鸡人报晓筹,尚衣方进翠云裘。jiàng zé jī rén bào xiǎo chóu,shàng yī fāng jìn cuì yún qiú。
九天阊阖开宫殿,万国衣冠拜冕旒。jiǔ tiān chāng hé kāi gōng diàn,wàn guó yī guān bài miǎn liú。
日色才临仙掌动,香烟欲傍衮龙浮。rì sè cái lín xiān zhǎng dòng,xiāng yān yù bàng gǔn lóng fú。
朝罢须裁五色诏,佩声归到凤池头。cháo bà xū cái wǔ sè zhào,pèi shēng guī dào fèng chí tóu。

奉和圣制从蓬莱向兴庆阁道中留春雨中春望之作应制

王维

渭水自萦秦塞曲,黄山旧绕汉宫斜。wèi shuǐ zì yíng qín sāi qū,huáng shān jiù rào hàn gōng xié。
銮舆迥出千门柳,阁道回看上苑花。luán yú jiǒng chū qiān mén liǔ,gé dào huí kàn shàng yuàn huā。
云里帝城双凤阙,雨中春树万人家。yún lǐ dì chéng shuāng fèng quē,yǔ zhōng chūn shù wàn rén jiā。
为乘阳气行时令,不是宸游玩物华。wèi chéng yáng qì xíng shí lìng,bù shì chén yóu wán wù huá。

积雨辋川庄作

王维

积雨空林烟火迟,蒸藜炊黍饷东菑。jī yǔ kōng lín yān huǒ chí,zhēng lí chuī shǔ xiǎng dōng zāi。
漠漠水田飞白鹭,阴阴夏木啭黄鹂。mò mò shuǐ tián fēi bái lù,yīn yīn xià mù zhuàn huáng lí。
山中习静观朝槿,松下清斋折露葵。shān zhōng xí jìng guān cháo jǐn,sōng xià qīng zhāi zhé lù kuí。
野老与人争席罢,海鸥何事更相疑。yě lǎo yǔ rén zhēng xí bà,hǎi ōu hé shì gèng xiāng yí。

赠郭给事

王维

洞门高阁霭馀晖,桃李阴阴柳絮飞。dòng mén gāo gé ǎi yú huī,táo lǐ yīn yīn liǔ xù fēi。
禁里疏钟官舍晚,省中啼鸟吏人稀。jìn lǐ shū zhōng guān shě wǎn,shěng zhōng tí niǎo lì rén xī。
晨摇玉佩趋金殿,夕奉天书拜琐闱。chén yáo yù pèi qū jīn diàn,xī fèng tiān shū bài suǒ wéi。
强欲从君无那老,将因卧病解朝衣。qiáng yù cóng jūn wú nà lǎo,jiāng yīn wò bìng jiě cháo yī。

鹿柴

王维

空山不见人,但闻人语响。kōng shān bù jiàn rén,dàn wén rén yǔ xiǎng。
返景入深林,复照青苔上。fǎn jǐng rù shēn lín,fù zhào qīng tái shàng。

杂诗三首

王维

【其一】
家住孟津河,门对孟津口。
常有江南船,寄书家中否。
【其二】
君自故乡来,应知故乡事。
来日绮窗前,寒梅着花未?
【其三】
已见寒梅发,复闻啼鸟声。
心心视春草,畏向玉阶生。

山中送别

王维

山中相送罢,日暮掩柴扉。shān zhōng xiāng sòng bà,rì mù yǎn chái fēi。
春草明年绿,王孙归不归。chūn cǎo míng nián lǜ,wáng sūn guī bù guī。

观猎

王维

风劲角弓鸣,将军猎渭城。fēng jìn jiǎo gōng míng,jiāng jūn liè wèi chéng。
草枯鹰眼疾,雪尽马蹄轻。cǎo kū yīng yǎn jí,xuě jǐn mǎ tí qīng。
忽过新丰市,还归细柳营。hū guò xīn fēng shì,hái guī xì liǔ yíng。
回看射雕处,千里暮云平。huí kàn shè diāo chù,qiān lǐ mù yún píng。

陇西行

王维

十里一走马,五里一扬鞭。shí lǐ yī zǒu mǎ,wǔ lǐ yī yáng biān。
都护军书至,匈奴围酒泉。dōu hù jūn shū zhì,xiōng nú wéi jiǔ quán。
关山正飞雪,烽戍断无烟。guān shān zhèng fēi xuě,fēng shù duàn wú yān。

山中

王维

荆溪白石出,天寒红叶稀。jīng xī bái shí chū,tiān hán hóng yè xī。
山路元无雨,空翠湿人衣。shān lù yuán wú yǔ,kōng cuì shī rén yī。

山居即事

王维

寂寞掩柴扉,苍茫对落晖。jì mò yǎn chái fēi,cāng máng duì luò huī。
鹤巢松树遍,人访荜门稀。hè cháo sōng shù biàn,rén fǎng bì mén xī。
绿竹含新粉,红莲落故衣。lǜ zhú hán xīn fěn,hóng lián luò gù yī。
渡头烟火起,处处采菱归。dù tóu yān huǒ qǐ,chù chù cǎi líng guī。

夏日过青龙寺谒操禅师

王维

龙钟一老翁,徐步谒禅宫。lóng zhōng yī lǎo wēng,xú bù yè chán gōng。
欲问义心义,遥知空病空。yù wèn yì xīn yì,yáo zhī kōng bìng kōng。
山河天眼里,世界法身中。shān hé tiān yǎn lǐ,shì jiè fǎ shēn zhōng。
莫怪销炎热,能生大地风。mò guài xiāo yán rè,néng shēng dà dì fēng。

赠裴十迪

王维

风景日夕佳,与君赋新诗。fēng jǐng rì xī jiā,yǔ jūn fù xīn shī。
澹然望远空,如意方支颐。dàn rán wàng yuǎn kōng,rú yì fāng zhī yí。
春风动百草,兰蕙生我篱。chūn fēng dòng bǎi cǎo,lán huì shēng wǒ lí。
暧暧日暖闺,田家来致词。ài ài rì nuǎn guī,tián jiā lái zhì cí。
欣欣春还皋,淡淡水生陂。xīn xīn chūn hái gāo,dàn dàn shuǐ shēng bēi。
桃李虽未开,荑萼满芳枝。táo lǐ suī wèi kāi,tí è mǎn fāng zhī。
请君理还策,敢告将农时。qǐng jūn lǐ hái cè,gǎn gào jiāng nóng shí。

酌酒与裴迪

王维

酌酒与君君自宽,人情翻覆似波澜。zhuó jiǔ yǔ jūn jūn zì kuān,rén qíng fān fù shì bō lán。
白首相知犹按剑,朱门先达笑弹冠。bái shǒu xiāng zhī yóu àn jiàn,zhū mén xiān dá xiào dàn guān。
草色全经细雨湿,花枝欲动春风寒。cǎo sè quán jīng xì yǔ shī,huā zhī yù dòng chūn fēng hán。
世事浮云何足问,不如高卧且加餐。shì shì fú yún hé zú wèn,bù rú gāo wò qiě jiā cān。

叹白发

王维

宿昔朱颜成暮齿,须臾白发变垂髫。sù xī zhū yán chéng mù chǐ,xū yú bái fā biàn chuí tiáo。
一生几许伤心事,不向空门何处销。yī shēng jǐ xǔ shāng xīn shì,bù xiàng kōng mén hé chù xiāo。

观别者

王维

青青杨柳陌,陌上别离人。qīng qīng yáng liǔ mò,mò shàng bié lí rén。
爱子游燕赵,高堂有老亲。ài zi yóu yàn zhào,gāo táng yǒu lǎo qīn。
不行无可养,行去百忧新。bù xíng wú kě yǎng,xíng qù bǎi yōu xīn。
切切委兄弟,依依向四邻。qiè qiè wěi xiōng dì,yī yī xiàng sì lín。
都门帐饮毕,从此谢亲宾。dōu mén zhàng yǐn bì,cóng cǐ xiè qīn bīn。
挥涕逐前侣,含凄动征轮。huī tì zhú qián lǚ,hán qī dòng zhēng lún。
车徒望不见,时见起行尘。chē tú wàng bù jiàn,shí jiàn qǐ xíng chén。
吾亦辞家久,看之泪满巾。wú yì cí jiā jiǔ,kàn zhī lèi mǎn jīn。
3391234567»