古诗词

许浑

洛阳道中

许浑

洛阳多旧迹,一日几堪愁。luò yáng duō jiù jì,yī rì jǐ kān chóu。
风起林花晚,月明陵树秋。fēng qǐ lín huā wǎn,yuè míng líng shù qiū。
兴亡不可问,自古水东流。xīng wáng bù kě wèn,zì gǔ shuǐ dōng liú。

游江令旧宅

许浑

身没南朝宅已荒,邑人犹赏旧风光。shēn méi nán cháo zhái yǐ huāng,yì rén yóu shǎng jiù fēng guāng。
芹根生叶石池浅,桐树落花金井香。qín gēn shēng yè shí chí qiǎn,tóng shù luò huā jīn jǐng xiāng。
带暖山蜂巢画阁,欲阴溪燕集书堂。dài nuǎn shān fēng cháo huà gé,yù yīn xī yàn jí shū táng。
闲愁此地更西望,潮侵台城春草长。xián chóu cǐ dì gèng xī wàng,cháo qīn tái chéng chūn cǎo zhǎng。

客有卜居不遂薄游汧陇因题

许浑

海燕西飞白日斜,天门遥望五侯家。hǎi yàn xī fēi bái rì xié,tiān mén yáo wàng wǔ hóu jiā。
楼台深锁无人到,落尽春风第一花。lóu tái shēn suǒ wú rén dào,luò jǐn chūn fēng dì yī huā。

秋思

许浑

琪树西风枕簟秋,楚云湘水忆同游。qí shù xī fēng zhěn diàn qiū,chǔ yún xiāng shuǐ yì tóng yóu。
高歌一曲掩明镜,昨日少年今白头。gāo gē yī qū yǎn míng jìng,zuó rì shǎo nián jīn bái tóu。

长安旅夜

许浑

久客怨长夜,西风吹雁声。jiǔ kè yuàn zhǎng yè,xī fēng chuī yàn shēng。
云移河汉浅,月泛露华清。yún yí hé hàn qiǎn,yuè fàn lù huá qīng。
掩瑟独凝思,缓歌空寄情。yǎn sè dú níng sī,huǎn gē kōng jì qíng。
门前有归路,迢遰洛阳城。mén qián yǒu guī lù,tiáo dì luò yáng chéng。

游楞伽寺

许浑

碧烟秋寺泛潮来,水浸城根古堞摧。bì yān qiū sì fàn cháo lái,shuǐ jìn chéng gēn gǔ dié cuī。
尽日伤心人不见,石榴花满旧歌台。jǐn rì shāng xīn rén bù jiàn,shí liú huā mǎn jiù gē tái。

盈上人

许浑

月沈霜已凝,无梦竟寒灯。yuè shěn shuāng yǐ níng,wú mèng jìng hán dēng。
寄世何殊客,修身未到僧。jì shì hé shū kè,xiū shēn wèi dào sēng。
二毛梳上雪,双泪枕前冰。èr máo shū shàng xuě,shuāng lèi zhěn qián bīng。
借问曹溪路,山多路几层。jiè wèn cáo xī lù,shān duō lù jǐ céng。