古诗词

贾昌朝

木兰花令·都城水绿嬉游处

贾昌朝

都城水绿嬉游处。dōu chéng shuǐ lǜ xī yóu chù。
仙棹往来人笑语。xiān zhào wǎng lái rén xiào yǔ。
红随远浪泛桃花,雪散平堤飞柳絮。hóng suí yuǎn làng fàn táo huā,xuě sàn píng dī fēi liǔ xù。
东君欲共春归去。dōng jūn yù gòng chūn guī qù。
一阵狂风和骤雨。yī zhèn kuáng fēng hé zhòu yǔ。
碧油红旆锦障泥,斜日画桥芳草路。bì yóu hóng pèi jǐn zhàng ní,xié rì huà qiáo fāng cǎo lù。

曲水园

贾昌朝

画船载酒及芳辰,丞相园林潩水滨。huà chuán zài jiǔ jí fāng chén,chéng xiāng yuán lín yì shuǐ bīn。
虎节麟符抛不得,却将清景付闲人。hǔ jié lín fú pāo bù dé,què jiāng qīng jǐng fù xián rén。

咏凌霄花

贾昌朝

披云似有凌霄志,向日宁无捧日心。pī yún shì yǒu líng xiāo zhì,xiàng rì níng wú pěng rì xīn。
珍重青松好依托,直从平地起千寻。zhēn zhòng qīng sōng hǎo yī tuō,zhí cóng píng dì qǐ qiān xún。

繁城魏受禅台

贾昌朝

服殷自古称文王,几见符膺把纣亡。fú yīn zì gǔ chēng wén wáng,jǐ jiàn fú yīng bǎ zhòu wáng。
谁谓老奸亟篡事,禅台空立在繁昌。shuí wèi lǎo jiān jí cuàn shì,chán tái kōng lì zài fán chāng。