古诗词

韦庄

题姑苏凌处士庄

韦庄

一簇林亭返照间,门当官道不曾关。yī cù lín tíng fǎn zhào jiān,mén dāng guān dào bù céng guān。
花深远岸黄莺闹,雨急春塘白鹭闲。huā shēn yuǎn àn huáng yīng nào,yǔ jí chūn táng bái lù xián。
载酒客寻吴苑寺,倚楼僧看洞庭山。zài jiǔ kè xún wú yuàn sì,yǐ lóu sēng kàn dòng tíng shān。
怪来话得仙中事,新有人从物外还。guài lái huà dé xiān zhōng shì,xīn yǒu rén cóng wù wài hái。

赠渔翁

韦庄

草衣荷笠鬓如霜,自说家编楚水阳。cǎo yī hé lì bìn rú shuāng,zì shuō jiā biān chǔ shuǐ yáng。
满岸秋风吹枳橘,绕陂烟雨种菰蒋。mǎn àn qiū fēng chuī zhǐ jú,rào bēi yān yǔ zhǒng gū jiǎng。
芦刀夜鲙红鳞腻,水甑朝蒸紫芋香。lú dāo yè kuài hóng lín nì,shuǐ zèng cháo zhēng zǐ yù xiāng。
曾向五湖期范蠡,尔来空阔久相忘。céng xiàng wǔ hú qī fàn lí,ěr lái kōng kuò jiǔ xiāng wàng。

过扬州

韦庄

当年人未识兵戈,处处青楼夜夜歌。dāng nián rén wèi shí bīng gē,chù chù qīng lóu yè yè gē。
花发洞中春日永,月明衣上好风多。huā fā dòng zhōng chūn rì yǒng,yuè míng yī shàng hǎo fēng duō。
淮王去后无鸡犬,炀帝归来葬绮罗。huái wáng qù hòu wú jī quǎn,yáng dì guī lái zàng qǐ luó。
二十四桥空寂寂,绿杨摧折旧官河。èr shí sì qiáo kōng jì jì,lǜ yáng cuī zhé jiù guān hé。

寄右省李起居

韦庄

已向鸳行接雁行,便应双拜紫薇郎。yǐ xiàng yuān xíng jiē yàn xíng,biàn yīng shuāng bài zǐ wēi láng。
才闻阙下徵书急,已觉回朝草诏忙。cái wén quē xià zhēng shū jí,yǐ jué huí cháo cǎo zhào máng。
白马似怜朱绂贵,彩衣遥惹御炉香。bái mǎ shì lián zhū fú guì,cǎi yī yáo rě yù lú xiāng。
多惭十载游梁客,未换青襟侍素王。duō cán shí zài yóu liáng kè,wèi huàn qīng jīn shì sù wáng。

酬吴秀才霅川相送

韦庄

一叶南浮去似飞,楚乡云水本无依。yī yè nán fú qù shì fēi,chǔ xiāng yún shuǐ běn wú yī。
离心不忍闻春鸟,病眼何堪送落晖。lí xīn bù rěn wén chūn niǎo,bìng yǎn hé kān sòng luò huī。
掺袂客从花下散,棹舟人向镜中归。càn mèi kè cóng huā xià sàn,zhào zhōu rén xiàng jìng zhōng guī。
夫君别我应惆怅,十五年来识素衣。fū jūn bié wǒ yīng chóu chàng,shí wǔ nián lái shí sù yī。

对雨独酌

韦庄

榴花新酿绿于苔,对雨闲倾满满杯。liú huā xīn niàng lǜ yú tái,duì yǔ xián qīng mǎn mǎn bēi。
荷锸醉翁真达者,卧云逋客竟悠哉。hé chā zuì wēng zhēn dá zhě,wò yún bū kè jìng yōu zāi。
能诗岂是经时策,爱酒原非命世才。néng shī qǐ shì jīng shí cè,ài jiǔ yuán fēi mìng shì cái。
门外绿萝连洞口,马嘶应是步兵来。mén wài lǜ luó lián dòng kǒu,mǎ sī yīng shì bù bīng lái。

夏初与侯补阙江南有约同泛淮汴西赴行朝庄自九驿路先至甬桥补阙由淮楚续至泗上寝病旬日遽闻捐馆回首悲恸因成长句四韵吊之

韦庄

本约同来谒帝阍,忽随川浪去东奔。běn yuē tóng lái yè dì hūn,hū suí chuān làng qù dōng bēn。
九重圣主方虚席,千里高堂尚倚门。jiǔ zhòng shèng zhǔ fāng xū xí,qiān lǐ gāo táng shàng yǐ mén。
世德只应荣伯仲,诗名终自付儿孙。shì dé zhǐ yīng róng bó zhòng,shī míng zhōng zì fù ér sūn。
遥怜月落清淮上,寂寞何人吊旅魂。yáo lián yuè luò qīng huái shàng,jì mò hé rén diào lǚ hún。

汴堤行

韦庄

欲上隋堤举步迟,隔云烽燧叫非时。yù shàng suí dī jǔ bù chí,gé yún fēng suì jiào fēi shí。
才闻破虏将休马,又道征辽再出师。cái wén pò lǔ jiāng xiū mǎ,yòu dào zhēng liáo zài chū shī。
朝见西来为过客,暮看东去作浮尸。cháo jiàn xī lái wèi guò kè,mù kàn dōng qù zuò fú shī。
绿杨千里无飞鸟,日落空投旧店基。lǜ yáng qiān lǐ wú fēi niǎo,rì luò kōng tóu jiù diàn jī。

自孟津舟西上雨中作

韦庄

秋烟漠漠雨蒙蒙,不卷征帆任晚风。qiū yān mò mò yǔ méng méng,bù juǎn zhēng fān rèn wǎn fēng。
百口寄安沧海上,一身逃难绿林中。bǎi kǒu jì ān cāng hǎi shàng,yī shēn táo nán lǜ lín zhōng。
来时楚岸杨花白,去日隋堤蓼穗红。lái shí chǔ àn yáng huā bái,qù rì suí dī liǎo suì hóng。
却到故园翻似客,归心迢递秣陵东。què dào gù yuán fān shì kè,guī xīn tiáo dì mò líng dōng。

过内黄县

韦庄

相州吹角欲斜阳,匹马摇鞭宿内黄。xiāng zhōu chuī jiǎo yù xié yáng,pǐ mǎ yáo biān sù nèi huáng。
僻县不容投刺客,野陂时遇射雕郎。pì xiàn bù róng tóu cì kè,yě bēi shí yù shè diāo láng。
云中粉堞新城垒,店后荒郊旧战场。yún zhōng fěn dié xīn chéng lěi,diàn hòu huāng jiāo jiù zhàn chǎng。
犹指去程千万里,秣陵烟树在何乡。yóu zhǐ qù chéng qiān wàn lǐ,mò líng yān shù zài hé xiāng。

杂感

韦庄

莫悲建业荆榛满,昔日繁华是帝京。mò bēi jiàn yè jīng zhēn mǎn,xī rì fán huá shì dì jīng。
莫爱广陵台榭好,也曾芜没作荒城。mò ài guǎng líng tái xiè hǎo,yě céng wú méi zuò huāng chéng。
鱼龙爵马皆如梦,风月烟花岂有情。yú lóng jué mǎ jiē rú mèng,fēng yuè yān huā qǐ yǒu qíng。
行客不劳频怅望,古来朝市叹衰荣。xíng kè bù láo pín chàng wàng,gǔ lái cháo shì tàn shuāi róng。

江上题所居

韦庄

故人相别尽朝天,苦竹江头独闭关。gù rén xiāng bié jǐn cháo tiān,kǔ zhú jiāng tóu dú bì guān。
落日乱蝉萧帝寺,碧云归鸟谢家山。luò rì luàn chán xiāo dì sì,bì yún guī niǎo xiè jiā shān。
青州从事来偏熟,泉布先生老渐悭。qīng zhōu cóng shì lái piān shú,quán bù xiān shēng lǎo jiàn qiān。
不是对花长酩酊,永嘉时代不如闲。bù shì duì huā zhǎng mǐng dīng,yǒng jiā shí dài bù rú xián。

婺州屏居蒙右省王拾遗车枉降访病中延候不得因成寄谢

韦庄

三年流落卧漳滨,王粲思家拭泪频。sān nián liú luò wò zhāng bīn,wáng càn sī jiā shì lèi pín。
画角莫吹残月夜,病心方忆故园春。huà jiǎo mò chuī cán yuè yè,bìng xīn fāng yì gù yuán chūn。
自为江上樵苏客,不识天边侍从臣。zì wèi jiāng shàng qiáo sū kè,bù shí tiān biān shì cóng chén。
怪得白鸥惊去尽,绿萝门外有朱轮。guài dé bái ōu jīng qù jǐn,lǜ luó mén wài yǒu zhū lún。

将卜兰芷村居留别郡中在仕

韦庄

兰芷江头寄断蓬,移家空载一帆风。lán zhǐ jiāng tóu jì duàn péng,yí jiā kōng zài yī fān fēng。
伯伦嗜酒还因乱,平子归田不为穷。bó lún shì jiǔ hái yīn luàn,píng zi guī tián bù wèi qióng。
避世漂零人境外,结茅依约画屏中。bì shì piāo líng rén jìng wài,jié máo yī yuē huà píng zhōng。
从今隐去应难觅,深入芦花作钓翁。cóng jīn yǐn qù yīng nán mì,shēn rù lú huā zuò diào wēng。

和陆谏议避地寄东阳进退未决见寄

韦庄

未归天路紫云深,暂驻东阳岁月侵。wèi guī tiān lù zǐ yún shēn,zàn zhù dōng yáng suì yuè qīn。
入洛声华当世重,闵周章句满朝吟。rù luò shēng huá dāng shì zhòng,mǐn zhōu zhāng jù mǎn cháo yín。
开炉夜看黄芽鼎,卧瓮闲欹白玉簪。kāi lú yè kàn huáng yá dǐng,wò wèng xián yī bái yù zān。
读易草玄人不会,忧君心是致君心。dú yì cǎo xuán rén bù huì,yōu jūn xīn shì zhì jūn xīn。

山墅闲题

韦庄

逦迤前冈压后冈,一川桑柘好残阳。lǐ yí qián gāng yā hòu gāng,yī chuān sāng zhè hǎo cán yáng。
主人馈饷炊红黍,邻父携竿钓紫鲂。zhǔ rén kuì xiǎng chuī hóng shǔ,lín fù xié gān diào zǐ fáng。
静极却嫌流水闹,闲多翻笑野云忙。jìng jí què xián liú shuǐ nào,xián duō fān xiào yě yún máng。
有名不那无名客,独闭衡门避建康。yǒu míng bù nà wú míng kè,dú bì héng mén bì jiàn kāng。

江上逢故人

韦庄

前年送我曲江西,红杏园中醉似泥。qián nián sòng wǒ qū jiāng xī,hóng xìng yuán zhōng zuì shì ní。
今日逢君越溪上,杜鹃花发鹧鸪啼。jīn rì féng jūn yuè xī shàng,dù juān huā fā zhè gū tí。
来时旧里人谁在,别后沧波路几迷。lái shí jiù lǐ rén shuí zài,bié hòu cāng bō lù jǐ mí。
江畔玉楼多美酒,仲宣怀土莫凄凄。jiāng pàn yù lóu duō měi jiǔ,zhòng xuān huái tǔ mò qī qī。

旅中感遇寄呈李秘书昆仲

韦庄

南望愁云锁翠微,谢家楼阁雨霏霏。nán wàng chóu yún suǒ cuì wēi,xiè jiā lóu gé yǔ fēi fēi。
刘桢病后新诗少,阮籍贫来好客稀。liú zhēn bìng hòu xīn shī shǎo,ruǎn jí pín lái hǎo kè xī。
犹喜故人天外至,许将孤剑日边归。yóu xǐ gù rén tiān wài zhì,xǔ jiāng gū jiàn rì biān guī。
怀乡不怕严陵笑,只待秋风别钓矶。huái xiāng bù pà yán líng xiào,zhǐ dài qiū fēng bié diào jī。

送范评事入关

韦庄

寂寥门户寡相亲,日日频来只有君。jì liáo mén hù guǎ xiāng qīn,rì rì pín lái zhǐ yǒu jūn。
正喜琴尊长作伴,忽携书剑远辞群。zhèng xǐ qín zūn zhǎng zuò bàn,hū xié shū jiàn yuǎn cí qún。
伤心柳色离亭见,聒耳蝉声故国闻。shāng xīn liǔ sè lí tíng jiàn,guā ěr chán shēng gù guó wén。
为报明年杏园客,与留绝艳待终军。wèi bào míng nián xìng yuán kè,yǔ liú jué yàn dài zhōng jūn。

江上村居

韦庄

本无踪迹恋柴扃,世乱须教识道情。běn wú zōng jì liàn chái jiōng,shì luàn xū jiào shí dào qíng。
颠倒梦魂愁里得,撅奇诗句望中生。diān dào mèng hún chóu lǐ dé,juē qí shī jù wàng zhōng shēng。
花缘艳绝栽难好,山为看多咏不成。huā yuán yàn jué zāi nán hǎo,shān wèi kàn duō yǒng bù chéng。
闻道汉军新破虏,使来仍说近离京。wén dào hàn jūn xīn pò lǔ,shǐ lái réng shuō jìn lí jīng。