古诗词

再次前韵代梅答

五代十国 汤悦

托植经多稔,顷筐向盛时。tuō zhí jīng duō rěn,qǐng kuāng xiàng shèng shí。
枝条虽已故,情分不曾移。zhī tiáo suī yǐ gù,qíng fēn bù céng yí。
莫向阶前老,还同镜里衰。mò xiàng jiē qián lǎo,hái tóng jìng lǐ shuāi。
更应怜堕叶,残吹挂虫丝。gèng yīng lián duò yè,cán chuī guà chóng sī。

鼎臣学士侍郎楚金舍人学士以再伤庭梅诗同垂宠和清绝感叹情致俱深因成四十字陈谢

五代十国 汤悦

人物同迁谢,重成念旧悲。rén wù tóng qiān xiè,zhòng chéng niàn jiù bēi。
连华得琼玖,合奏发埙篪。lián huá dé qióng jiǔ,hé zòu fā xūn chí。
馀蘖虽无取,残芳尚获知。yú niè suī wú qǔ,cán fāng shàng huò zhī。
问君何所似,珍重杜秋诗。wèn jūn hé suǒ shì,zhēn zhòng dù qiū shī。

奉和圣制送邓王牧宣城

五代十国 汤悦

千里陵阳同陕服,凿门胙土寄亲贤。qiān lǐ líng yáng tóng shǎn fú,záo mén zuò tǔ jì qīn xián。
曙烟已别黄金殿,晚照重登白玉筵。shǔ yān yǐ bié huáng jīn diàn,wǎn zhào zhòng dēng bái yù yán。
江上浮光宜雨后,郡中远岫列窗前。jiāng shàng fú guāng yí yǔ hòu,jùn zhōng yuǎn xiù liè chuāng qián。
天心待报期年政,留与工师播管弦。tiān xīn dài bào qī nián zhèng,liú yǔ gōng shī bō guǎn xián。

送季大夫牧舒州

五代十国 汤悦

却下乌台建隼旟,侯封归去袭龙舒。què xià wū tái jiàn sǔn yú,hóu fēng guī qù xí lóng shū。
严霜尚满辞天阙,甘雨看随入境车。yán shuāng shàng mǎn cí tiān quē,gān yǔ kàn suí rù jìng chē。

题青草湖神祠

五代十国 刘山甫

坏墙风雨几经春,草色盈庭一座尘。huài qiáng fēng yǔ jǐ jīng chūn,cǎo sè yíng tíng yī zuò chén。
自是神明无感应,盛衰何得却由人。zì shì shén míng wú gǎn yīng,shèng shuāi hé dé què yóu rén。

咏鹰

五代十国 高越

雪爪星眸世所稀,摩天专待振毛衣。xuě zhǎo xīng móu shì suǒ xī,mó tiān zhuān dài zhèn máo yī。
虞人莫谩张罗网,未肯平原浅草飞。yú rén mò mán zhāng luó wǎng,wèi kěn píng yuán qiǎn cǎo fēi。

甘露寺

五代十国 孙鲂

寒暄皆有景,孤绝画难形。hán xuān jiē yǒu jǐng,gū jué huà nán xíng。
地拱千寻崄,天垂四面青。dì gǒng qiān xún xiǎn,tiān chuí sì miàn qīng。
昼灯笼雁塔,夜磬彻渔汀。zhòu dēng lóng yàn tǎ,yè qìng chè yú tīng。
最爱僧房好,波光满户庭。zuì ài sēng fáng hǎo,bō guāng mǎn hù tíng。

题金山寺

五代十国 孙鲂

万古波心寺,金山名目新。wàn gǔ bō xīn sì,jīn shān míng mù xīn。
天多剩得月,地少不生尘。tiān duō shèng dé yuè,dì shǎo bù shēng chén。
过橹妨僧定,惊涛溅佛身。guò lǔ fáng sēng dìng,jīng tāo jiàn fú shēn。
谁言张处士,题后更无人。shuí yán zhāng chù shì,tí hòu gèng wú rén。

庐山瀑布

五代十国 孙鲂

有山来便有,万丈落云端。yǒu shān lái biàn yǒu,wàn zhàng luò yún duān。
雾喷千岩湿,雷倾九夏寒。wù pēn qiān yán shī,léi qīng jiǔ xià hán。
图中僧写去,湖上客回看。tú zhōng sēng xiě qù,hú shàng kè huí kàn。
却羡为猿鹤,飞鸣近碧湍。què xiàn wèi yuán hè,fēi míng jìn bì tuān。

牡丹

五代十国 孙鲂

意态天生异,转看看转新。yì tài tiān shēng yì,zhuǎn kàn kàn zhuǎn xīn。
百花休放艳,三月始为春。bǎi huā xiū fàng yàn,sān yuè shǐ wèi chūn。
蝶死难离槛,莺狂不避人。dié sǐ nán lí kǎn,yīng kuáng bù bì rén。
其如豪贵地,清醒复何因。qí rú háo guì dì,qīng xǐng fù hé yīn。

柳絮咏

五代十国 孙鲂

年年三月里,随处自悠扬。nián nián sān yuè lǐ,suí chù zì yōu yáng。
雨过浑疑尽,风来特地狂。yǔ guò hún yí jǐn,fēng lái tè dì kuáng。
入花蜂有碍,遮水燕无妨。rù huā fēng yǒu ài,zhē shuǐ yàn wú fáng。
苦是添离思,青门道路长。kǔ shì tiān lí sī,qīng mén dào lù zhǎng。

芳草

五代十国 孙鲂

何处不相见,烟苗捧露心。hé chù bù xiāng jiàn,yān miáo pěng lù xīn。
萋萋绿远水,苒苒在空林。qī qī lǜ yuǎn shuǐ,rǎn rǎn zài kōng lín。
野吹闲摇阔,游人醉卧深。yě chuī xián yáo kuò,yóu rén zuì wò shēn。
南朝古城里,碑石又应沉。nán cháo gǔ chéng lǐ,bēi shí yòu yīng chén。

春苔

五代十国 孙鲂

底物最牵吟,秋苔独自寻。dǐ wù zuì qiān yín,qiū tái dú zì xún。
何时连夜雨,叠翠满松阴。hé shí lián yè yǔ,dié cuì mǎn sōng yīn。
湘岸荒祠静,吴宫古砌深。xiāng àn huāng cí jìng,wú gōng gǔ qì shēn。
侯门还可惜,长被马蹄侵。hóu mén hái kě xī,zhǎng bèi mǎ tí qīn。

老松

五代十国 孙鲂

郁郁复苍苍,秋风韵更长。yù yù fù cāng cāng,qiū fēng yùn gèng zhǎng。
空心应有□,老叶不知霜。kōng xīn yīng yǒu,lǎo yè bù zhī shuāng。
子落生深涧,阴清背夕阳。zi luò shēng shēn jiàn,yīn qīng bèi xī yáng。
如逢东岱雨,犹得覆秦王。rú féng dōng dài yǔ,yóu dé fù qín wáng。

看桑

五代十国 孙鲂

簇簇互相遮,闲看实可嗟。cù cù hù xiāng zhē,xián kàn shí kě jiē。
藉多虽是叶,栽盛不如花。jí duō suī shì yè,zāi shèng bù rú huā。
春绿暗连麦,秋乾暮立鸦。chūn lǜ àn lián mài,qiū qián mù lì yā。
旧乡曾种得,经乱属谁家。jiù xiāng céng zhǒng dé,jīng luàn shǔ shuí jiā。

五代十国 孙鲂

茏葱二月初,青软自相纡。lóng cōng èr yuè chū,qīng ruǎn zì xiāng yū。
意态花犹少,风流木更无。yì tài huā yóu shǎo,fēng liú mù gèng wú。
影繁晴陌上,烟重古城隅。yǐng fán qíng mò shàng,yān zhòng gǔ chéng yú。
炀帝河声里,几番荣又枯。yáng dì hé shēng lǐ,jǐ fān róng yòu kū。

看牡丹二首

五代十国 孙鲂

莫将红粉比秾华,红粉那堪比此花。mò jiāng hóng fěn bǐ nóng huá,hóng fěn nà kān bǐ cǐ huā。
隔院闻香谁不惜,出栏呈艳自应夸。gé yuàn wén xiāng shuí bù xī,chū lán chéng yàn zì yīng kuā。
北方有态须倾国,西子能言亦丧家。běi fāng yǒu tài xū qīng guó,xī zi néng yán yì sàng jiā。
输我一枝和晓露,真珠帘外向人斜。shū wǒ yī zhī hé xiǎo lù,zhēn zhū lián wài xiàng rén xié。

看牡丹二首

五代十国 孙鲂

看花长到牡丹月,万事全忘自不知。kàn huā zhǎng dào mǔ dān yuè,wàn shì quán wàng zì bù zhī。
风促乍开方可惜,雨淋将谢可堪悲。fēng cù zhà kāi fāng kě xī,yǔ lín jiāng xiè kě kān bēi。
闲年对坐浑成偶,醉后抛眠恐负伊。xián nián duì zuò hún chéng ǒu,zuì hòu pāo mián kǒng fù yī。
也拟便休还改过,迢迢争奈一年期。yě nǐ biàn xiū hái gǎi guò,tiáo tiáo zhēng nài yī nián qī。

题未开牡丹

五代十国 孙鲂

青苞虽小叶虽疏,贵气高情便有馀。qīng bāo suī xiǎo yè suī shū,guì qì gāo qíng biàn yǒu yú。
浑未盛时犹若此,算应开日合何如。hún wèi shèng shí yóu ruò cǐ,suàn yīng kāi rì hé hé rú。
寻芳蝶已栖丹槛,衬落苔先染石渠。xún fāng dié yǐ qī dān kǎn,chèn luò tái xiān rǎn shí qú。
无限风光言不得,一心留在暮春初。wú xiàn fēng guāng yán bù dé,yī xīn liú zài mù chūn chū。

主人司空见和未开牡丹辄却奉和

五代十国 孙鲂

把笔临芳不自怡,首徵章句促妖期。bǎ bǐ lín fāng bù zì yí,shǒu zhēng zhāng jù cù yāo qī。
已惊常调言多鄙,遽捧高吟愧可知。yǐ jīng cháng diào yán duō bǐ,jù pěng gāo yín kuì kě zhī。
绝代贞名应愈重,千金方笑更难移。jué dài zhēn míng yīng yù zhòng,qiān jīn fāng xiào gèng nán yí。
狂歌狂醉犹堪羡,大拙当时是老时。kuáng gē kuáng zuì yóu kān xiàn,dà zhuō dāng shí shì lǎo shí。