古诗词

祀风师迎神曲

五代十国 李中

太皞御气,勾芒肇功。tài hào yù qì,gōu máng zhào gōng。
苍龙青旗,爰候祥风。cāng lóng qīng qí,yuán hòu xiáng fēng。
律以和应,□以感通。lǜ yǐ hé yīng,yǐ gǎn tōng。
鼎徂修蚃,时惟礼崇。dǐng cú xiū xiǎng,shí wéi lǐ chóng。

赠东林白大师

五代十国 李中

虎溪久驻灵踪,禅外诗魔尚浓。hǔ xī jiǔ zhù líng zōng,chán wài shī mó shàng nóng。
卷宿吟销永日,移床坐对千峰。juǎn sù yín xiāo yǒng rì,yí chuáng zuò duì qiān fēng。
苍苔冷锁幽径,微风闲坐古松。cāng tái lěng suǒ yōu jìng,wēi fēng xián zuò gǔ sōng。
自说年来老病,出门渐觉疏慵。zì shuō nián lái lǎo bìng,chū mén jiàn jué shū yōng。

客中春思

五代十国 李中

又听黄鸟绵蛮,目断家乡未还。yòu tīng huáng niǎo mián mán,mù duàn jiā xiāng wèi hái。
春水引将客梦,悠悠绕遍关山。chūn shuǐ yǐn jiāng kè mèng,yōu yōu rào biàn guān shān。

所思

五代十国 李中

门掩残花寂寂,帘垂斜月悠悠。mén yǎn cán huā jì jì,lián chuí xié yuè yōu yōu。
纵有一庭萱草,何曾与我忘忧。zòng yǒu yī tíng xuān cǎo,hé céng yǔ wǒ wàng yōu。

落花

五代十国 李中

残红引动诗魔,怀古牵情奈何。cán hóng yǐn dòng shī mó,huái gǔ qiān qíng nài hé。
半落铜台月晓,乱飘金谷风多。bàn luò tóng tái yuè xiǎo,luàn piāo jīn gǔ fēng duō。
悠悠旋逐流水,片片轻黏短莎。yōu yōu xuán zhú liú shuǐ,piàn piàn qīng nián duǎn shā。
谁见长门深锁,黄昏细雨相和。shuí jiàn zhǎng mén shēn suǒ,huáng hūn xì yǔ xiāng hé。

五代十国 李中

豪家五色泥香,衔得营巢太忙。háo jiā wǔ sè ní xiāng,xián dé yíng cháo tài máng。
喧觉佳人昼梦,双双犹在雕梁。xuān jué jiā rén zhòu mèng,shuāng shuāng yóu zài diāo liáng。

五代十国 李中

羽毛特异诸禽,出谷堪听好音。yǔ máo tè yì zhū qín,chū gǔ kān tīng hǎo yīn。
薄暮欲栖何处,雨昏杨柳深深。báo mù yù qī hé chù,yǔ hūn yáng liǔ shēn shēn。

寄杨先生

五代十国 李中

仙翁别后无信,应共烟霞卜邻。xiān wēng bié hòu wú xìn,yīng gòng yān xiá bo lín。
莫把壶中秘诀,轻传尘里游人。mò bǎ hú zhōng mì jué,qīng chuán chén lǐ yóu rén。
浮生日月自急,上境莺花正春。fú shēng rì yuè zì jí,shàng jìng yīng huā zhèng chūn。
安得一招琴酒,与君共泛天津。ān dé yī zhāo qín jiǔ,yǔ jūn gòng fàn tiān jīn。

对酒招陈昭用

五代十国 李中

花开叶落堪悲,似水年光暗移。huā kāi yè luò kān bēi,shì shuǐ nián guāng àn yí。
身世都如梦役,是非空使神疲。shēn shì dōu rú mèng yì,shì fēi kōng shǐ shén pí。
良图有分终在,所欲无劳妄思。liáng tú yǒu fēn zhōng zài,suǒ yù wú láo wàng sī。
幸有一壶清酒,且来闲语希夷。xìng yǒu yī hú qīng jiǔ,qiě lái xián yǔ xī yí。

戏张道人不饮酒

五代十国 颜荛

言自云山访我来,每闻奇秘觉叨陪。yán zì yún shān fǎng wǒ lái,měi wén qí mì jué dāo péi。
吾师不饮人间酒,应待流霞即举杯。wú shī bù yǐn rén jiān jiǔ,yīng dài liú xiá jí jǔ bēi。

苦吟

五代十国 卢延让

莫话诗中事,诗中难更无。mò huà shī zhōng shì,shī zhōng nán gèng wú。
吟安一个字,撚断数茎须。yín ān yī gè zì,niǎn duàn shù jīng xū。
险觅天应闷,狂搜海亦枯。xiǎn mì tiān yīng mèn,kuáng sōu hǎi yì kū。
不同文赋易,为著者之乎。bù tóng wén fù yì,wèi zhù zhě zhī hū。

五代十国 卢延让

瑞雪落纷华,随风一向斜。ruì xuě luò fēn huá,suí fēng yī xiàng xié。
地平铺作月,天迥撒成花。dì píng pù zuò yuè,tiān jiǒng sā chéng huā。
客满烧烟舍,牛牵卖炭车。kè mǎn shāo yān shě,niú qiān mài tàn chē。
吾皇忧挟纩,犹自问君家。wú huáng yōu xié kuàng,yóu zì wèn jūn jiā。

八月十六夜月

五代十国 卢延让

十六胜三五,中天照大荒。shí liù shèng sān wǔ,zhōng tiān zhào dà huāng。
只讹些子缘,应号没多光。zhǐ é xiē zi yuán,yīng hào méi duō guāng。
桂老犹全在,蟾深未煞忙。guì lǎo yóu quán zài,chán shēn wèi shā máng。
难期一年事,到晓泥诗章。nán qī yī nián shì,dào xiǎo ní shī zhāng。

冬除夜书情

五代十国 卢延让

兀兀坐无味,思量谁与邻。wù wù zuò wú wèi,sī liàng shuí yǔ lín。
数星深夜火,一个远乡人。shù xīng shēn yè huǒ,yī gè yuǎn xiāng rén。
雁翥天微雪,风号树欲春。yàn zhù tiān wēi xuě,fēng hào shù yù chūn。
愁章自难过,不觉苦吟频。chóu zhāng zì nán guò,bù jué kǔ yín pín。

观新岁朝贺

五代十国 卢延让

龙墀初立仗,鸳鹭列班行。lóng chí chū lì zhàng,yuān lù liè bān xíng。
元日燕脂色,朝天桦烛香。yuán rì yàn zhī sè,cháo tiān huà zhú xiāng。
表章堆玉案,缯帛满牙床。biǎo zhāng duī yù àn,zēng bó mǎn yá chuáng。
三百年如此,无因及我唐。sān bǎi nián rú cǐ,wú yīn jí wǒ táng。

松寺

五代十国 卢延让

山寺取凉当夏夜,共僧蹲坐石阶前。shān sì qǔ liáng dāng xià yè,gòng sēng dūn zuò shí jiē qián。
两三条电欲为雨,七八个星犹在天。liǎng sān tiáo diàn yù wèi yǔ,qī bā gè xīng yóu zài tiān。
衣汗稍停床上扇,茶香时拨涧中泉。yī hàn shāo tíng chuáng shàng shàn,chá xiāng shí bō jiàn zhōng quán。
通宵听论莲华义,不藉松窗一觉眠。tōng xiāo tīng lùn lián huá yì,bù jí sōng chuāng yī jué mián。

赠僧

五代十国 卢延让

浮世浮华一断空,偶抛烦恼到莲宫。fú shì fú huá yī duàn kōng,ǒu pāo fán nǎo dào lián gōng。
高僧解语牙无水,老鹤能飞骨有风。gāo sēng jiě yǔ yá wú shuǐ,lǎo hè néng fēi gǔ yǒu fēng。
野色吟馀生竹外,山阴坐久入池中。yě sè yín yú shēng zhú wài,shān yīn zuò jiǔ rù chí zhōng。
禅师莫问求名苦,滋味过于食蓼虫。chán shī mò wèn qiú míng kǔ,zī wèi guò yú shí liǎo chóng。

逢友人赴阙

五代十国 卢延让

正当天下待雍熙,丹诏徵来早为迟。zhèng dāng tiān xià dài yōng xī,dān zhào zhēng lái zǎo wèi chí。
倚马才高犹爱艺,问牛心在肯容私。yǐ mǎ cái gāo yóu ài yì,wèn niú xīn zài kěn róng sī。
吏开黄阁排班处,民拥青门看入时。lì kāi huáng gé pái bān chù,mín yōng qīng mén kàn rù shí。
却笑郡人留不得,感恩唯拟立生祠。què xiào jùn rén liú bù dé,gǎn ēn wéi nǐ lì shēng cí。

哭李郢端公

五代十国 卢延让

军门半掩槐花宅,每过犹闻哭临声。jūn mén bàn yǎn huái huā zhái,měi guò yóu wén kū lín shēng。
北固暴亡兼在路,东都权葬未归茔。běi gù bào wáng jiān zài lù,dōng dōu quán zàng wèi guī yíng。
渐穷老仆慵看马,著惨佳人暗理筝。jiàn qióng lǎo pū yōng kàn mǎ,zhù cǎn jiā rén àn lǐ zhēng。
诗侣酒徒消散尽,一场春梦越王城。shī lǚ jiǔ tú xiāo sàn jǐn,yī chǎng chūn mèng yuè wáng chéng。

谢杨尚书惠樱桃

五代十国 卢延让

满合虚红怕动摇,尚书知重赐樱桃。mǎn hé xū hóng pà dòng yáo,shàng shū zhī zhòng cì yīng táo。
揉蓝尚带新鲜叶,泼血犹残旧折条。róu lán shàng dài xīn xiān yè,pō xuè yóu cán jiù zhé tiáo。
万颗真珠轻触破,一团甘露软含消。wàn kē zhēn zhū qīng chù pò,yī tuán gān lù ruǎn hán xiāo。
春来老病尤珍荷,并食中肠似火烧。chūn lái lǎo bìng yóu zhēn hé,bìng shí zhōng cháng shì huǒ shāo。