古诗词

少监三首

五代十国 贯休

器琢仙圭美有馀,席珍国宝比难如。qì zuó xiān guī měi yǒu yú,xí zhēn guó bǎo bǐ nán rú。
衔花乳燕看调瑟,衣锦佳人侍读书。xián huā rǔ yàn kàn diào sè,yī jǐn jiā rén shì dú shū。
荀氏门风龙变化,谢家庭树玉扶疏。xún shì mén fēng lóng biàn huà,xiè jiā tíng shù yù fú shū。
即期寰海隆平日,归佐吾皇侍玉除。jí qī huán hǎi lóng píng rì,guī zuǒ wú huáng shì yù chú。

少监三首

五代十国 贯休

益友相随益自强,趋庭问礼日昭彰。yì yǒu xiāng suí yì zì qiáng,qū tíng wèn lǐ rì zhāo zhāng。
袍新宫锦千人目,马骏桃花一巷香。páo xīn gōng jǐn qiān rén mù,mǎ jùn táo huā yī xiàng xiāng。
偏爱曾颜终必及,或如韩白亦无妨。piān ài céng yán zhōng bì jí,huò rú hán bái yì wú fáng。
八龙三虎森如也,万古千秋瑞圣唐。bā lóng sān hǔ sēn rú yě,wàn gǔ qiān qiū ruì shèng táng。

少监三首

五代十国 贯休

具体而微太少年,凤毛五色带非烟。jù tǐ ér wēi tài shǎo nián,fèng máo wǔ sè dài fēi yān。
倚天长剑看无敌,绕树号猿已应弦。yǐ tiān zhǎng jiàn kàn wú dí,rào shù hào yuán yǐ yīng xián。
接士开襟清圣熟,分题得句落花前。jiē shì kāi jīn qīng shèng shú,fēn tí dé jù luò huā qián。
即应出将传家法,圣泽恩波浩浩然。jí yīng chū jiāng chuán jiā fǎ,shèng zé ēn bō hào hào rán。

再到钟陵作

五代十国 贯休

六七年来到豫章,旧游知己半凋伤。liù qī nián lái dào yù zhāng,jiù yóu zhī jǐ bàn diāo shāng。
春风还有花千树,往事都如梦一场。chūn fēng hái yǒu huā qiān shù,wǎng shì dōu rú mèng yī chǎng。
无限丘墟侵郭路,几多台榭浸湖光。wú xiàn qiū xū qīn guō lù,jǐ duō tái xiè jìn hú guāng。
只应唯有西山色,依旧崔巍上寺墙。zhǐ yīng wéi yǒu xī shān sè,yī jiù cuī wēi shàng sì qiáng。

经弟妹坟

五代十国 贯休

泪不曾垂此日垂,山前弟妹冢离离。lèi bù céng chuí cǐ rì chuí,shān qián dì mèi zhǒng lí lí。
年长于吾未得力,家贫抛尔去多时。nián zhǎng yú wú wèi dé lì,jiā pín pāo ěr qù duō shí。
鸿冲□□霜中断,蕙杂黄蒿冢上衰。hóng chōng shuāng zhōng duàn,huì zá huáng hāo zhǒng shàng shuāi。
恩爱苦情抛未得,不堪回首步迟迟。ēn ài kǔ qíng pāo wèi dé,bù kān huí shǒu bù chí chí。

到蜀与郑中丞相遇

五代十国 贯休

深隐犹为未死灰,远寻知己遇三台。shēn yǐn yóu wèi wèi sǐ huī,yuǎn xún zhī jǐ yù sān tái。
如何麋鹿群中出,又见鹓鸾天上来。rú hé mí lù qún zhōng chū,yòu jiàn yuān luán tiān shàng lái。
剑阁霞黏残雪在,锦江香甚百花开。jiàn gé xiá nián cán xuě zài,jǐn jiāng xiāng shén bǎi huā kāi。
谩期王谢来相访,不是支公出世才。mán qī wáng xiè lái xiāng fǎng,bù shì zhī gōng chū shì cái。

别冯使君

五代十国 贯休

瓦砾文章岂有媒,两三年只在金台。wǎ lì wén zhāng qǐ yǒu méi,liǎng sān nián zhǐ zài jīn tái。
本师头白须归去,太守门清愿再来。běn shī tóu bái xū guī qù,tài shǒu mén qīng yuàn zài lái。
皓皓玉霜孤雁远,萧萧松岛片帆开。hào hào yù shuāng gū yàn yuǎn,xiāo xiāo sōng dǎo piàn fān kāi。
从兹林下终无事,唯祗焚香祝上台。cóng zī lín xià zhōng wú shì,wéi zhī fén xiāng zhù shàng tái。

上新定宋使君

五代十国 贯休

禅坐吟行谁与同,杉松共在寂寥中。chán zuò yín xíng shuí yǔ tóng,shān sōng gòng zài jì liáo zhōng。
碧云诗里终难到,白藕花经讲始终。bì yún shī lǐ zhōng nán dào,bái ǒu huā jīng jiǎng shǐ zhōng。
水叠山层擎草疏,砧清月苦立霜风。shuǐ dié shān céng qíng cǎo shū,zhēn qīng yuè kǔ lì shuāng fēng。
十年勤苦今酬了,得句桐江识谢公。shí nián qín kǔ jīn chóu le,dé jù tóng jiāng shí xiè gōng。

和李判官见新榜为兄下第

五代十国 贯休

失意荆枝滴泪频,陟冈何翅不知春。shī yì jīng zhī dī lèi pín,zhì gāng hé chì bù zhī chūn。
心中岐路平如砥,天上文章妙入神。xīn zhōng qí lù píng rú dǐ,tiān shàng wén zhāng miào rù shén。
休说宋风回鹢首,即看雷火燎龙鳞。xiū shuō sòng fēng huí yì shǒu,jí kàn léi huǒ liáo lóng lín。
从兹相次红霞里,留取方书与世人。cóng zī xiāng cì hóng xiá lǐ,liú qǔ fāng shū yǔ shì rén。

送罗邺赴许昌辟

五代十国 贯休

方得论心又别离,黯然江上步迟迟。fāng dé lùn xīn yòu bié lí,àn rán jiāng shàng bù chí chí。
不堪回首崎岖路,正是寒风皴错时。bù kān huí shǒu qí qū lù,zhèng shì hán fēng cūn cuò shí。
美似郗超终有日,去依刘表更何疑。měi shì xī chāo zhōng yǒu rì,qù yī liú biǎo gèng hé yí。
前程不少南飞雁,聊寄新诗慰所思。qián chéng bù shǎo nán fēi yàn,liáo jì xīn shī wèi suǒ sī。

酬韦相公见寄

五代十国 贯休

盐梅金鼎美调和,诗寄空林问讯多。yán méi jīn dǐng měi diào hé,shī jì kōng lín wèn xùn duō。
秦客弈棋抛已久,楞严禅髓更无过。qín kè yì qí pāo yǐ jiǔ,léng yán chán suǐ gèng wú guò。
万般如幻希先觉,一丈临山且奈何。wàn bān rú huàn xī xiān jué,yī zhàng lín shān qiě nài hé。
空讽平津好珠玉,不知更得及门么。kōng fěng píng jīn hǎo zhū yù,bù zhī gèng dé jí mén me。

酬张相公见寄

五代十国 贯休

周郎怀抱好知音,常爱山僧物外心。zhōu láng huái bào hǎo zhī yīn,cháng ài shān sēng wù wài xīn。
闭户不知芳草歇,无能唯拟住山深。bì hù bù zhī fāng cǎo xiē,wú néng wéi nǐ zhù shān shēn。
感通未合三生石,骚雅欢擎九转金。gǎn tōng wèi hé sān shēng shí,sāo yǎ huān qíng jiǔ zhuǎn jīn。
但似前朝萧与蒋,老僧风雪亦相寻。dàn shì qián cháo xiāo yǔ jiǎng,lǎo sēng fēng xuě yì xiāng xún。

酬王相公见赠

五代十国 贯休

孤拙将来岂偶然,不能为漏滴青莲。gū zhuō jiāng lái qǐ ǒu rán,bù néng wèi lòu dī qīng lián。
一从麟笔题墙后,常祗冥心古像前。yī cóng lín bǐ tí qiáng hòu,cháng zhī míng xīn gǔ xiàng qián。
九德陶镕空有迹,六窗清净始通禅。jiǔ dé táo róng kōng yǒu jì,liù chuāng qīng jìng shǐ tōng chán。
今朝幸捧琼瑶赠,始见玄中更有玄。jīn cháo xìng pěng qióng yáo zèng,shǐ jiàn xuán zhōng gèng yǒu xuán。

酬周相公见赠

五代十国 贯休

三界无家是出家,岂宜拊凤睹新麻。sān jiè wú jiā shì chū jiā,qǐ yí fǔ fèng dǔ xīn má。
幸生白发逢今圣,曾梦青莲映玉沙。xìng shēng bái fā féng jīn shèng,céng mèng qīng lián yìng yù shā。
境陟名山烹锦水,睡忘东白洞平茶。jìng zhì míng shān pēng jǐn shuǐ,shuì wàng dōng bái dòng píng chá。
喜擎绣段攀金鼎,谢朓馀霞始是霞。xǐ qíng xiù duàn pān jīn dǐng,xiè tiǎo yú xiá shǐ shì xiá。

大蜀皇帝潜龙日述圣德诗五首

五代十国 贯休

岳渎殊祥日月精,入尧金镜佐休明。yuè dú shū xiáng rì yuè jīng,rù yáo jīn jìng zuǒ xiū míng。
衣严黼黻皇恩重,剑折芙蓉紫气横。yī yán fǔ fú huáng ēn zhòng,jiàn zhé fú róng zǐ qì héng。
玉甃金汤山岳峻,花藏台榭管弦清。yù zhòu jīn tāng shān yuè jùn,huā cáng tái xiè guǎn xián qīng。
已闻图上凌烟阁,宠渥穹窿玉不名。yǐ wén tú shàng líng yān gé,chǒng wò qióng lóng yù bù míng。

大蜀皇帝潜龙日述圣德诗五首

五代十国 贯休

扶持社稷似齐桓,百万雄师贵可观。fú chí shè jì shì qí huán,bǎi wàn xióng shī guì kě guān。
神智发中真莫测,贡输天下学应难。shén zhì fā zhōng zhēn mò cè,gòng shū tiān xià xué yīng nán。
风清鼙角□□□,□肃神龙草木寒。fēng qīng pí jiǎo,sù shén lóng cǎo mù hán。
堪羡蜀民恒有福,太平时节一般般。kān xiàn shǔ mín héng yǒu fú,tài píng shí jié yī bān bān。

大蜀皇帝潜龙日述圣德诗五首

五代十国 贯休

珠履三千侍玉除,宫花飘锦早莺初。zhū lǚ sān qiān shì yù chú,gōng huā piāo jǐn zǎo yīng chū。
虽然周孔心相似,其奈龚黄政不如。suī rán zhōu kǒng xīn xiāng shì,qí nài gōng huáng zhèng bù rú。
浩浩歌谣闻禁掖,重重襦裤满樵渔。hào hào gē yáo wén jìn yē,zhòng zhòng rú kù mǎn qiáo yú。
若论朝野艰难日,第一之功美有馀。ruò lùn cháo yě jiān nán rì,dì yī zhī gōng měi yǒu yú。

大蜀皇帝潜龙日述圣德诗五首

五代十国 贯休

紫髯青眼代天才,韩白孙吴稍可陪。zǐ rán qīng yǎn dài tiān cái,hán bái sūn wú shāo kě péi。
只见赤心尧日下,岂知真气梵天来。zhǐ jiàn chì xīn yáo rì xià,qǐ zhī zhēn qì fàn tiān lái。
听经瑞雪时时落,登塔天花步步开。tīng jīng ruì xuě shí shí luò,dēng tǎ tiān huā bù bù kāi。
尽祝庄椿同寿考,人间岁月岂能催。jǐn zhù zhuāng chūn tóng shòu kǎo,rén jiān suì yuè qǐ néng cuī。

大蜀皇帝潜龙日述圣德诗五首

五代十国 贯休

丈夫勋业正乾坤,麟凤龟龙尽在门。zhàng fū xūn yè zhèng qián kūn,lín fèng guī lóng jǐn zài mén。
西伯最怜耕让畔,曹参空爱酒盈樽。xī bó zuì lián gēng ràng pàn,cáo cān kōng ài jiǔ yíng zūn。
心慈为受金仙嘱,发白缘酬玉砌恩。xīn cí wèi shòu jīn xiān zhǔ,fā bái yuán chóu yù qì ēn。
从此于门转高大,可怜子子与孙孙。cóng cǐ yú mén zhuǎn gāo dà,kě lián zi zi yǔ sūn sūn。

陈情献蜀皇帝

五代十国 贯休

河北江东处处灾,唯闻全蜀勿尘埃。hé běi jiāng dōng chù chù zāi,wéi wén quán shǔ wù chén āi。
一瓶一钵垂垂老,千水千山得得来。yī píng yī bō chuí chuí lǎo,qiān shuǐ qiān shān dé dé lái。
奈菀幽栖多胜景,巴歈陈贡愧非才。nài wǎn yōu qī duō shèng jǐng,bā yú chén gòng kuì fēi cái。
自惭林薮龙钟者,亦得亲登郭隗台。zì cán lín sǒu lóng zhōng zhě,yì dé qīn dēng guō kuí tái。