古诗词

满庭芳

刘志渊

一片闲心,孤云蓬迹,飘然不挂诸缘。yī piàn xián xīn,gū yún péng jì,piāo rán bù guà zhū yuán。
九天池里,滚滚涌灵泉。jiǔ tiān chí lǐ,gǔn gǔn yǒng líng quán。
浇溉黄芽瑞草,吐清净、光罩金莲。jiāo gài huáng yá ruì cǎo,tǔ qīng jìng guāng zhào jīn lián。
真消息,清风匝地,透骨自绵绵。zhēn xiāo xī,qīng fēng zā dì,tòu gǔ zì mián mián。
混融成实相,显昂昂独立,笑傲禅天。hùn róng chéng shí xiāng,xiǎn áng áng dú lì,xiào ào chán tiān。
任阴阳运变,劫力难煎。rèn yīn yáng yùn biàn,jié lì nán jiān。
亘古常存不坏,拉真一、法界安然。gèn gǔ cháng cún bù huài,lā zhēn yī fǎ jiè ān rán。
无生灭,净明妙体,万里一婵娟。wú shēng miè,jìng míng miào tǐ,wàn lǐ yī chán juān。

满庭芳·赠侯伯通善算法

刘志渊

天赋多能,纵横业擅,策量天地高低。tiān fù duō néng,zòng héng yè shàn,cè liàng tiān dì gāo dī。
数明日月,加减辨盈亏。shù míng rì yuè,jiā jiǎn biàn yíng kuī。
山岳明分广阔,料江海、深浅皆知。shān yuè míng fēn guǎng kuò,liào jiāng hǎi shēn qiǎn jiē zhī。
方隅内,支分人物,一一见毫厘。fāng yú nèi,zhī fēn rén wù,yī yī jiàn háo lí。
廓开方寸径,求一真趣,九九为规。kuò kāi fāng cùn jìng,qiú yī zhēn qù,jiǔ jiǔ wèi guī。
定身田精变,上下推移。dìng shēn tián jīng biàn,shàng xià tuī yí。
共积三千数足,商除到、八百功齐。gòng jī sān qiān shù zú,shāng chú dào bā bǎi gōng qí。
一乘妙,□□拈下,实际总无遗。yī chéng miào,niān xià,shí jì zǒng wú yí。

满庭芳·警堕道者

刘志渊

谩整巾袍,妄名清净,放搎劣马颠猿。mán zhěng jīn páo,wàng míng qīng jìng,fàng sūn liè mǎ diān yuán。
利名丛里,徒炫有因缘。lì míng cóng lǐ,tú xuàn yǒu yīn yuán。
逐浪随波日日,不曾澄,湛灵源。zhú làng suí bō rì rì,bù céng chéng,zhàn líng yuán。
堪嗟讶,闲模闲样,辜负慕玄玄。kān jiē yà,xián mó xián yàng,gū fù mù xuán xuán。
尔心还自忖,怕空迁日月,鬓雪垂肩。ěr xīn hái zì cǔn,pà kōng qiān rì yuè,bìn xuě chuí jiān。
好捡情摄念,慧种心田。hǎo jiǎn qíng shè niàn,huì zhǒng xīn tián。
认取元初灵觉,常耕道、猎德绵绵。rèn qǔ yuán chū líng jué,cháng gēng dào liè dé mián mián。
功三考,形神俱妙,洒洒证飞仙。gōng sān kǎo,xíng shén jù miào,sǎ sǎ zhèng fēi xiān。

解佩令

刘志渊

心清养浩。xīn qīng yǎng hào。
星尘无扰。xīng chén wú rǎo。
近林泉、轮蹄不到。jìn lín quán lún tí bù dào。
活计萧闲,任盈门、苔藓围绕。huó jì xiāo xián,rèn yíng mén tái xiǎn wéi rào。
有满院、落花风扫。yǒu mǎn yuàn luò huā fēng sǎo。
鹤鸣露冷,猿啼月皎。hè míng lù lěng,yuán tí yuè jiǎo。
日相陪、松花瑶草。rì xiāng péi sōng huā yáo cǎo。
受用无为,也不曾、身外寻讨。shòu yòng wú wèi,yě bù céng shēn wài xún tǎo。
悟衣珠、目前蓬岛。wù yī zhū mù qián péng dǎo。

解佩令·叹灯蛾

刘志渊

灯蛾种性。dēng é zhǒng xìng。
迷沉苦境。mí chén kǔ jìng。
只贪寻、烛中花影。zhǐ tān xún zhú zhōng huā yǐng。
抵死身投,被烂炙、犹然不省。dǐ sǐ shēn tóu,bèi làn zhì yóu rán bù shěng。
全错认、流萤艳冷。quán cuò rèn liú yíng yàn lěng。
向明有意,因怀暗景。xiàng míng yǒu yì,yīn huái àn jǐng。
奈无功、忍死俄顷。nài wú gōng rěn sǐ é qǐng。
识破炎光,不自炙、亡形亡命。shí pò yán guāng,bù zì zhì wáng xíng wáng mìng。
落清凉、境中独兴。luò qīng liáng jìng zhōng dú xīng。

踏莎行

刘志渊

动静忘机,聪明不作。dòng jìng wàng jī,cōng míng bù zuò。
悟来总把尘情削。wù lái zǒng bǎ chén qíng xuē。
心灯挑剔不曾昏,慧光遍照弥寥廓。xīn dēng tiāo tī bù céng hūn,huì guāng biàn zhào mí liáo kuò。
常净常清,不耽不着。cháng jìng cháng qīng,bù dān bù zhe。
一真境上从盘礴。yī zhēn jìng shàng cóng pán bó。
亦无牛像亦无人,卓然独立摅真乐。yì wú niú xiàng yì wú rén,zhuó rán dú lì shū zhēn lè。

踏莎行

刘志渊

寂淡忘机,恬然养拙。jì dàn wàng jī,tián rán yǎng zhuō。
些儿妙处人难别。xiē ér miào chù rén nán bié。
冥冥杳杳涤神珠,昏昏默默开心月。míng míng yǎo yǎo dí shén zhū,hūn hūn mò mò kāi xīn yuè。
万劫云收,一天朗彻。wàn jié yún shōu,yī tiān lǎng chè。
清明净体如冰雪。qīng míng jìng tǐ rú bīng xuě。
不增不减显圆成,惺惺洒洒无生灭。bù zēng bù jiǎn xiǎn yuán chéng,xīng xīng sǎ sǎ wú shēng miè。

踏莎行·原调作灵寿杖

刘志渊

灵寿一枝,瘦同鹤胫。líng shòu yī zhī,shòu tóng hè jìng。
肌轻体赤幽人称。jī qīng tǐ chì yōu rén chēng。
住行坐卧不相离,穿云过水常随定。zhù xíng zuò wò bù xiāng lí,chuān yún guò shuǐ cháng suí dìng。
豁散迷津,指回斜径。huō sàn mí jīn,zhǐ huí xié jìng。
扶危助险通神圣。fú wēi zhù xiǎn tōng shén shèng。
依时搅拨虎龙争,尖挑日月乾坤莹。yī shí jiǎo bō hǔ lóng zhēng,jiān tiāo rì yuè qián kūn yíng。

罗唝曲

宋无

玉井荷花碧,中藏偶意深。yù jǐng hé huā bì,zhōng cáng ǒu yì shēn。
绿房千万菂,多少可怜心。lǜ fáng qiān wàn dì,duō shǎo kě lián xīn。

竹枝词

宋无

莫折阊门杨柳条,带将离恨过枫桥。mò zhé chāng mén yáng liǔ tiáo,dài jiāng lí hèn guò fēng qiáo。
向道春愁不禁荡,兰舟长放橹轻摇。xiàng dào chūn chóu bù jìn dàng,lán zhōu zhǎng fàng lǔ qīng yáo。

水龙吟·咏扬州明月楼

贯云石

晚来碧海风沉,满楼明月留人住。wǎn lái bì hǎi fēng chén,mǎn lóu míng yuè liú rén zhù。
璚花香外,玉笙初响,修眉如妒。qióng huā xiāng wài,yù shēng chū xiǎng,xiū méi rú dù。
十二阑干,等闲隔断,人间风雨。shí èr lán gàn,děng xián gé duàn,rén jiān fēng yǔ。
望画桥檐影,紫芝尘暖,又唤起、登临趣。wàng huà qiáo yán yǐng,zǐ zhī chén nuǎn,yòu huàn qǐ dēng lín qù。
回首西山南浦。huí shǒu xī shān nán pǔ。
问云物、为谁掀舞。wèn yún wù wèi shuí xiān wǔ。
关河如此,不须骑鹤,尽堪来去。guān hé rú cǐ,bù xū qí hè,jǐn kān lái qù。
月落潮平,小衾梦转,已非吾土。yuè luò cháo píng,xiǎo qīn mèng zhuǎn,yǐ fēi wú tǔ。
且从容对酒,龙香涴茧,写平山赋。qiě cóng róng duì jiǔ,lóng xiāng wò jiǎn,xiě píng shān fù。

落梅风

贯云石

新秋至,人乍别,顺长江水流残月。xīn qiū zhì,rén zhà bié,shùn zhǎng jiāng shuǐ liú cán yuè。
悠悠画船东去也!yōu yōu huà chuán dōng qù yě!
这思量起头儿一夜。zhè sī liàng qǐ tóu ér yī yè。

殿前欢

贯云石

楚怀王,忠臣跳入汨罗江。chǔ huái wáng,zhōng chén tiào rù mì luó jiāng。
《离骚》读罢空惆怅,日月同光。lí sāo dú bà kōng chóu chàng,rì yuè tóng guāng。
伤心来笑一场,笑你个三闾强,为甚不身心放?沧浪污你?你污沧浪?shāng xīn lái xiào yī chǎng,xiào nǐ gè sān lǘ qiáng,wèi shén bù shēn xīn fàng?cāng làng wū nǐ?nǐ wū cāng làng?

蝶恋花·钱塘灯夕

贯云石

灯意留人云自列。dēng yì liú rén yún zì liè。
六市轻帘,斗露钱塘月。liù shì qīng lián,dòu lù qián táng yuè。
十二修鬟流翠结。shí èr xiū huán liú cuì jié。
东风摇落仙肌雪。dōng fēng yáo luò xiān jī xuě。
浅浅银壶催晓色。qiǎn qiǎn yín hú cuī xiǎo sè。
兰影香中,总是江南客。lán yǐng xiāng zhōng,zǒng shì jiāng nán kè。
去国一场春梦灭。qù guó yī chǎng chūn mèng miè。
关情不记分吴越。guān qíng bù jì fēn wú yuè。

清江引·弃微名去来心快哉

贯云石

弃微名去来心快哉,一笑白云外。qì wēi míng qù lái xīn kuài zāi,yī xiào bái yún wài。
知音三五人,痛饮何妨碍?醉袍袖舞嫌天地窄。zhī yīn sān wǔ rén,tòng yǐn hé fáng ài?zuì páo xiù wǔ xián tiān dì zhǎi。

水调歌头

陆仁

露冷广寒夜,唤醒玉真愁。lù lěng guǎng hán yè,huàn xǐng yù zhēn chóu。
银桥忆得飞度,曾侍上皇游。yín qiáo yì dé fēi dù,céng shì shàng huáng yóu。
一曲霓裳按罢,两袖天香归后,人去已千秋。yī qū ní shang àn bà,liǎng xiù tiān xiāng guī hòu,rén qù yǐ qiān qiū。
笑倚金粟树,斜插玉搔头。xiào yǐ jīn sù shù,xié chā yù sāo tóu。
忆钱塘,今夜月,也如钩。yì qián táng,jīn yè yuè,yě rú gōu。
题诗欲寄红叶,又怕水西流。tí shī yù jì hóng yè,yòu pà shuǐ xī liú。
谁把琵琶弹恨,愁绝多情司马,不是在江州。shuí bǎ pí pá dàn hèn,chóu jué duō qíng sī mǎ,bù shì zài jiāng zhōu。
醉饮玉山里,有雾绕飞楼。zuì yǐn yù shān lǐ,yǒu wù rào fēi lóu。

和西湖竹枝词二首

陆仁

山下有湖湖有湾,山上有山郎未还。shān xià yǒu hú hú yǒu wān,shān shàng yǒu shān láng wèi hái。
记得解侬金络索,系郎腰下玉连环。jì dé jiě nóng jīn luò suǒ,xì láng yāo xià yù lián huán。

和西湖竹枝词二首

陆仁

郎别心绪乱如麻,孤山山角有梅花。láng bié xīn xù luàn rú má,gū shān shān jiǎo yǒu méi huā。
折得梅花赠郎别,梅子熟时郎到家。zhé dé méi huā zèng láng bié,méi zi shú shí láng dào jiā。

竹枝词二首

陈樵

望夫石上望夫时,杜宇朝朝劝妾归。wàng fū shí shàng wàng fū shí,dù yǔ cháo cháo quàn qiè guī。
未必望夫身化石,且向征夫屋上啼。wèi bì wàng fū shēn huà shí,qiě xiàng zhēng fū wū shàng tí。

竹枝词二首

陈樵

僻亭女儿坐可怜,今年同上采莲船。pì tíng nǚ ér zuò kě lián,jīn nián tóng shàng cǎi lián chuán。
妾心恰是荷心苦,只食么荷不食莲。qiè xīn qià shì hé xīn kǔ,zhǐ shí me hé bù shí lián。