古诗词

瑞鹤仙·弟李经略生朝

李俊民

绵绵仙种李。mián mián xiān zhǒng lǐ。
有大道家风,逍遥活计。yǒu dà dào jiā fēng,xiāo yáo huó jì。
长庚见苗裔。zhǎng gēng jiàn miáo yì。
问如何,谪在落花浮世。wèn rú hé,zhé zài luò huā fú shì。
曲生风味。qū shēng fēng wèi。
为唤回、席上和气。wèi huàn huí xí shàng hé qì。
被谁人说破,黄粱梦里,一场富贵。bèi shuí rén shuō pò,huáng liáng mèng lǐ,yī chǎng fù guì。
何济。hé jì。
不如归去,乐取闲身,登山临水。bù rú guī qù,lè qǔ xián shēn,dēng shān lín shuǐ。
众人皆醉。zhòng rén jiē zuì。
笑独醒,泽畔憔悴。xiào dú xǐng,zé pàn qiáo cuì。
但从今、管甚云翻雨覆,暂教心上无事。dàn cóng jīn guǎn shén yún fān yǔ fù,zàn jiào xīn shàng wú shì。
且一杯、尽后一杯,满百千岁。qiě yī bēi jǐn hòu yī bēi,mǎn bǎi qiān suì。

酹江月壬午中秋与杨外郎仲朋侄婿郭仲进侄谦甫福昌待月

李俊民

中庭待月,正催诗雨过,暮山横碧。zhōng tíng dài yuè,zhèng cuī shī yǔ guò,mù shān héng bì。
别后连昌秋几度,一话团圞今夕。bié hòu lián chāng qiū jǐ dù,yī huà tuán luán jīn xī。
万里清风,坐中为我,扫尽云踪迹。wàn lǐ qīng fēng,zuò zhōng wèi wǒ,sǎo jǐn yún zōng jì。
冷光不似,寻常些小窥隙。lěng guāng bù shì,xún cháng xiē xiǎo kuī xì。
应笑白发功名,倚楼看镜,惟酒禁愁得。yīng xiào bái fā gōng míng,yǐ lóu kàn jìng,wéi jiǔ jìn chóu dé。
且斗樽前身见在,亹亹风生谈席。qiě dòu zūn qián shēn jiàn zài,wěi wěi fēng shēng tán xí。
洛下仙舟,斗间星使,邂逅非生客。luò xià xiān zhōu,dòu jiān xīng shǐ,xiè hòu fēi shēng kè。
天涯双桂,广寒谁念幽寂。tiān yá shuāng guì,guǎng hán shuí niàn yōu jì。

酹江月六月十四日感旧先生诞日

李俊民

臞仙风格,暂天教作个,人闲浮客。qú xiān fēng gé,zàn tiān jiào zuò gè,rén xián fú kè。
白发光阴催老境,谁见摩挲铜狄。bái fā guāng yīn cuī lǎo jìng,shuí jiàn mó sā tóng dí。
挥剑成河,曳戈却日,著尽回天力。huī jiàn chéng hé,yè gē què rì,zhù jǐn huí tiān lì。
黄粱梦觉,转头一段陈迹。huáng liáng mèng jué,zhuǎn tóu yī duàn chén jì。
休问花谢花开,春兰秋菊,总被风欺得。xiū wèn huā xiè huā kāi,chūn lán qiū jú,zǒng bèi fēng qī dé。
华表鹤来人换世,惟有眼前山色。huá biǎo hè lái rén huàn shì,wéi yǒu yǎn qián shān sè。
偎径栽松,傍门插柳,笑比陶彭泽。wēi jìng zāi sōng,bàng mén chā liǔ,xiào bǐ táo péng zé。
晚凉月下,一樽聊永今夕。wǎn liáng yuè xià,yī zūn liáo yǒng jīn xī。

酹江月承济之和复用元韵

李俊民

脱巾挂壁,向雀罗门外,几回迎客。tuō jīn guà bì,xiàng què luó mén wài,jǐ huí yíng kè。
纵有一樽陶写后,不遇当年仪狄。zòng yǒu yī zūn táo xiě hòu,bù yù dāng nián yí dí。
未著祖鞭,先投班笔,老恨无才力。wèi zhù zǔ biān,xiān tóu bān bǐ,lǎo hèn wú cái lì。
天涯地角,断蓬流落踪迹。tiān yá dì jiǎo,duàn péng liú luò zōng jì。
归去作个闲人,锦囊诗句,都向闲中得。guī qù zuò gè xián rén,jǐn náng shī jù,dōu xiàng xián zhōng dé。
谩说他乡光景好,多少世情风色。mán shuō tā xiāng guāng jǐng hǎo,duō shǎo shì qíng fēng sè。
损友违三,益朋近五,易卦占山泽。sǔn yǒu wéi sān,yì péng jìn wǔ,yì guà zhàn shān zé。
人闲星聚,不知天上何夕。rén xián xīng jù,bù zhī tiān shàng hé xī。

酹江月王怀州寿日丁酉年

李俊民

堂堂玉立,看坐间挥麈,风生谈席。táng táng yù lì,kàn zuò jiān huī zhǔ,fēng shēng tán xí。
相对竹林三四友,气压兰亭豪逸。xiāng duì zhú lín sān sì yǒu,qì yā lán tíng háo yì。
招隐诗中,登楼赋内,此恨无人识。zhāo yǐn shī zhōng,dēng lóu fù nèi,cǐ hèn wú rén shí。
缺壶歌后,佩刀还向谁得。quē hú gē hòu,pèi dāo hái xiàng shuí dé。
何用三窟谋身,醉乡一笑,与元规尘隔。hé yòng sān kū móu shēn,zuì xiāng yī xiào,yǔ yuán guī chén gé。
好在辋川堪画处,写出高人椽笔。hǎo zài wǎng chuān kān huà chù,xiě chū gāo rén chuán bǐ。
云外舄凫,月边笙鹤,邂逅骑鲸白。yún wài xì fú,yuè biān shēng hè,xiè hòu qí jīng bái。
蟠桃会上,不为王母生客。pán táo huì shàng,bù wèi wáng mǔ shēng kè。

摸鱼儿·送侄谦甫出山

李俊民

这光景、能销几度,大都数十寒暑。zhè guāng jǐng néng xiāo jǐ dù,dà dōu shù shí hán shǔ。
结庐人在山深处,万壑千岩风雨。jié lú rén zài shān shēn chù,wàn hè qiān yán fēng yǔ。
朝复暮。cháo fù mù。
甚不管、堂堂背我青春去。shén bù guǎn táng táng bèi wǒ qīng chūn qù。
高情自许。gāo qíng zì xǔ。
似野鹤孤云,江鸥远水,此兴有谁阻。shì yě hè gū yún,jiāng ōu yuǎn shuǐ,cǐ xīng yǒu shuí zǔ。
功名事,休叹儒冠多误。gōng míng shì,xiū tàn rú guān duō wù。
韩颠彭蹶无数。hán diān péng jué wú shù。
一溪隔断桃源路,只有人家鸡黍。yī xī gé duàn táo yuán lù,zhǐ yǒu rén jiā jī shǔ。
歌且舞。gē qiě wǔ。
更不住、醉中时出烟霞语。gèng bù zhù zuì zhōng shí chū yān xiá yǔ。
暂来樵斧。zàn lái qiáo fǔ。
贪看两争棋,人闲不道,俯仰成今古。tān kàn liǎng zhēng qí,rén xián bù dào,fǔ yǎng chéng jīn gǔ。

谒金门·赠教授李勉之

李俊民

初雨歇。chū yǔ xiē。
槐夏绿阴时节。huái xià lǜ yīn shí jié。
万里无云天绀滑。wàn lǐ wú yún tiān gàn huá。
一轮光皎洁。yī lún guāng jiǎo jié。
好怕暂高还殁。hǎo pà zàn gāo hái mò。
好怕暂圆还缺。hǎo pà zàn yuán hái quē。
同是广寒宫里客。tóng shì guǎng hán gōng lǐ kè。
相逢无话说。xiāng féng wú huà shuō。

谒金门·再和邦直

李俊民

人未晓。rén wèi xiǎo。
古锦囊中诗草。gǔ jǐn náng zhōng shī cǎo。
抹月批风滋味好。mǒ yuè pī fēng zī wèi hǎo。
气吞云梦小。qì tūn yún mèng xiǎo。
要把凤栖惊倒。yào bǎ fèng qī jīng dào。
不学乌台嘲笑。bù xué wū tái cháo xiào。
多少闲愁陶写了。duō shǎo xián chóu táo xiě le。
数篇吟可老。shù piān yín kě lǎo。

谒金门·和邦直

李俊民

烟雨晓。yān yǔ xiǎo。
梦断池塘春草。mèng duàn chí táng chūn cǎo。
坐上曲生风味好。zuò shàng qū shēng fēng wèi hǎo。
银杯休厌小。yín bēi xiū yàn xiǎo。
刚要玉山醉倒。gāng yào yù shān zuì dào。
社瓮酿成微笑。shè wèng niàng chéng wēi xiào。
人世闲愁都占了。rén shì xián chóu dōu zhàn le。
有情天也老。yǒu qíng tiān yě lǎo。

谒金门·和邦直

李俊民

昏又晓。hūn yòu xiǎo。
蝶梦不栖芳草。dié mèng bù qī fāng cǎo。
照映琼林人物好。zhào yìng qióng lín rén wù hǎo。
薰香荀令小。xūn xiāng xún lìng xiǎo。
不怕醉时健倒。bù pà zuì shí jiàn dào。
恐怕醒时花笑。kǒng pà xǐng shí huā xiào。
潘鬓都因愁白了。pān bìn dōu yīn chóu bái le。
老人心未老。lǎo rén xīn wèi lǎo。

谒金门·河南府同知高诚之寿

李俊民

风渐力。fēng jiàn lì。
水剪飞花狼籍。shuǐ jiǎn fēi huā láng jí。
鼎沸笙歌催举白。dǐng fèi shēng gē cuī jǔ bái。
玉堂金马客。yù táng jīn mǎ kè。
欢动周人颂德。huān dòng zhōu rén sòng dé。
唤起洛阳春色。huàn qǐ luò yáng chūn sè。
况值日南天道北。kuàng zhí rì nán tiān dào běi。
老人星拱极。lǎo rén xīng gǒng jí。

谒金门·西斋得梅数枝色香可爱一日为泽倅崔仲明窃去感叹不己因赋

李俊民

开未彻。kāi wèi chè。
先把一枝偷折。xiān bǎ yī zhī tōu zhé。
看取黄昏今后别。kàn qǔ huáng hūn jīn hòu bié。
暗香浮动月。àn xiāng fú dòng yuè。
谁为寻芳时节。shuí wèi xún fāng shí jié。
误了前村踏雪。wù le qián cūn tà xuě。
为问花闲能赋客。wèi wèn huā xián néng fù kè。
如何心似铁。rú hé xīn shì tiě。

谒金门·西斋得梅数枝色香可爱一日为泽倅崔仲明窃去感叹不己因赋

李俊民

谁便道。shuí biàn dào。
昨夜雪中开了。zuó yè xuě zhōng kāi le。
次第不将消息报。cì dì bù jiāng xiāo xī bào。
探芳人草草。tàn fāng rén cǎo cǎo。
宜在嫩寒清晓。yí zài nèn hán qīng xiǎo。
兴比孤山更好。xīng bǐ gū shān gèng hǎo。
篱落逢花须醉倒。lí luò féng huā xū zuì dào。
惜花人易老。xī huā rén yì lǎo。

谒金门·西斋得梅数枝色香可爱一日为泽倅崔仲明窃去感叹不己因赋

李俊民

金的皪。jīn de lì。
犹带枝头寒色。yóu dài zhī tóu hán sè。
休道北人浑未识。xiū dào běi rén hún wèi shí。
自然梅有格。zì rán méi yǒu gé。
初见花时摘索。chū jiàn huā shí zhāi suǒ。
再见花时狼籍。zài jiàn huā shí láng jí。
诗句眼前拈不出。shī jù yǎn qián niān bù chū。
恼人楼上笛。nǎo rén lóu shàng dí。

谒金门·西斋得梅数枝色香可爱一日为泽倅崔仲明窃去感叹不己因赋

李俊民

频点检。pín diǎn jiǎn。
依旧雪肌清减。yī jiù xuě jī qīng jiǎn。
似恨海东花使滥。shì hèn hǎi dōng huā shǐ làn。
不教么凤探。bù jiào me fèng tàn。
休笑诗人冷淡。xiū xiào shī rén lěng dàn。
道尽影疏香暗。dào jǐn yǐng shū xiāng àn。
桃杏虽然无藻鉴。táo xìng suī rán wú zǎo jiàn。
承当应不敢。chéng dāng yīng bù gǎn。

谒金门·西斋得梅数枝色香可爱一日为泽倅崔仲明窃去感叹不己因赋

李俊民

夸独秀。kuā dú xiù。
动把春光泄漏。dòng bǎ chūn guāng xiè lòu。
谁道江南无所有。shuí dào jiāng nán wú suǒ yǒu。
一枝先入手。yī zhī xiān rù shǒu。
须是日将月就。xū shì rì jiāng yuè jiù。
那在风飘雨骤。nà zài fēng piāo yǔ zhòu。
直待豆秸灰落后。zhí dài dòu jiē huī luò hòu。
初尝山店酒。chū cháng shān diàn jiǔ。

谒金门·西斋得梅数枝色香可爱一日为泽倅崔仲明窃去感叹不己因赋

李俊民

全不让。quán bù ràng。
占了百花头上。zhàn le bǎi huā tóu shàng。
没个知音人共赏。méi gè zhī yīn rén gòng shǎng。
陶潜无处望。táo qián wú chù wàng。
也有江湖酒量。yě yǒu jiāng hú jiǔ liàng。
也有风骚诗将。yě yǒu fēng sāo shī jiāng。
休道花前无伎俩。xiū dào huā qián wú jì liǎ。
疏狂些子放。shū kuáng xiē zi fàng。

谒金门·西斋得梅数枝色香可爱一日为泽倅崔仲明窃去感叹不己因赋

李俊民

偷造化。tōu zào huà。
秀出含章檐下。xiù chū hán zhāng yán xià。
为问花中谁可嫁。wèi wèn huā zhōng shuí kě jià。
海棠开已罢。hǎi táng kāi yǐ bà。
占了十分闲雅。zhàn le shí fēn xián yǎ。
占了十分潇洒。zhàn le shí fēn xiāo sǎ。
若使画工能此画。ruò shǐ huà gōng néng cǐ huà。
九方皋相马。jiǔ fāng gāo xiāng mǎ。

谒金门·西斋得梅数枝色香可爱一日为泽倅崔仲明窃去感叹不己因赋

李俊民

花谱内。huā pǔ nèi。
莫作等闲看待。mò zuò děng xián kàn dài。
斗草吴王无可对。dòu cǎo wú wáng wú kě duì。
有他西子在。yǒu tā xī zi zài。
好在一枝竹外。hǎo zài yī zhī zhú wài。
影也教人堪爱。yǐng yě jiào rén kān ài。
未免世闲儿女态。wèi miǎn shì xián ér nǚ tài。
折来头上戴。zhé lái tóu shàng dài。

谒金门·西斋得梅数枝色香可爱一日为泽倅崔仲明窃去感叹不己因赋

李俊民

怀抱恶。huái bào è。
犹被暗香著莫。yóu bèi àn xiāng zhù mò。
想在陇头谁领略。xiǎng zài lǒng tóu shuí lǐng lüè。
一枝分付错。yī zhī fēn fù cuò。
今夜云窗雾阁。jīn yè yún chuāng wù gé。
明夜烟村水郭。míng yè yān cūn shuǐ guō。
纸帐天寒人寂寞。zhǐ zhàng tiān hán rén jì mò。
梦回闻雪落。mèng huí wén xuě luò。