古诗词

瑞鹧鸪·与延真观小贾师

尹志平

道人起念不寻常。dào rén qǐ niàn bù xún cháng。
宿业牵缠惹祸殃。sù yè qiān chán rě huò yāng。
朴实修真方得久,浮虚学道岂能长。pǔ shí xiū zhēn fāng dé jiǔ,fú xū xué dào qǐ néng zhǎng。
旋生旋灭心难定,不动不摇意易防。xuán shēng xuán miè xīn nán dìng,bù dòng bù yáo yì yì fáng。
早悟知常功累足,恁时许尔志坚刚。zǎo wù zhī cháng gōng lèi zú,nèn shí xǔ ěr zhì jiān gāng。

瑞鹧鸪·劝世

尹志平

长春教法付清和。zhǎng chūn jiào fǎ fù qīng hé。
普劝高明出爱河。pǔ quàn gāo míng chū ài hé。
道德勤修天赐乐,尘情苦恋世生魔。dào dé qín xiū tiān cì lè,chén qíng kǔ liàn shì shēng mó。
目前放下游真境,身后功深赴大罗。mù qián fàng xià yóu zhēn jìng,shēn hòu gōng shēn fù dà luó。
我有忠言新说破,看君听了意如何。wǒ yǒu zhōng yán xīn shuō pò,kàn jūn tīng le yì rú hé。

瑞鹧鸪·示众

尹志平

论道谈禅斗捷机。lùn dào tán chán dòu jié jī。
朦胧合眼便昏迷。méng lóng hé yǎn biàn hūn mí。
贪名竞利心犹在,损己安人行岂知。tān míng jìng lì xīn yóu zài,sǔn jǐ ān rén xíng qǐ zhī。
益友不侵贤圣远,良朋难近虎狼随。yì yǒu bù qīn xián shèng yuǎn,liáng péng nán jìn hǔ láng suí。
一朝数满无由悔,闻早收心莫纵欺。yī cháo shù mǎn wú yóu huǐ,wén zǎo shōu xīn mò zòng qī。

瑞鹧鸪·过龙泉峪

尹志平

西山一带好人烟。xī shān yī dài hǎo rén yān。
曲水环山若洞天。qū shuǐ huán shān ruò dòng tiān。
无是无非无宠辱,有花有果有林泉。wú shì wú fēi wú chǒng rǔ,yǒu huā yǒu guǒ yǒu lín quán。
家家奉道养闲客,户户钦坛礼大仙。jiā jiā fèng dào yǎng xián kè,hù hù qīn tán lǐ dà xiān。
如此勤心行吉善,太平快乐过丰年。rú cǐ qín xīn xíng jí shàn,tài píng kuài lè guò fēng nián。

瑞鹧鸪·咏西山

尹志平

西山深处道人家。xī shān shēn chù dào rén jiā。
养道修真何处加。yǎng dào xiū zhēn hé chù jiā。
九夏高眠无暑气,三秋结实有新瓜。jiǔ xià gāo mián wú shǔ qì,sān qiū jié shí yǒu xīn guā。
乱山坡下宜禾黍,浑水河边长桑麻。luàn shān pō xià yí hé shǔ,hún shuǐ hé biān zhǎng sāng má。
四季平和人事少,三餐终日是生涯。sì jì píng hé rén shì shǎo,sān cān zhōng rì shì shēng yá。

虞美人·劝世

尹志平

迩来似觉精神涌。ěr lái shì jué jīng shén yǒng。
识破人间梦。shí pò rén jiān mèng。
皆因恬淡乐清和。jiē yīn tián dàn lè qīng hé。
与物无私,光照遍山河。yǔ wù wú sī,guāng zhào biàn shān hé。
如今普劝修真众。rú jīn pǔ quàn xiū zhēn zhòng。
莫待空无用。mò dài kōng wú yòng。
一朝归去恨身卑。yī cháo guī qù hèn shēn bēi。
悔不当时,勤苦学修持。huǐ bù dāng shí,qín kǔ xué xiū chí。

踏云行

尹志平

静里喧喧,闹中寂寂。jìng lǐ xuān xuān,nào zhōng jì jì。
灵源妙用谁能识。líng yuán miào yòng shuí néng shí。
两般颠倒入虚无,自然显个真消息。liǎng bān diān dào rù xū wú,zì rán xiǎn gè zhēn xiāo xī。
气过三关,神游八极。qì guò sān guān,shén yóu bā jí。
绵绵来往无踪迹。mián mián lái wǎng wú zōng jì。
此时休歇罢参寻,前程路上忘疑惑。cǐ shí xiū xiē bà cān xún,qián chéng lù shàng wàng yí huò。

踏云行

尹志平

暗地高真,明加保祐。àn dì gāo zhēn,míng jiā bǎo yòu。
白云仙迹当成就。bái yún xiān jì dāng chéng jiù。
吾门七祖镇燕山,金莲万朵芬芳秀。wú mén qī zǔ zhèn yàn shān,jīn lián wàn duǒ fēn fāng xiù。
众会宁心,道人长久。zhòng huì níng xīn,dào rén zhǎng jiǔ。
同修清德过星斗。tóng xiū qīng dé guò xīng dòu。
他年功满去朝元,先师应赐长生酒。tā nián gōng mǎn qù cháo yuán,xiān shī yīng cì zhǎng shēng jiǔ。

踏云行·自咏

尹志平

薄利虚名,谁人能戒。báo lì xū míng,shuí rén néng jiè。
前头路险犹贪爱。qián tóu lù xiǎn yóu tān ài。
惟予不肯着浮华,中心有愿超三界。wéi yǔ bù kěn zhe fú huá,zhōng xīn yǒu yuàn chāo sān jiè。
广布慈风,休生懈怠。guǎng bù cí fēng,xiū shēng xiè dài。
心怀忍辱常宁耐。xīn huái rěn rǔ cháng níng nài。
豁开心地若虚空,分明见个真难坏。huō kāi xīn dì ruò xū kōng,fēn míng jiàn gè zhēn nán huài。

踏云行·赞师父仙体不朽

尹志平

玉骨元清,金丹已就。yù gǔ yuán qīng,jīn dān yǐ jiù。
长春不老何年朽。zhǎng chūn bù lǎo hé nián xiǔ。
圆成一性遍河沙,遗骸全体仍依旧。yuán chéng yī xìng biàn hé shā,yí hái quán tǐ réng yī jiù。
万代稀逢,一时罕有。wàn dài xī féng,yī shí hǎn yǒu。
天涯门弟来奔凑。tiān yá mén dì lái bēn còu。
安居处顺庆真容,焚香十万连三昼。ān jū chù shùn qìng zhēn róng,fén xiāng shí wàn lián sān zhòu。

踏云行·赠长春宫道众

尹志平

智慧男儿,聪明上士。zhì huì nán ér,cōng míng shàng shì。
修真幸遇先师指。xiū zhēn xìng yù xiān shī zhǐ。
葆光殿阁对青山,白云堪伴长春子。bǎo guāng diàn gé duì qīng shān,bái yún kān bàn zhǎng chūn zi。
乐道明心,胜看经史。lè dào míng xīn,shèng kàn jīng shǐ。
神仙籍上书名字。shén xiān jí shàng shū míng zì。
大家勤苦守灵踪,皇天肯负清高志。dà jiā qín kǔ shǒu líng zōng,huáng tiān kěn fù qīng gāo zhì。

木兰花慢·题亳州武津关

张弘范

忆谯都风物,飞一梦,过千年。yì qiáo dōu fēng wù,fēi yī mèng,guò qiān nián。
羡百里溪程,两行堤柳,数万人烟。xiàn bǎi lǐ xī chéng,liǎng xíng dī liǔ,shù wàn rén yān。
伤心旧家遗迹,谩斜阳,流水接长天。shāng xīn jiù jiā yí jì,mán xié yáng,liú shuǐ jiē zhǎng tiān。
冷落故祠香火,白云泪眼潸然。lěng luò gù cí xiāng huǒ,bái yún lèi yǎn shān rán。
行藏好向故人传,椽笔舞蛮笺。xíng cáng hǎo xiàng gù rén chuán,chuán bǐ wǔ mán jiān。
总纠纠貔貅,秋风江上,高卧南边。zǒng jiū jiū pí xiū,qiū fēng jiāng shàng,gāo wò nán biān。
功名笑谈尊俎,问锦江何必上楼船。gōng míng xiào tán zūn zǔ,wèn jǐn jiāng hé bì shàng lóu chuán。
他日武津关下,春风骄马金鞭。tā rì wǔ jīn guān xià,chūn fēng jiāo mǎ jīn biān。

满江红·襄阳寄顺天友人

张弘范

奔驿南来,拥貔貅,且趋江右。bēn yì nán lái,yōng pí xiū,qiě qū jiāng yòu。
良自愧,劣才微渺,圣恩洪厚。liáng zì kuì,liè cái wēi miǎo,shèng ēn hóng hòu。
万里长江今我有,百年坚壁非他守。wàn lǐ zhǎng jiāng jīn wǒ yǒu,bǎi nián jiān bì fēi tā shǒu。
看虎牙,飞上万山头,诛群丑。kàn hǔ yá,fēi shàng wàn shān tóu,zhū qún chǒu。
风雨梦,乡关友。fēng yǔ mèng,xiāng guān yǒu。
南北事,君知否。nán běi shì,jūn zhī fǒu。
寄一缄梅信,小春时候。jì yī jiān méi xìn,xiǎo chūn shí hòu。
夜静戟门严鼓角,月明莲幕闲诗酒。yè jìng jǐ mén yán gǔ jiǎo,yuè míng lián mù xián shī jiǔ。
怕故人,相忆问归期,平蛮后。pà gù rén,xiāng yì wèn guī qī,píng mán hòu。

木兰花慢·征南三首

张弘范

混鱼龙人海,快一夕,起鹍鹏。hùn yú lóng rén hǎi,kuài yī xī,qǐ kūn péng。
驾万里长风,高掀北海,直入南溟。jià wàn lǐ zhǎng fēng,gāo xiān běi hǎi,zhí rù nán míng。
生平许身报国,等人闲、生死一毫轻。shēng píng xǔ shēn bào guó,děng rén xián shēng sǐ yī háo qīng。
落日旌旗万马,秋风鼓角连营。luò rì jīng qí wàn mǎ,qiū fēng gǔ jiǎo lián yíng。
炎方灰冷已如冰,馀烬淡孤星。yán fāng huī lěng yǐ rú bīng,yú jìn dàn gū xīng。
爱铜柱新功,玉关奇节,特请高缨。ài tóng zhù xīn gōng,yù guān qí jié,tè qǐng gāo yīng。
胸中泠然冰雪,任蛮烟瘴雾不须惊。xiōng zhōng líng rán bīng xuě,rèn mán yān zhàng wù bù xū jīng。
整顿乾坤事了,归来虎拜龙庭。zhěng dùn qián kūn shì le,guī lái hǔ bài lóng tíng。

木兰花慢·征南三首

张弘范

功名归堕甑,便拂袖,不须惊。gōng míng guī duò zèng,biàn fú xiù,bù xū jīng。
且书剑蹉跎,林泉笑傲,诗酒飘零。qiě shū jiàn cuō tuó,lín quán xiào ào,shī jiǔ piāo líng。
人间事、良可笑,似长空、云影弄阴晴。rén jiān shì liáng kě xiào,shì zhǎng kōng yún yǐng nòng yīn qíng。
莫泣穷途老泪,休怜儿女新亭。mò qì qióng tú lǎo lèi,xiū lián ér nǚ xīn tíng。
浩歌一曲饭牛声。hào gē yī qū fàn niú shēng。
天际暮烟冥,正百二河山。tiān jì mù yān míng,zhèng bǎi èr hé shān。
一时冠带,老却升平。yī shí guān dài,lǎo què shēng píng。
英雄亦应无用,拟风尘、万里奋鹏程。yīng xióng yì yīng wú yòng,nǐ fēng chén wàn lǐ fèn péng chéng。
谁忆青春富贵,为怜四海苍生。shuí yì qīng chūn fù guì,wèi lián sì hǎi cāng shēng。

木兰花慢·征南三首

张弘范

乾坤秋更老,听鼓角,壮边声。qián kūn qiū gèng lǎo,tīng gǔ jiǎo,zhuàng biān shēng。
纵马蹙重山,舟横沧海,戮虎诛鲸。zòng mǎ cù zhòng shān,zhōu héng cāng hǎi,lù hǔ zhū jīng。
笑入蛮烟瘴雾,看旌麾、一举要澄清。xiào rù mán yān zhàng wù,kàn jīng huī yī jǔ yào chéng qīng。
仰报九重圣德,俯怜四海苍生。yǎng bào jiǔ zhòng shèng dé,fǔ lián sì hǎi cāng shēng。
一尊别后短长亭。yī zūn bié hòu duǎn zhǎng tíng。
寒日促行程,甚翠袖停杯。hán rì cù xíng chéng,shén cuì xiù tíng bēi。
红裙住舞,有语君听。hóng qún zhù wǔ,yǒu yǔ jūn tīng。
鹏翼岂徒高举,卷天南地北日升平。péng yì qǐ tú gāo jǔ,juǎn tiān nán dì běi rì shēng píng。
记取归来时候,海棠风里相迎。jì qǔ guī lái shí hòu,hǎi táng fēng lǐ xiāng yíng。

临江仙

张弘范

千古武陵溪上路,桃花流水潺潺。qiān gǔ wǔ líng xī shàng lù,táo huā liú shuǐ chán chán。
可怜仙侣剩浓欢,黄鹂惊梦破,青鸟唤春还。kě lián xiān lǚ shèng nóng huān,huáng lí jīng mèng pò,qīng niǎo huàn chūn hái。
回首旧游浑不见,苍烟一片荒山。huí shǒu jiù yóu hún bù jiàn,cāng yān yī piàn huāng shān。
玉人何处倚阑干,紫箫明月底,翠袖暮云寒。yù rén hé chù yǐ lán gàn,zǐ xiāo míng yuè dǐ,cuì xiù mù yún hán。

临江仙

张弘范

爱煞林泉风物好,羡他归去来兮。ài shā lín quán fēng wù hǎo,xiàn tā guī qù lái xī。
世缘相挽又还思,功名当壮岁,疏懒记当时。shì yuán xiāng wǎn yòu hái sī,gōng míng dāng zhuàng suì,shū lǎn jì dāng shí。
肝胆自知尘辈异,凤池麟阁须期。gān dǎn zì zhī chén bèi yì,fèng chí lín gé xū qī。
风云满目任时宜,东山高卧处,丝竹醉吴姬。fēng yún mǎn mù rèn shí yí,dōng shān gāo wò chù,sī zhú zuì wú jī。

太常引

张弘范

晚凉庭院锁黄昏,鼓角静谯门,酒兴恋诗魂。wǎn liáng tíng yuàn suǒ huáng hūn,gǔ jiǎo jìng qiáo mén,jiǔ xīng liàn shī hún。
清绕断,梅梢月痕。qīng rào duàn,méi shāo yuè hén。
胸中豪气,壶中春色,醉眼小乾坤,今古不须论。xiōng zhōng háo qì,hú zhōng chūn sè,zuì yǎn xiǎo qián kūn,jīn gǔ bù xū lùn。
且更尽,花前几尊。qiě gèng jǐn,huā qián jǐ zūn。

点绛唇·咏海棠

张弘范

醉脸匀红,向人无语夸颜色。zuì liǎn yún hóng,xiàng rén wú yǔ kuā yán sè。
一枝春雪,犹染嵬坡血。yī zhī chūn xuě,yóu rǎn wéi pō xuè。
庭院黄昏,燕子来时节。tíng yuàn huáng hūn,yàn zi lái shí jié。
芳心折,露垂香颊,羞对开元月。fāng xīn zhé,lù chuí xiāng jiá,xiū duì kāi yuán yuè。