古诗词

阌乡寓居十首清溪

吴融

清溪见底露苍苔,密竹垂藤锁不开。qīng xī jiàn dǐ lù cāng tái,mì zhú chuí téng suǒ bù kāi。
应是仙家在深处,爱流花片引人来。yīng shì xiān jiā zài shēn chù,ài liú huā piàn yǐn rén lái。

阌乡寓居十首钓竿

吴融

曾抛钓渚入秦关,今却持竿傍碧滩。céng pāo diào zhǔ rù qín guān,jīn què chí gān bàng bì tān。
认得旧溪兼旧意,恰如羊祜识金环。rèn dé jiù xī jiān jiù yì,qià rú yáng hù shí jīn huán。

阌乡寓居十首山僧

吴融

石臼山头有一僧,朝无香积夜无灯。shí jiù shān tóu yǒu yī sēng,cháo wú xiāng jī yè wú dēng。
近嫌俗客知踪迹,拟向中方断石层。jìn xián sú kè zhī zōng jì,nǐ xiàng zhōng fāng duàn shí céng。

阌乡寓居十首小径

吴融

碍竹妨花一径幽,攀援可到玉峰头。ài zhú fáng huā yī jìng yōu,pān yuán kě dào yù fēng tóu。
若教须作康庄好,更有高车驷马忧。ruò jiào xū zuò kāng zhuāng hǎo,gèng yǒu gāo chē sì mǎ yōu。

阌乡寓居十首闻提壶鸟

吴融

早于批鵊巧于莺,故国春林足此声。zǎo yú pī jiá qiǎo yú yīng,gù guó chūn lín zú cǐ shēng。
今在天涯别馆里,为君沽酒复何情。jīn zài tiān yá bié guǎn lǐ,wèi jūn gū jiǔ fù hé qíng。

阌乡寓居十首木塔偶题

吴融

西南古刹近芳林,偶得高秋试一吟。xī nán gǔ shā jìn fāng lín,ǒu dé gāo qiū shì yī yín。
无限黄花衬黄叶,可须春月始伤心。wú xiàn huáng huā chèn huáng yè,kě xū chūn yuè shǐ shāng xīn。

阌乡寓居十首山禽

吴融

碧嶂为家烟外栖,衔红啄翠入芳蹊。bì zhàng wèi jiā yān wài qī,xián hóng zhuó cuì rù fāng qī。
可能知我心无定,频袅花枝拂面啼。kě néng zhī wǒ xīn wú dìng,pín niǎo huā zhī fú miàn tí。

闻歌

吴融

贯珠一夜奏累累,尽是荀家旧教词。guàn zhū yī yè zòu lèi lèi,jǐn shì xún jiā jiù jiào cí。
落尽梁尘肠不断,九原谁报小怜知。luò jǐn liáng chén cháng bù duàn,jiǔ yuán shuí bào xiǎo lián zhī。

即席

吴融

竹引丝随袅翠楼,满筵惊动玉关秋。zhú yǐn sī suí niǎo cuì lóu,mǎn yán jīng dòng yù guān qiū。
何人借与丹青笔,画取当时八字愁。hé rén jiè yǔ dān qīng bǐ,huà qǔ dāng shí bā zì chóu。

便殿候对

吴融

宣呼昼入蕊珠宫,玉女窗扉薄雾笼。xuān hū zhòu rù ruǐ zhū gōng,yù nǚ chuāng fēi báo wù lóng。
待得华胥春梦觉,半竿斜日下厢风。dài dé huá xū chūn mèng jué,bàn gān xié rì xià xiāng fēng。

南迁途中作七首登七盘岭二首

吴融

才非贾傅亦迁官,五月驱羸上七盘。cái fēi jiǎ fù yì qiān guān,wǔ yuè qū léi shàng qī pán。
从此自知身计定,不能回首望长安。cóng cǐ zì zhī shēn jì dìng,bù néng huí shǒu wàng zhǎng ān。

南迁途中作七首登七盘岭二首

吴融

七盘岭上一长号,将谓青天鉴郁陶。qī pán lǐng shàng yī zhǎng hào,jiāng wèi qīng tiān jiàn yù táo。
近日青天都不鉴,七盘应是未高高。jìn rì qīng tiān dōu bù jiàn,qī pán yīng shì wèi gāo gāo。

南迁途中作七首渡汉江初尝鳊鱼有作

吴融

啸父知机先忆鱼,季鹰无事已思鲈。xiào fù zhī jī xiān yì yú,jì yīng wú shì yǐ sī lú。
自惭初识查头味,正是栖栖哭阮涂。zì cán chū shí chá tóu wèi,zhèng shì qī qī kū ruǎn tú。

南迁途中作七首溪翁

吴融

饭稻羹菰晓复昏,碧滩声里长诸孙。fàn dào gēng gū xiǎo fù hūn,bì tān shēng lǐ zhǎng zhū sūn。
应嗟独上涔阳客,排比椒浆奠楚魂。yīng jiē dú shàng cén yáng kè,pái bǐ jiāo jiāng diàn chǔ hún。

南迁途中作七首寄友人

吴融

惊魂往往坐疑飘,便好为文慰寂寥。jīng hún wǎng wǎng zuò yí piāo,biàn hǎo wèi wén wèi jì liáo。
若待清湘葬鱼了,纵然招得不堪招。ruò dài qīng xiāng zàng yú le,zòng rán zhāo dé bù kān zhāo。

南迁途中作七首涂中偶怀

吴融

无路能酬国士恩,短亭寂寂到黄昏。wú lù néng chóu guó shì ēn,duǎn tíng jì jì dào huáng hūn。
回肠一寸危如线,赖得商山未有猿。huí cháng yī cùn wēi rú xiàn,lài dé shāng shān wèi yǒu yuán。

南迁途中作七首访贯休上人

吴融

休公为我设兰汤,方便教人学洗肠。xiū gōng wèi wǒ shè lán tāng,fāng biàn jiào rén xué xǐ cháng。
自觉尘缨顿潇洒,南行不复问沧浪。zì jué chén yīng dùn xiāo sǎ,nán xíng bù fù wèn cāng làng。

鸳鸯

吴融

翠翘红颈覆金衣,滩上双双去又归。cuì qiào hóng jǐng fù jīn yī,tān shàng shuāng shuāng qù yòu guī。
长短死生无两处,可怜黄鹄爱分飞。zhǎng duǎn sǐ shēng wú liǎng chù,kě lián huáng gǔ ài fēn fēi。

酬僧

吴融

玉堂全不限常朝,卧待重城宿雾销。yù táng quán bù xiàn cháng cháo,wò dài zhòng chéng sù wù xiāo。
翻忆故山深雪里,满炉枯柏带烟烧。fān yì gù shān shēn xuě lǐ,mǎn lú kū bǎi dài yān shāo。

买带花樱桃

吴融

粉红轻浅靓妆新,和露和烟别近邻。fěn hóng qīng qiǎn jìng zhuāng xīn,hé lù hé yān bié jìn lín。
万一有情应有恨,一年荣落两家春。wàn yī yǒu qíng yīng yǒu hèn,yī nián róng luò liǎng jiā chūn。