古诗词

废宅花

朱庆馀

数树荒庭上,芬芳映绿苔。shù shù huāng tíng shàng,fēn fāng yìng lǜ tái。
自缘逢暖发,不是为人开。zì yuán féng nuǎn fā,bù shì wèi rén kāi。
色艳莺犹在,香消蝶已回。sè yàn yīng yóu zài,xiāng xiāo dié yǐ huí。
相从无胜事,谁向此倾杯。xiāng cóng wú shèng shì,shuí xiàng cǐ qīng bēi。

寄友人

朱庆馀

当代知音少,相思在此身。dāng dài zhī yīn shǎo,xiāng sī zài cǐ shēn。
一分南北路,长问往来人。yī fēn nán běi lù,zhǎng wèn wǎng lái rén。
是处应为客,何门许扫尘。shì chù yīng wèi kè,hé mén xǔ sǎo chén。
凭书正惆怅,蜀魄数声新。píng shū zhèng chóu chàng,shǔ pò shù shēng xīn。

涂中感怀

朱庆馀

世上名利牵,涂中意惨然。shì shàng míng lì qiān,tú zhōng yì cǎn rán。
到家能几日,为客便经年。dào jiā néng jǐ rì,wèi kè biàn jīng nián。
迹似萍随水,情同鹤在田。jì shì píng suí shuǐ,qíng tóng hè zài tián。
何当功业遂,归路下遥天。hé dāng gōng yè suì,guī lù xià yáo tiān。

赠道者

朱庆馀

独住神仙境,门当瀑布开。dú zhù shén xiān jìng,mén dāng pù bù kāi。
地多临水石,行不惹尘埃。dì duō lín shuǐ shí,xíng bù rě chén āi。
风起松花散,琴鸣鹤翅回。fēng qǐ sōng huā sàn,qín míng hè chì huí。
还归九天上,时有故人来。hái guī jiǔ tiān shàng,shí yǒu gù rén lái。

长安春日野中

朱庆馀

青春思楚地,闲步出秦城。qīng chūn sī chǔ dì,xián bù chū qín chéng。
满眼是岐路,何年见弟兄。mǎn yǎn shì qí lù,hé nián jiàn dì xiōng。
烟霞装媚景,霄汉指前程。yān xiá zhuāng mèi jǐng,xiāo hàn zhǐ qián chéng。
尽日徘徊处,归鸿过玉京。jǐn rì pái huái chù,guī hóng guò yù jīng。

长城

朱庆馀

秦帝防胡虏,关心倍可嗟。qín dì fáng hú lǔ,guān xīn bèi kě jiē。
一人如有德,四海尽为家。yī rén rú yǒu dé,sì hǎi jǐn wèi jiā。
往事乾坤在,荒基草木遮。wǎng shì qián kūn zài,huāng jī cǎo mù zhē。
至今徒者骨,犹自哭风沙。zhì jīn tú zhě gǔ,yóu zì kū fēng shā。

留别卢玄休归荆门

朱庆馀

江边离别心,言罢各沾襟。jiāng biān lí bié xīn,yán bà gè zhān jīn。
以我去帆远,知君离恨深。yǐ wǒ qù fān yuǎn,zhī jūn lí hèn shēn。
云开孤岛出,浪起白鸥沈。yún kāi gū dǎo chū,làng qǐ bái ōu shěn。
更作来年约,阳台许伴寻。gèng zuò lái nián yuē,yáng tái xǔ bàn xún。

贺张水部员外拜命

朱庆馀

省中官最美,无似水曹郎。shěng zhōng guān zuì měi,wú shì shuǐ cáo láng。
前代佳名逊,当时重姓张。qián dài jiā míng xùn,dāng shí zhòng xìng zhāng。
白须吟丽句,红叶吐朝阳。bái xū yín lì jù,hóng yè tǔ cháo yáng。
徒有归山意,君恩未可忘。tú yǒu guī shān yì,jūn ēn wèi kě wàng。

送璧州刘使君

朱庆馀

王府登朝后,巴乡典郡新。wáng fǔ dēng cháo hòu,bā xiāng diǎn jùn xīn。
江分入峡路,山见采鞭人。jiāng fēn rù xiá lù,shān jiàn cǎi biān rén。
旧业孤城梦,生祠几处身。jiù yè gū chéng mèng,shēng cí jǐ chù shēn。
知君素清俭,料得却来贫。zhī jūn sù qīng jiǎn,liào dé què lái pín。

赠江夏卢使君

朱庆馀

诗人中最屈,无与使君俦。shī rén zhōng zuì qū,wú yǔ shǐ jūn chóu。
白发虽求退,明时合见收。bái fā suī qiú tuì,míng shí hé jiàn shōu。
登山犹自健,纵酒可多愁。dēng shān yóu zì jiàn,zòng jiǔ kě duō chóu。
好是能骑马,相逢见鄂州。hǎo shì néng qí mǎ,xiāng féng jiàn è zhōu。

上宣州沈大夫

朱庆馀

科名继世古来稀,高步何年下紫微。kē míng jì shì gǔ lái xī,gāo bù hé nián xià zǐ wēi。
帝命几曾移重镇,时清犹望领春闱。dì mìng jǐ céng yí zhòng zhèn,shí qīng yóu wàng lǐng chūn wéi。
登朝旧友常思见,开幕贤人并望归。dēng cháo jiù yǒu cháng sī jiàn,kāi mù xián rén bìng wàng guī。
今日得游风化地,却回沧海有光辉。jīn rì dé yóu fēng huà dì,què huí cāng hǎi yǒu guāng huī。

上翰林李舍人

朱庆馀

记得早年曾拜识,便怜孤进赏文章。jì dé zǎo nián céng bài shí,biàn lián gū jìn shǎng wén zhāng。
免令汨没惭时辈,与作声名彻举场。miǎn lìng mì méi cán shí bèi,yǔ zuò shēng míng chè jǔ chǎng。
一自凤池承密旨,今因世路接馀光。yī zì fèng chí chéng mì zhǐ,jīn yīn shì lù jiē yú guāng。
云泥虽隔思长在,纵使无成也不忘。yún ní suī gé sī zhǎng zài,zòng shǐ wú chéng yě bù wàng。

题章正字道正新居

朱庆馀

独在御楼南畔住,生涯还似旧时贫。dú zài yù lóu nán pàn zhù,shēng yá hái shì jiù shí pín。
全无竹可侵行径,一半花犹属别人。quán wú zhú kě qīn xíng jìng,yī bàn huā yóu shǔ bié rén。
吟处不妨嫌鼓闹,眼前唯称与僧邻。yín chù bù fáng xián gǔ nào,yǎn qián wéi chēng yǔ sēng lín。
近来渐觉青莎巷,车马过从已有尘。jìn lái jiàn jué qīng shā xiàng,chē mǎ guò cóng yǐ yǒu chén。

送李馀及第归蜀

朱庆馀

从得高科名转盛,亦言归去满城知。cóng dé gāo kē míng zhuǎn shèng,yì yán guī qù mǎn chéng zhī。
发时谁不开筵送,到处人争与马骑。fā shí shuí bù kāi yán sòng,dào chù rén zhēng yǔ mǎ qí。
剑路红蕉明栈阁,巴村绿树荫神祠。jiàn lù hóng jiāo míng zhàn gé,bā cūn lǜ shù yīn shén cí。
乡中后辈游门馆,半是来求近日诗。xiāng zhōng hòu bèi yóu mén guǎn,bàn shì lái qiú jìn rì shī。

送唐中丞开淘西湖夏日游泛因书示郡人

朱庆馀

萍岸新淘见碧霄,中流相去忽成遥。píng àn xīn táo jiàn bì xiāo,zhōng liú xiāng qù hū chéng yáo。
空馀孤屿来诗景,无复横槎碍柳条。kōng yú gū yǔ lái shī jǐng,wú fù héng chá ài liǔ tiáo。
红旆路幽山翠湿,锦帆风起浪花飘。hóng pèi lù yōu shān cuì shī,jǐn fān fēng qǐ làng huā piāo。
共知浸润同雷泽,何虑川源有旱苗。gòng zhī jìn rùn tóng léi zé,hé lǜ chuān yuán yǒu hàn miáo。

过旧宅

朱庆馀

古巷戟门谁旧宅,早曾闻说属官家。gǔ xiàng jǐ mén shuí jiù zhái,zǎo céng wén shuō shǔ guān jiā。
更无新燕来巢屋,唯有闲人去看花。gèng wú xīn yàn lái cháo wū,wéi yǒu xián rén qù kàn huā。
空厩欲摧尘满枥,小池初涸草侵沙。kōng jiù yù cuī chén mǎn lì,xiǎo chí chū hé cǎo qīn shā。
荣华事歇皆如此,立马踟蹰到日斜。róng huá shì xiē jiē rú cǐ,lì mǎ chí chú dào rì xié。

题崔驸马林亭

朱庆馀

选居幽近御街东,易得诗人聚会同。xuǎn jū yōu jìn yù jiē dōng,yì dé shī rén jù huì tóng。
白练鸟飞深竹里,朱弦琴在乱书中。bái liàn niǎo fēi shēn zhú lǐ,zhū xián qín zài luàn shū zhōng。
亭开山色当高枕,楼静箫声落远风。tíng kāi shān sè dāng gāo zhěn,lóu jìng xiāo shēng luò yuǎn fēng。
何事宦涂犹寂寞,都缘清苦道难通。hé shì huàn tú yóu jì mò,dōu yuán qīng kǔ dào nán tōng。

赠韩协律

朱庆馀

永日微吟在竹前,骨清唯爱漱寒泉。yǒng rì wēi yín zài zhú qián,gǔ qīng wéi ài shù hán quán。
门闲多有投文客,身病长无买药钱。mén xián duō yǒu tóu wén kè,shēn bìng zhǎng wú mǎi yào qián。
岭寺听猿频独宿,湖亭避宴动经年。lǐng sì tīng yuán pín dú sù,hú tíng bì yàn dòng jīng nián。
亲知尽怪疏荣禄,的是将心暗学禅。qīn zhī jǐn guài shū róng lù,de shì jiāng xīn àn xué chán。

自萧关望临洮

朱庆馀

玉关西路出临洮,风卷边沙入马毛。yù guān xī lù chū lín táo,fēng juǎn biān shā rù mǎ máo。
寺寺院中无竹树,家家壁上有弓刀。sì sì yuàn zhōng wú zhú shù,jiā jiā bì shàng yǒu gōng dāo。
惟怜战士垂金甲,不尚游人著白袍。wéi lián zhàn shì chuí jīn jiǎ,bù shàng yóu rén zhù bái páo。
日暮独吟秋色里,平原一望戍楼高。rì mù dú yín qiū sè lǐ,píng yuán yī wàng shù lóu gāo。

送崔约下第归淮南觐省

朱庆馀

远忆拜亲留不住,出门行计与谁同。yuǎn yì bài qīn liú bù zhù,chū mén xíng jì yǔ shuí tóng。
程涂半是依船上,请谒多愁值雨中。chéng tú bàn shì yī chuán shàng,qǐng yè duō chóu zhí yǔ zhōng。
堰水静连堤树绿,村桥时映野花红。yàn shuǐ jìng lián dī shù lǜ,cūn qiáo shí yìng yě huā hóng。
回期须及来春事,莫便江边逐钓翁。huí qī xū jí lái chūn shì,mò biàn jiāng biān zhú diào wēng。