古诗词

送僧归新罗

姚鹄

淼淼万馀里,扁舟发落晖。miǎo miǎo wàn yú lǐ,biǎn zhōu fā luò huī。
沧溟何岁别,白首此时归。cāng míng hé suì bié,bái shǒu cǐ shí guī。
寒暑途中变,人烟岭外稀。hán shǔ tú zhōng biàn,rén yān lǐng wài xī。
惊天巨鳌斗,蔽日大鹏飞。jīng tiān jù áo dòu,bì rì dà péng fēi。
雪入行砂屦,云生坐石衣。xuě rù xíng shā jù,yún shēng zuò shí yī。
汉风深习得,休恨本心违。hàn fēng shēn xí dé,xiū hèn běn xīn wéi。

奉和秘监从翁夏日陕州河亭晚望

姚鹄

洪河何处望,一境在孤烟。hóng hé hé chù wàng,yī jìng zài gū yān。
极野如蓝日,长波似镜年。jí yě rú lán rì,zhǎng bō shì jìng nián。
卷帘花影里,倚槛鹤巢边。juǎn lián huā yǐng lǐ,yǐ kǎn hè cháo biān。
霞焰侵旌旆,滩声杂管弦。xiá yàn qīn jīng pèi,tān shēng zá guǎn xián。
钟微来叠岫,帆远落遥天。zhōng wēi lái dié xiù,fān yuǎn luò yáo tiān。
过客多相指,应疑会水仙。guò kè duō xiāng zhǐ,yīng yí huì shuǐ xiān。

风不鸣条

姚鹄

吾君理化清,上瑞报时平。wú jūn lǐ huà qīng,shàng ruì bào shí píng。
晓吹何曾歇,柔条自不鸣。xiǎo chuī hé céng xiē,róu tiáo zì bù míng。
花香知暗度,柳动觉潜生。huā xiāng zhī àn dù,liǔ dòng jué qián shēng。
只见低垂影,那闻击触声。zhǐ jiàn dī chuí yǐng,nà wén jī chù shēng。
大王初溥畅,少女正轻盈。dà wáng chū pǔ chàng,shǎo nǚ zhèng qīng yíng。
幸遇无私力,幽芳愿发荣。xìng yù wú sī lì,yōu fāng yuàn fā róng。

书情献知己

姚鹄

日日恨何穷,巴云旧隐空。rì rì hèn hé qióng,bā yún jiù yǐn kōng。
一为栖寓客,二见北归鸿。yī wèi qī yù kè,èr jiàn běi guī hóng。
有道期攀桂,无门息转蓬。yǒu dào qī pān guì,wú mén xī zhuǎn péng。
赁居将罄比,乞食与僧同。lìn jū jiāng qìng bǐ,qǐ shí yǔ sēng tóng。
花月登临处,江山怅望中。huā yuè dēng lín chù,jiāng shān chàng wàng zhōng。
众皆轻病骥,谁肯救焦桐。zhòng jiē qīng bìng jì,shuí kěn jiù jiāo tóng。
坐惜春还至,愁吟夜每终。zuò xī chūn hái zhì,chóu yín yè měi zhōng。
谷寒思变律,叶晚怯回风。gǔ hán sī biàn lǜ,yè wǎn qiè huí fēng。
谒蔡惭王粲,怜衡冀孔融。yè cài cán wáng càn,lián héng jì kǒng róng。
深恩知尚在,何处问穷通。shēn ēn zhī shàng zài,hé chù wèn qióng tōng。

虢州献杨抑

姚鹄

盖世英华更有谁,赋成传写遍坤维。gài shì yīng huá gèng yǒu shuí,fù chéng chuán xiě biàn kūn wéi。
名科累中求贤日,苦节高标守郡时。míng kē lèi zhōng qiú xián rì,kǔ jié gāo biāo shǒu jùn shí。
楼上叫云秋鼓角,林间宿鹤夜旌旗。lóu shàng jiào yún qiū gǔ jiǎo,lín jiān sù hè yè jīng qí。
徵归诏下应非久,德望人情在凤池。zhēng guī zhào xià yīng fēi jiǔ,dé wàng rén qíng zài fèng chí。

虢州献杨抑

姚鹄

碧山曾共惜分阴,暗学相如赋上林。bì shān céng gòng xī fēn yīn,àn xué xiāng rú fù shàng lín。
到此敢逾千里恨,归家且遂十年心。dào cǐ gǎn yú qiān lǐ hèn,guī jiā qiě suì shí nián xīn。
疏愚祗怯膺门险,浅薄争窥孔室深。shū yú zhī qiè yīng mén xiǎn,qiǎn báo zhēng kuī kǒng shì shēn。
一顾傥怜持苦节,更令何处问升沉。yī gù tǎng lián chí kǔ jié,gèng lìng hé chù wèn shēng chén。

姚鹄

莫倦连期在醉乡,孔门多恋惜分行。mò juàn lián qī zài zuì xiāng,kǒng mén duō liàn xī fēn xíng。
文章声价从来重,霄汉途程此去长。wén zhāng shēng jià cóng lái zhòng,xiāo hàn tú chéng cǐ qù zhǎng。
何处听猿临万壑,几宿因月滞三湘。hé chù tīng yuán lín wàn hè,jǐ sù yīn yuè zhì sān xiāng。
炉峰若上应相忆,不得同过惠远房。lú fēng ruò shàng yīng xiāng yì,bù dé tóng guò huì yuǎn fáng。

相和歌辞倢伃怨

王沈

长信梨花暗欲栖,应门上籥草萋萋。zhǎng xìn lí huā àn yù qī,yīng mén shàng yuè cǎo qī qī。
春风吹花乱扑户,班倢车声不至啼。chūn fēng chuī huā luàn pū hù,bān jié chē shēng bù zhì tí。

秋日悬清光

陶拱

秋至云容敛,天中日景清。qiū zhì yún róng liǎn,tiān zhōng rì jǐng qīng。
悬空寒色净,委照曙光盈。xuán kōng hán sè jìng,wěi zhào shǔ guāng yíng。
泫泫看弥上,辉辉望最明。xuàn xuàn kàn mí shàng,huī huī wàng zuì míng。
烟霞轮乍透,葵藿影初生。yān xiá lún zhà tòu,kuí huò yǐng chū shēng。
鉴下应无极,升高自有程。jiàn xià yīng wú jí,shēng gāo zì yǒu chéng。
何当回盛彩,一为表精诚。hé dāng huí shèng cǎi,yī wèi biǎo jīng chéng。

塞上

郭震

塞外虏尘飞,频年出武威。sāi wài lǔ chén fēi,pín nián chū wǔ wēi。
死生随玉剑,辛苦向金微。sǐ shēng suí yù jiàn,xīn kǔ xiàng jīn wēi。
久戍人将老,长征马不肥。jiǔ shù rén jiāng lǎo,zhǎng zhēng mǎ bù féi。
仍闻酒泉郡,已合数重围。réng wén jiǔ quán jùn,yǐ hé shù zhòng wéi。

二月乐游诗

郭震

二月芳游始,开轩望晓池。èr yuè fāng yóu shǐ,kāi xuān wàng xiǎo chí。
绿兰日吐叶,红蕊向盈枝。lǜ lán rì tǔ yè,hóng ruǐ xiàng yíng zhī。
柳色行将改,君心幸莫移。liǔ sè xíng jiāng gǎi,jūn xīn xìng mò yí。
阳春遽多意,唯愿两人知。yáng chūn jù duō yì,wéi yuàn liǎng rén zhī。

发馆陶

郭震

促辔数残更,似闻鸡一鸣。cù pèi shù cán gèng,shì wén jī yī míng。
春风马上梦,沙路月中行。chūn fēng mǎ shàng mèng,shā lù yuè zhōng xíng。
笳鼓远多思,衣裘寒始轻。jiā gǔ yuǎn duō sī,yī qiú hán shǐ qīng。
稍知田父稔,灯火闻柴荆。shāo zhī tián fù rěn,dēng huǒ wén chái jīng。

寄刘校书

郭震

俗吏三年何足论,每将荣辱在朝昏。sú lì sān nián hé zú lùn,měi jiāng róng rǔ zài cháo hūn。
才微易向风尘老,身贱难酬知己恩。cái wēi yì xiàng fēng chén lǎo,shēn jiàn nán chóu zhī jǐ ēn。
御苑残莺啼落日,黄山细雨湿归轩。yù yuàn cán yīng tí luò rì,huáng shān xì yǔ shī guī xuān。
回首汉家丞相府,昨来谁得扫重门。huí shǒu hàn jiā chéng xiāng fǔ,zuó lái shuí dé sǎo zhòng mén。

东郊赋诗

郭震

今日出东郊,东郊好春色。jīn rì chū dōng jiāo,dōng jiāo hǎo chūn sè。
青青原上草,莫放征马食。qīng qīng yuán shàng cǎo,mò fàng zhēng mǎ shí。

王昭君三首

郭震

自嫁单于国,长衔汉掖悲。zì jià dān yú guó,zhǎng xián hàn yē bēi。
容颜日憔悴,有甚画图时。róng yán rì qiáo cuì,yǒu shén huà tú shí。

王昭君三首

郭震

厌践冰霜域,嗟为边塞人。yàn jiàn bīng shuāng yù,jiē wèi biān sāi rén。
思从漠南猎,一见汉家尘。sī cóng mò nán liè,yī jiàn hàn jiā chén。

王昭君三首

郭震

闻有南河信,传言杀画师。wén yǒu nán hé xìn,chuán yán shā huà shī。
始知君念重,更肯惜蛾眉。shǐ zhī jūn niàn zhòng,gèng kěn xī é méi。

子夜四时歌六首·秋歌

郭震

邀欢空伫立,望美频回顾。yāo huān kōng zhù lì,wàng měi pín huí gù。
何时复采菱,江中密相遇。hé shí fù cǎi líng,jiāng zhōng mì xiāng yù。
辟恶茱萸囊,延年菊花酒。pì è zhū yú náng,yán nián jú huā jiǔ。
与子结绸缪,丹心此何有。yǔ zi jié chóu móu,dān xīn cǐ hé yǒu。

郭震

秋风凛凛月依依,飞过高梧影里时。qiū fēng lǐn lǐn yuè yī yī,fēi guò gāo wú yǐng lǐ shí。
暗处若教同众类,世间争得有人知。àn chù ruò jiào tóng zhòng lèi,shì jiān zhēng dé yǒu rén zhī。

郭震

愁杀离家未达人,一声声到枕前闻。chóu shā lí jiā wèi dá rén,yī shēng shēng dào zhěn qián wén。
苦吟莫向朱门里,满耳笙歌不听君。kǔ yín mò xiàng zhū mén lǐ,mǎn ěr shēng gē bù tīng jūn。