古诗词

再止庙居

韩偓

去值秋风来值春,前时今日共销魂。qù zhí qiū fēng lái zhí chūn,qián shí jīn rì gòng xiāo hún。
颓垣古柏疑山关,高柳鸣鸦似水村。tuí yuán gǔ bǎi yí shān guān,gāo liǔ míng yā shì shuǐ cūn。
菜甲未齐初出叶,树阴方合掩重门。cài jiǎ wèi qí chū chū yè,shù yīn fāng hé yǎn zhòng mén。
幽深冻馁皆推分,静者还应为讨论。yōu shēn dòng něi jiē tuī fēn,jìng zhě hái yīng wèi tǎo lùn。

闲步

韩偓

庄南纵步游荒野,独鸟寒烟轻惹惹。zhuāng nán zòng bù yóu huāng yě,dú niǎo hán yān qīng rě rě。
傍山疏雨湿秋花,僻路浅泉浮败果。bàng shān shū yǔ shī qiū huā,pì lù qiǎn quán fú bài guǒ。
樵人相见指惊麇,牧童四散收嘶马。qiáo rén xiāng jiàn zhǐ jīng jūn,mù tóng sì sàn shōu sī mǎ。
一壶倾尽未能归,黄昏更望诸峰火。yī hú qīng jǐn wèi néng guī,huáng hūn gèng wàng zhū fēng huǒ。

乾宁三年丙辰在奉天重围作

韩偓

仗剑夜巡城,衣襟满霜霰。zhàng jiàn yè xún chéng,yī jīn mǎn shuāng xiàn。
贼火遍郊坰,飞燄侵星汉。zéi huǒ biàn jiāo jiōng,fēi yàn qīn xīng hàn。
积雪似空江,长林如断岸。jī xuě shì kōng jiāng,zhǎng lín rú duàn àn。
独凭女墙头,思家起长叹。dú píng nǚ qiáng tóu,sī jiā qǐ zhǎng tàn。

雨中

韩偓

青桐承雨声,声声何重叠。qīng tóng chéng yǔ shēng,shēng shēng hé zhòng dié。
疏滴下高枝,次打敧低叶。shū dī xià gāo zhī,cì dǎ jī dī yè。
鸟湿更梳翎,人愁方拄颊。niǎo shī gèng shū líng,rén chóu fāng zhǔ jiá。
独自上西楼,风襟寒帖帖。dú zì shàng xī lóu,fēng jīn hán tiē tiē。

江楼二首

韩偓

梦啼呜咽觉无语,杳杳微微望烟浦。mèng tí wū yàn jué wú yǔ,yǎo yǎo wēi wēi wàng yān pǔ。
楼空客散燕交飞,江静帆飞日亭午。lóu kōng kè sàn yàn jiāo fēi,jiāng jìng fān fēi rì tíng wǔ。

江楼二首

韩偓

鳀鱼苦笋香味新,杨柳酒旗三月春。tí yú kǔ sǔn xiāng wèi xīn,yáng liǔ jiǔ qí sān yuè chūn。
风光百计牵人老,争奈多情是病身。fēng guāng bǎi jì qiān rén lǎo,zhēng nài duō qíng shì bìng shēn。

春昼

韩偓

春融艳艳,大醉陶陶。chūn róng yàn yàn,dà zuì táo táo。
漏添迟日,箭减良宵。lòu tiān chí rì,jiàn jiǎn liáng xiāo。
藤垂戟户,柳拂河桥。téng chuí jǐ hù,liǔ fú hé qiáo。
帘幕燕子,池塘伯劳。lián mù yàn zi,chí táng bó láo。
肤清臂瘦,衫薄香销。fū qīng bì shòu,shān báo xiāng xiāo。
楚殿衣窄,南朝髻高。chǔ diàn yī zhǎi,nán cháo jì gāo。
河阳县远,清波地遥。hé yáng xiàn yuǎn,qīng bō dì yáo。
丝缠露泣,各自无憀。sī chán lù qì,gè zì wú liáo。

六言三首

韩偓

春楼处子倾城,金陵狎客多情。chūn lóu chù zi qīng chéng,jīn líng xiá kè duō qíng。
朝云暮雨会合,罗袜绣被逢迎。cháo yún mù yǔ huì hé,luó wà xiù bèi féng yíng。
华山梧桐相覆,蛮江豆蔻连生。huá shān wú tóng xiāng fù,mán jiāng dòu kòu lián shēng。
幽欢不尽告别,秋河怅望平明。yōu huān bù jǐn gào bié,qiū hé chàng wàng píng míng。

六言三首

韩偓

一灯前雨落夜,三月尽草青时。yī dēng qián yǔ luò yè,sān yuè jǐn cǎo qīng shí。
半寒半暖正好,花开花谢相思。bàn hán bàn nuǎn zhèng hǎo,huā kāi huā xiè xiāng sī。
惆怅空教梦见,懊恼多成酒悲。chóu chàng kōng jiào mèng jiàn,ào nǎo duō chéng jiǔ bēi。
红袖不干谁会,揉损联娟澹眉。hóng xiù bù gàn shuí huì,róu sǔn lián juān dàn méi。

六言三首

韩偓

此间青草更远,不唯空绕汀洲。cǐ jiān qīng cǎo gèng yuǎn,bù wéi kōng rào tīng zhōu。
那里朝日才出,还应先照西楼。nà lǐ cháo rì cái chū,hái yīng xiān zhào xī lóu。
忆泪因成恨泪,梦游常续心游。yì lèi yīn chéng hèn lèi,mèng yóu cháng xù xīn yóu。
桃源洞口来否,绛节霓旌久留。táo yuán dòng kǒu lái fǒu,jiàng jié ní jīng jiǔ liú。

自沙县抵龙溪县,值泉州军,过后村落,皆空,因有一绝

韩偓

水自潺湲日自斜,尽无鸡犬有鸣鸦。shuǐ zì chán yuán rì zì xié,jǐn wú jī quǎn yǒu míng yā。
千村万落如寒食,不见人烟空见花。qiān cūn wàn luò rú hán shí,bù jiàn rén yān kōng jiàn huā。

野塘

韩偓

侵晓乘凉偶独来,不因鱼跃见萍开。qīn xiǎo chéng liáng ǒu dú lái,bù yīn yú yuè jiàn píng kāi。
卷荷忽被微风触,泻下清香露一杯。juǎn hé hū bèi wēi fēng chù,xiè xià qīng xiāng lù yī bēi。

题马侍中燧木香亭

邵楚苌

春日迟迟木香阁,窈窕佳人褰绣幕。chūn rì chí chí mù xiāng gé,yǎo tiǎo jiā rén qiān xiù mù。
淋漓玉露滴紫蕤,绵蛮黄鸟窥朱萼。lín lí yù lù dī zǐ ruí,mián mán huáng niǎo kuī zhū è。
横汉碧云歌处断,满地花钿舞时落。héng hàn bì yún gē chù duàn,mǎn dì huā diàn wǔ shí luò。
树影参差斜入檐,风动玲珑水晶箔。shù yǐng cān chà xié rù yán,fēng dòng líng lóng shuǐ jīng bó。

秋夜

桓颙

数夜独无欢,客心恒不安。shù yè dú wú huān,kè xīn héng bù ān。
近城闻鼓易,远寺听钟难。jìn chéng wén gǔ yì,yuǎn sì tīng zhōng nán。
月照窗边暖,风吹帘外寒。yuè zhào chuāng biān nuǎn,fēng chuī lián wài hán。
齐能罗帐里,独坐抱琴弹。qí néng luó zhàng lǐ,dú zuò bào qín dàn。

赠韩思彦

贺遂亮

意气百年内,平生一寸心。yì qì bǎi nián nèi,píng shēng yī cùn xīn。
欲交天下士,未面已虚襟。yù jiāo tiān xià shì,wèi miàn yǐ xū jīn。
君子重名义,直道冠衣簪。jūn zi zhòng míng yì,zhí dào guān yī zān。
风云行可托,怀抱自然深。fēng yún xíng kě tuō,huái bào zì rán shēn。
落霞静霜景,坠叶下风林。luò xiá jìng shuāng jǐng,zhuì yè xià fēng lín。
若上南登岸,希访北山岑。ruò shàng nán dēng àn,xī fǎng běi shān cén。

贞元八年十二月谒先主庙绝句三首

张俨

仗顺继皇业,并吞势由己。zhàng shùn jì huáng yè,bìng tūn shì yóu jǐ。
天命屈雄图,谁歌大风起。tiān mìng qū xióng tú,shuí gē dà fēng qǐ。

贞元八年十二月谒先主庙绝句三首

张俨

得股肱贤明,能以奇用兵。dé gǔ gōng xián míng,néng yǐ qí yòng bīng。
何事伤客情,何人归帝京。hé shì shāng kè qíng,hé rén guī dì jīng。

贞元八年十二月谒先主庙绝句三首

张俨

雄名垂竹帛,荒陵压阡陌。xióng míng chuí zhú bó,huāng líng yā qiān mò。
终古更何闻,悲风入松柏。zhōng gǔ gèng hé wén,bēi fēng rù sōng bǎi。

留别卢陲

崔少玄

得之一元,匪受自天。dé zhī yī yuán,fěi shòu zì tiān。
太老之真,无上之仙。tài lǎo zhī zhēn,wú shàng zhī xiān。
光含影藏,形于自然。guāng hán yǐng cáng,xíng yú zì rán。
真安匪求,神之久留。zhēn ān fěi qiú,shén zhī jiǔ liú。
淑美其真,体性刚柔。shū měi qí zhēn,tǐ xìng gāng róu。
丹霄碧虚,上圣之俦。dān xiāo bì xū,shàng shèng zhī chóu。
百岁之后,空馀坟丘。bǎi suì zhī hòu,kōng yú fén qiū。

题中岳山七言

玄奘

孤峰绝顶万馀嶒,策仗攀萝渐渐登。gū fēng jué dǐng wàn yú céng,cè zhàng pān luó jiàn jiàn dēng。
行到月边天上寺,白云相伴两三僧。xíng dào yuè biān tiān shàng sì,bái yún xiāng bàn liǎng sān sēng。