古诗词

秋夕书怀寄所知

李咸用

秋萤一点雨中飞,独立黄昏思所知。qiū yíng yī diǎn yǔ zhōng fēi,dú lì huáng hūn sī suǒ zhī。
三岛路遥身汨没,九天风急羽差池。sān dǎo lù yáo shēn mì méi,jiǔ tiān fēng jí yǔ chà chí。
年华逐浪催霜发,旅恨和云拂桂知。nián huá zhú làng cuī shuāng fā,lǚ hèn hé yún fú guì zhī。
不向故人言此事,异乡谁更念栖迟。bù xiàng gù rén yán cǐ shì,yì xiāng shuí gèng niàn qī chí。

酬进士秦颙若

李咸用

莺默平林燕别轩,相逢相笑话生前。yīng mò píng lín yàn bié xuān,xiāng féng xiāng xiào huà shēng qián。
低飞旅恨看霜叶,曲写归情向暮川。dī fēi lǚ hèn kàn shuāng yè,qū xiě guī qíng xiàng mù chuān。
在野孤云终捧日,朝宗高浪本蒙泉。zài yě gū yún zhōng pěng rì,cháo zōng gāo làng běn méng quán。
何劳怅望风雷便,且混鱼龙黩武年。hé láo chàng wàng fēng léi biàn,qiě hùn yú lóng dú wǔ nián。

山中夜坐寄故里友生

李咸用

展转檐前睡不成,一床山月竹风清。zhǎn zhuǎn yán qián shuì bù chéng,yī chuáng shān yuè zhú fēng qīng。
虫声促促催乡梦,桂影高高挂旅情。chóng shēng cù cù cuī xiāng mèng,guì yǐng gāo gāo guà lǚ qíng。
祸福既能知倚伏,行藏争不要分明。huò fú jì néng zhī yǐ fú,xíng cáng zhēng bù yào fēn míng。
可怜任永真坚白,净洗双眸看太平。kě lián rèn yǒng zhēn jiān bái,jìng xǐ shuāng móu kàn tài píng。

物情

李咸用

谁分万类二仪间,禀性高卑各自然。shuí fēn wàn lèi èr yí jiān,bǐng xìng gāo bēi gè zì rán。
野鹤不栖葱茜树,流莺长喜艳阳天。yě hè bù qī cōng qiàn shù,liú yīng zhǎng xǐ yàn yáng tiān。
李斯溷鼠心应动,庄叟泥龟意已坚。lǐ sī hùn shǔ xīn yīng dòng,zhuāng sǒu ní guī yì yǐ jiān。
成是败非如赋命,更教何处认愚贤。chéng shì bài fēi rú fù mìng,gèng jiào hé chù rèn yú xián。

金谷园

李咸用

石家旧地聊登望,宠辱从兹信可惊。shí jiā jiù dì liáo dēng wàng,chǒng rǔ cóng zī xìn kě jīng。
鸟度野花迷锦障,蝉吟古树想歌声。niǎo dù yě huā mí jǐn zhàng,chán yín gǔ shù xiǎng gē shēng。
虽将玉貌同时死,却羡苍头此日生。suī jiāng yù mào tóng shí sǐ,què xiàn cāng tóu cǐ rì shēng。
多积黄金买刑戮,千秋成得绿珠名。duō jī huáng jīn mǎi xíng lù,qiān qiū chéng dé lǜ zhū míng。

投所知

李咸用

手欠东堂桂一枝,家书不敢便言归。shǒu qiàn dōng táng guì yī zhī,jiā shū bù gǎn biàn yán guī。
挂檐晚雨思山阁,拂岸烟岚忆钓矶。guà yán wǎn yǔ sī shān gé,fú àn yān lán yì diào jī。
公道甚平才自薄,丹霄好上力犹微。gōng dào shén píng cái zì báo,dān xiāo hǎo shàng lì yóu wēi。
谁能借与抟扶势,万里飘飘试一飞。shuí néng jiè yǔ tuán fú shì,wàn lǐ piāo piāo shì yī fēi。

赠友弟

李咸用

萤焰烧心雪眼劳,未逢佳梦见三刀。yíng yàn shāo xīn xuě yǎn láo,wèi féng jiā mèng jiàn sān dāo。
他时讵有盐梅味,今日犹疑腹背毛。tā shí jù yǒu yán méi wèi,jīn rì yóu yí fù bèi máo。
金埒晓羁千里骏,玉轮寒养一枝高。jīn liè xiǎo jī qiān lǐ jùn,yù lún hán yǎng yī zhī gāo。
谁能终岁摇赪尾,唯唯洋洋向碧涛。shuí néng zhōng suì yáo chēng wěi,wéi wéi yáng yáng xiàng bì tāo。

春日喜逢乡人刘松

李咸用

故人不见五春风,异地相逢岳影中。gù rén bù jiàn wǔ chūn fēng,yì dì xiāng féng yuè yǐng zhōng。
旧业久抛耕钓侣,新闻多说战争功。jiù yè jiǔ pāo gēng diào lǚ,xīn wén duō shuō zhàn zhēng gōng。
生民有恨将谁诉,花木无情只自红。shēng mín yǒu hèn jiāng shuí sù,huā mù wú qíng zhǐ zì hóng。
莫把少年愁过日,一尊须对夕阳空。mò bǎ shǎo nián chóu guò rì,yī zūn xū duì xī yáng kōng。

夏日别余秀才

李咸用

岳麓云深麦雨秋,满倾杯酒对湘流。yuè lù yún shēn mài yǔ qiū,mǎn qīng bēi jiǔ duì xiāng liú。
沙边细柳牵行色,水面轻烟画别愁。shā biān xì liǔ qiān xíng sè,shuǐ miàn qīng yān huà bié chóu。
敢待傅岩成好梦,任从磻石挂纤钩。gǎn dài fù yán chéng hǎo mèng,rèn cóng pán shí guà xiān gōu。
镜机冲漠非吾事,自要青云识五侯。jìng jī chōng mò fēi wú shì,zì yào qīng yún shí wǔ hóu。

庐陵九日

李咸用

菊花山在碧江东,冷酒清吟兴莫穷。jú huā shān zài bì jiāng dōng,lěng jiǔ qīng yín xīng mò qióng。
四十三年秋里过,几多般事乱来空。sì shí sān nián qiū lǐ guò,jǐ duō bān shì luàn lái kōng。
虽惊故国音书绝,犹喜新知语笑同。suī jīng gù guó yīn shū jué,yóu xǐ xīn zhī yǔ xiào tóng。
竟日开门无客至,笛声迢递夕阳中。jìng rì kāi mén wú kè zhì,dí shēng tiáo dì xī yáng zhōng。

和人游东林

李咸用

一从张野卧云林,胜概谁人更解寻。yī cóng zhāng yě wò yún lín,shèng gài shuí rén gèng jiě xún。
黄鸟不能言往事,白莲虚发至如今。huáng niǎo bù néng yán wǎng shì,bái lián xū fā zhì rú jīn。
年年上国荣华梦,世世高流水石心。nián nián shàng guó róng huá mèng,shì shì gāo liú shuǐ shí xīn。
始欲共君重怅望,紫霄峰外日沈沈。shǐ yù gòng jūn zhòng chàng wàng,zǐ xiāo fēng wài rì shěn shěn。

和彭进士秋日游靖居山寺

李咸用

秋山入望已无尘,况得闲游谢事频。qiū shān rù wàng yǐ wú chén,kuàng dé xián yóu xiè shì pín。
问著尽能言祖祖,见时应不是真真。wèn zhù jǐn néng yán zǔ zǔ,jiàn shí yīng bù shì zhēn zhēn。
添瓶野水遮还急,伴塔幽花落又新。tiān píng yě shuǐ zhē hái jí,bàn tǎ yōu huā luò yòu xīn。
自笑未曾同逸步,终非宗炳社中人。zì xiào wèi céng tóng yì bù,zhōng fēi zōng bǐng shè zhōng rén。

和彭进士感怀

李咸用

人生谁肯便甘休,遇酒逢花且共游。rén shēng shuí kěn biàn gān xiū,yù jiǔ féng huā qiě gòng yóu。
若向云衢陪骥尾,直须天畔落旄头。ruò xiàng yún qú péi jì wěi,zhí xū tiān pàn luò máo tóu。
三编大雅曾关兴,一册南华旋解忧。sān biān dà yǎ céng guān xīng,yī cè nán huá xuán jiě yōu。
四海英雄多独断,不知何者是长筹。sì hǎi yīng xióng duō dú duàn,bù zhī hé zhě shì zhǎng chóu。

寄题从兄坤载村居

李咸用

邻并无非樵钓者,庄生物论宛然齐。lín bìng wú fēi qiáo diào zhě,zhuāng shēng wù lùn wǎn rán qí。
雨中寒树愁鸱立,江上残阳瘦马嘶。yǔ zhōng hán shù chóu chī lì,jiāng shàng cán yáng shòu mǎ sī。
说与众佣同版筑,吕将群叟共磻溪。shuō yǔ zhòng yōng tóng bǎn zhù,lǚ jiāng qún sǒu gòng pán xī。
覆巢破卵方堪惧,取次梧桐凤且栖。fù cháo pò luǎn fāng kān jù,qǔ cì wú tóng fèng qiě qī。

送黄宾于赴举

李咸用

秋风昨夜满潇湘,衰柳残蝉思客肠。qiū fēng zuó yè mǎn xiāo xiāng,shuāi liǔ cán chán sī kè cháng。
早是乱来无胜事,更堪江上揖离觞。zǎo shì luàn lái wú shèng shì,gèng kān jiāng shàng yī lí shāng。
澄潭跃鲤摇轻浪,落日飞凫趁远樯。chéng tán yuè lǐ yáo qīng làng,luò rì fēi fú chèn yuǎn qiáng。
渔父不须探去意,一枝春袅月中央。yú fù bù xū tàn qù yì,yī zhī chūn niǎo yuè zhōng yāng。

冬日喜逢吴价

李咸用

垂杨烟薄井梧空,千里游人驻断蓬。chuí yáng yān báo jǐng wú kōng,qiān lǐ yóu rén zhù duàn péng。
志意不因多事改,鬓毛难与别时同。zhì yì bù yīn duō shì gǎi,bìn máo nán yǔ bié shí tóng。
莺迁犹待销冰日,鹏起还思动海风。yīng qiān yóu dài xiāo bīng rì,péng qǐ hái sī dòng hǎi fēng。
穷达他年如赋命,且陶真性一杯中。qióng dá tā nián rú fù mìng,qiě táo zhēn xìng yī bēi zhōng。

题刘处士居

李咸用

压破岚光半亩馀,竹轩兰砌共清虚。yā pò lán guāng bàn mǔ yú,zhú xuān lán qì gòng qīng xū。
泉经小槛声长急,月过修篁影旋疏。quán jīng xiǎo kǎn shēng zhǎng jí,yuè guò xiū huáng yǐng xuán shū。
溪鸟时时窥户牖,山云往往宿庭除。xī niǎo shí shí kuī hù yǒu,shān yún wǎng wǎng sù tíng chú。
干戈谩道因天意,渭水高人自钓鱼。gàn gē mán dào yīn tiān yì,wèi shuǐ gāo rén zì diào yú。

送李尊师归临川

李咸用

蟠桃一别几千春,谪下人间作至人。pán táo yī bié jǐ qiān chūn,zhé xià rén jiān zuò zhì rén。
尘外烟霞吟不尽,鼎中龙虎伏初驯。chén wài yān xiá yín bù jǐn,dǐng zhōng lóng hǔ fú chū xùn。
除存紫府无他意,终向青冥举此身。chú cún zǐ fǔ wú tā yì,zhōng xiàng qīng míng jǔ cǐ shēn。
辞我麻姑山畔去,蔡经踪迹必相亲。cí wǒ má gū shān pàn qù,cài jīng zōng jì bì xiāng qīn。

投知

李咸用

西望长安路几千,迟回不为别家难。xī wàng zhǎng ān lù jǐ qiān,chí huí bù wèi bié jiā nán。
酌量才地心虽动,点检囊装意又阑。zhuó liàng cái dì xīn suī dòng,diǎn jiǎn náng zhuāng yì yòu lán。
自是远人多蹇滞,近来仙榜半孤寒。zì shì yuǎn rén duō jiǎn zhì,jìn lái xiān bǎng bàn gū hán。
嘶风重诉牵盐耻,伯乐何妨转眼看。sī fēng zhòng sù qiān yán chǐ,bó lè hé fáng zhuǎn yǎn kàn。

吴处士寄香兼劝入道

李咸用

谢寄精专一捻香,劝予朝礼仕虚皇。xiè jì jīng zhuān yī niǎn xiāng,quàn yǔ cháo lǐ shì xū huáng。
须知十极皆臣妾,岂止遗生奉混茫。xū zhī shí jí jiē chén qiè,qǐ zhǐ yí shēng fèng hùn máng。
空挂黄衣宁续寿,曾闻玄教在知常。kōng guà huáng yī níng xù shòu,céng wén xuán jiào zài zhī cháng。
但居平易俟天命,便是长生不死乡。dàn jū píng yì qí tiān mìng,biàn shì zhǎng shēng bù sǐ xiāng。