古诗词

春游曲·二首

顾况

游童苏合带,倡女蒲葵扇。yóu tóng sū hé dài,chàng nǚ pú kuí shàn。
初日映城时,相思忽相见。chū rì yìng chéng shí,xiāng sī hū xiāng jiàn。
褰裳踏露草,理鬓回花面。qiān shang tà lù cǎo,lǐ bìn huí huā miàn。
薄暮不同归,留情此芳甸。báo mù bù tóng guī,liú qíng cǐ fāng diān。
柘弹连钱马,银钩妥堕鬟。zhè dàn lián qián mǎ,yín gōu tuǒ duò huán。
采桑春陌上,踏草夕阳间。cǎi sāng chūn mò shàng,tà cǎo xī yáng jiān。
意合词先露,心诚貌却闲。yì hé cí xiān lù,xīn chéng mào què xián。
明朝若相忆,云雨出巫山。míng cháo ruò xiāng yì,yún yǔ chū wū shān。

调笑令·边草

戴叔伦

边草,边草,边草尽来兵老。biān cǎo,biān cǎo,biān cǎo jǐn lái bīng lǎo。
山南山北雪晴。shān nán shān běi xuě qíng。
千里万里月明。qiān lǐ wàn lǐ yuè míng。
明月,明月,胡笳一声愁绝。míng yuè,míng yuè,hú jiā yī shēng chóu jué。

杂曲歌辞杨柳枝

卢贞

一树依依在永丰,两枝飞去杳无踪。yī shù yī yī zài yǒng fēng,liǎng zhī fēi qù yǎo wú zōng。
玉皇曾采人间曲,应逐歌声入九重。yù huáng céng cǎi rén jiān qū,yīng zhú gē shēng rù jiǔ zhòng。

好时光

李隆基

宝髻偏宜宫样,莲脸嫩,体红香。bǎo jì piān yí gōng yàng,lián liǎn nèn,tǐ hóng xiāng。
眉黛不须张敞画,天教入鬓长。méi dài bù xū zhāng chǎng huà,tiān jiào rù bìn zhǎng。
莫倚倾国貌,嫁取个,有情郎。mò yǐ qīng guó mào,jià qǔ gè,yǒu qíng láng。
彼此当年少,莫负好时光。bǐ cǐ dāng nián shǎo,mò fù hǎo shí guāng。

忆旧游

鲍溶

忆求无何乡,了在赤谷村。yì qiú wú hé xiāng,le zài chì gǔ cūn。
仙人居其中,将往问所存。xiān rén jū qí zhōng,jiāng wǎng wèn suǒ cún。
日入蒙汜宿,石烟抱山门。rì rù méng sì sù,shí yān bào shān mén。
明月久不下,半峰照啼猿。míng yuè jiǔ bù xià,bàn fēng zhào tí yuán。
堂上白鹤翁,神清心无烦。táng shàng bái hè wēng,shén qīng xīn wú fán。
斋心侍席前,跪请长生恩。zhāi xīn shì xí qián,guì qǐng zhǎng shēng ēn。
云昔崆峒老,何词受轩辕。yún xī kōng dòng lǎo,hé cí shòu xuān yuán。
从星使变化,任日张乾坤。cóng xīng shǐ biàn huà,rèn rì zhāng qián kūn。
若到旧乡里,宛如曾讨论。ruò dào jiù xiāng lǐ,wǎn rú céng tǎo lùn。
风移岩花气,珠贯金经言。fēng yí yán huā qì,zhū guàn jīn jīng yán。
凉夜惜易尽,青烟谢晨喧。liáng yè xī yì jǐn,qīng yān xiè chén xuān。
自唯腥膻体,难久留其藩。zì wéi xīng shān tǐ,nán jiǔ liú qí fān。
几世身在梦,百年云无根。jǐ shì shēn zài mèng,bǎi nián yún wú gēn。
悠悠竟何事,愚智相忧冤。yōu yōu jìng hé shì,yú zhì xiāng yōu yuān。
叹息几晚寤,蒙师招其魂。tàn xī jǐ wǎn wù,méng shī zhāo qí hún。
至今瑶华心,每想清水源。zhì jīn yáo huá xīn,měi xiǎng qīng shuǐ yuán。

渔父词

法常

此事楞严常露布。cǐ shì léng yán cháng lù bù。
梅华雪月交光处。méi huá xuě yuè jiāo guāng chù。
一笑寥寥空万古。yī xiào liáo liáo kōng wàn gǔ。
风瓯语。fēng ōu yǔ。
迥然银汉横天宇。jiǒng rán yín hàn héng tiān yǔ。
蝶梦南华方栩栩。dié mèng nán huá fāng xǔ xǔ。
斑斑谁跨丰干虎。bān bān shuí kuà fēng gàn hǔ。
而今忘却来时路。ér jīn wàng què lái shí lù。
江山暮。jiāng shān mù。
天涯目送鸿飞去。tiān yá mù sòng hóng fēi qù。

新添声杨柳枝

温庭筠

【其一】
一尺深红胜曲尘,天生旧物不如新。yī chǐ shēn hóng shèng qū chén,tiān shēng jiù wù bù rú xīn。
合欢桃核终堪恨,里许元来别有人。hé huān táo hé zhōng kān hèn,lǐ xǔ yuán lái bié yǒu rén。
【其二】
井底点灯深烛伊,共郎长行莫围棋。jǐng dǐ diǎn dēng shēn zhú yī,gòng láng zhǎng xíng mò wéi qí。
玲珑骰子安红豆,入骨相思知不知?líng lóng tóu zi ān hóng dòu,rù gǔ xiāng sī zhī bù zhī?

菩萨蛮

温庭筠

小山重叠金明灭,鬓云欲度香腮雪。xiǎo shān zhòng dié jīn míng miè,bìn yún yù dù xiāng sāi xuě。
懒起画蛾眉,弄妆梳洗迟。lǎn qǐ huà é méi,nòng zhuāng shū xǐ chí。
照花前后镜,花面交相映。zhào huā qián hòu jìng,huā miàn jiāo xiāng yìng。
新帖绣罗襦,双双金鹧鸪。xīn tiē xiù luó rú,shuāng shuāng jīn zhè gū。

望江南

温庭筠

梳洗罢,独倚望江楼。shū xǐ bà,dú yǐ wàng jiāng lóu。
过尽千帆皆不是,斜晖脉脉水悠悠。guò jǐn qiān fān jiē bù shì,xié huī mài mài shuǐ yōu yōu。
肠断白蘋洲。cháng duàn bái píng zhōu。

梦江南

温庭筠

千万恨,恨极在天涯。qiān wàn hèn,hèn jí zài tiān yá。
山月不知心里事,水风空落眼前花,摇曳碧云斜。shān yuè bù zhī xīn lǐ shì,shuǐ fēng kōng luò yǎn qián huā,yáo yè bì yún xié。

更漏子

温庭筠

玉炉香,红蜡泪,偏照画堂秋思。yù lú xiāng,hóng là lèi,piān zhào huà táng qiū sī。
眉翠薄,鬓云残,夜长衾枕寒。méi cuì báo,bìn yún cán,yè zhǎng qīn zhěn hán。
梧桐树,三更雨,不道离情正苦。wú tóng shù,sān gèng yǔ,bù dào lí qíng zhèng kǔ。
一叶叶,一声声,空阶滴到明。yī yè yè,yī shēng shēng,kōng jiē dī dào míng。

更漏子

温庭筠

柳丝长,春雨细,花外漏声迢递。liǔ sī zhǎng,chūn yǔ xì,huā wài lòu shēng tiáo dì。
惊塞雁,起城乌,画屏金鹧鸪。jīng sāi yàn,qǐ chéng wū,huà píng jīn zhè gū。
香雾薄,透帘幕,惆怅谢家池阁。xiāng wù báo,tòu lián mù,chóu chàng xiè jiā chí gé。
红烛背,绣帘垂,梦长君不知。hóng zhú bèi,xiù lián chuí,mèng zhǎng jūn bù zhī。

菩萨蛮

温庭筠

玉楼明月长相忆,柳丝袅娜春无力。yù lóu míng yuè zhǎng xiāng yì,liǔ sī niǎo nà chūn wú lì。
门外草萋萋,送君闻马嘶。mén wài cǎo qī qī,sòng jūn wén mǎ sī。
画罗金翡翠,香烛销成泪。huà luó jīn fěi cuì,xiāng zhú xiāo chéng lèi。
花落子规啼,绿窗残梦迷。huā luò zi guī tí,lǜ chuāng cán mèng mí。

菩萨蛮

温庭筠

水精帘里颇黎枕,暖香惹梦鸳鸯锦。shuǐ jīng lián lǐ pǒ lí zhěn,nuǎn xiāng rě mèng yuān yāng jǐn。
江上柳如烟,雁飞残月天。jiāng shàng liǔ rú yān,yàn fēi cán yuè tiān。
藕丝秋色浅,人胜参差剪。ǒu sī qiū sè qiǎn,rén shèng cān chà jiǎn。
双鬓隔香红,玉钗头上风。shuāng bìn gé xiāng hóng,yù chāi tóu shàng fēng。

杨柳枝

温庭筠

宜春苑外最长条,闲袅春风伴舞腰。yí chūn yuàn wài zuì zhǎng tiáo,xián niǎo chūn fēng bàn wǔ yāo。
正是玉人肠断处,一渠春水赤阑桥。zhèng shì yù rén cháng duàn chù,yī qú chūn shuǐ chì lán qiáo。

杨柳枝

温庭筠

南内墙东御路旁,预知春色柳丝黄。nán nèi qiáng dōng yù lù páng,yù zhī chūn sè liǔ sī huáng。
杏花未肯无情思,何是情人最断肠。xìng huā wèi kěn wú qíng sī,hé shì qíng rén zuì duàn cháng。

杨柳枝

温庭筠

苏小门前柳万条,毿毿金线拂平桥。sū xiǎo mén qián liǔ wàn tiáo,sān sān jīn xiàn fú píng qiáo。
黄莺不语东风起,深闭朱门伴细腰。huáng yīng bù yǔ dōng fēng qǐ,shēn bì zhū mén bàn xì yāo。

杨柳枝

温庭筠

金缕毿毿碧瓦沟,六宫眉黛惹春愁。jīn lǚ sān sān bì wǎ gōu,liù gōng méi dài rě chūn chóu。
晚来更带龙池雨,半拂阑干半入楼。wǎn lái gèng dài lóng chí yǔ,bàn fú lán gàn bàn rù lóu。

杨柳枝

温庭筠

馆娃宫外邺城西,远映征帆近拂堤。guǎn wá gōng wài yè chéng xī,yuǎn yìng zhēng fān jìn fú dī。
系得王孙归意切,不关芳草绿萋萋。xì dé wáng sūn guī yì qiè,bù guān fāng cǎo lǜ qī qī。

杨柳枝

温庭筠

两两黄鹂色似金,袅枝啼露动芳音。liǎng liǎng huáng lí sè shì jīn,niǎo zhī tí lù dòng fāng yīn。
春来幸自长如线,可惜牵缠荡子心。chūn lái xìng zì zhǎng rú xiàn,kě xī qiān chán dàng zi xīn。
388071234567»