古诗词

过安仁市得风挂帆二首

杨万里

西望柯山正蔚蓝,衢州只在此山南。xī wàng kē shān zhèng wèi lán,qú zhōu zhǐ zài cǐ shān nán。
却愁路尽风犹剩,回纳清风与破帆。què chóu lù jǐn fēng yóu shèng,huí nà qīng fēng yǔ pò fān。

三月二十七日送春绝句

杨万里

只馀三日便清和,尽放春归莫恨他。zhǐ yú sān rì biàn qīng hé,jǐn fàng chūn guī mò hèn tā。
落尽千花飞尽絮,留春肯住欲如何。luò jǐn qiān huā fēi jǐn xù,liú chūn kěn zhù yù rú hé。

四月一日三衢阻雨二首

杨万里

无朝无夕雨翻盆,村北村南水接天。wú cháo wú xī yǔ fān pén,cūn běi cūn nán shuǐ jiē tiān。
断却市桥君莫笑,前头野渡更无船。duàn què shì qiáo jūn mò xiào,qián tóu yě dù gèng wú chuán。

四月一日三衢阻雨二首

杨万里

小诗苦雨当云笺,寄似南风一问天。xiǎo shī kǔ yǔ dāng yún jiān,jì shì nán fēng yī wèn tiān。
漏得银河乾见底,却将什么作丰年。lòu dé yín hé qián jiàn dǐ,què jiāng shén me zuò fēng nián。

明发三衢三首

杨万里

拔尽新秧插尽田,出城一眼翠无边。bá jǐn xīn yāng chā jǐn tián,chū chéng yī yǎn cuì wú biān。
不关雨水愁行客,政是年年雨水天。bù guān yǔ shuǐ chóu xíng kè,zhèng shì nián nián yǔ shuǐ tiān。

明发三衢三首

杨万里

冲风破雨正愁人,愁得心情没半分。chōng fēng pò yǔ zhèng chóu rén,chóu dé xīn qíng méi bàn fēn。
风处吹来好消息,诸峰放散夜来云。fēng chù chuī lái hǎo xiāo xī,zhū fēng fàng sàn yè lái yún。

明发三衢三首

杨万里

云欲开时又不开,问天觅阵好风催。yún yù kāi shí yòu bù kāi,wèn tiān mì zhèn hǎo fēng cuī。
雨无多落泥偏滑,溪不胜深岸故颓。yǔ wú duō luò ní piān huá,xī bù shèng shēn àn gù tuí。

晨炊江山县驿

杨万里

闻道常山水壮哉,问途何惜小纡回。wén dào cháng shān shuǐ zhuàng zāi,wèn tú hé xī xiǎo yū huí。
平生不到江山县,临老须教作一来。píng shēng bù dào jiāng shān xiàn,lín lǎo xū jiào zuò yī lái。

过景星山山顶一石孤立又名突星山

杨万里

山头孤立玉竛?,天上何年堕景星。shān tóu gū lì yù líng pīng,tiān shàng hé nián duò jǐng xīng。
四面万峰非不峻,如何只是一峰青。sì miàn wàn fēng fēi bù jùn,rú hé zhǐ shì yī fēng qīng。

江山道中蚕麦大熟三首

杨万里

衢信中央两尽头,蚕麰今岁十分收。qú xìn zhōng yāng liǎng jǐn tóu,cán móu jīn suì shí fēn shōu。
穗初黄后枝无绿,不但麦秋桑亦秋。suì chū huáng hòu zhī wú lǜ,bù dàn mài qiū sāng yì qiū。

江山道中蚕麦大熟三首

杨万里

黄云割露几肩归,紫玉炊香一饭肥。huáng yún gē lù jǐ jiān guī,zǐ yù chuī xiāng yī fàn féi。
却破麦田秧晚稻,未教水牯卧斜晖。què pò mài tián yāng wǎn dào,wèi jiào shuǐ gǔ wò xié huī。

江山道中蚕麦大熟三首

杨万里

新晴户户有欢颜,晒茧摊丝立地乾。xīn qíng hù hù yǒu huān yán,shài jiǎn tān sī lì dì qián。
却遣缫车声独怨,今年不及去年闲。què qiǎn sāo chē shēng dú yuàn,jīn nián bù jí qù nián xián。

江郎峰三石山在江山县南三十五里礼贤镇望之极正里人又呼为郎峰

杨万里

走遍名山脚不停,见渠令我眼偏明。zǒu biàn míng shān jiǎo bù tíng,jiàn qú lìng wǒ yǎn piān míng。
郎峰好处端何似,笋剥三竿紫水精。láng fēng hǎo chù duān hé shì,sǔn bō sān gān zǐ shuǐ jīng。

午憩二首

杨万里

嫩绿桐阴夹道遮,烂红野果压枝斜。nèn lǜ tóng yīn jiā dào zhē,làn hóng yě guǒ yā zhī xié。
日烘细草香无价,况有三枝两朵花。rì hōng xì cǎo xiāng wú jià,kuàng yǒu sān zhī liǎng duǒ huā。

午憩二首

杨万里

晴边雨后麦秋时,风色轻轻日色微。qíng biān yǔ hòu mài qiū shí,fēng sè qīng qīng rì sè wēi。
已隔深溪仍蘸水,却教人折野蔷薇。yǐ gé shēn xī réng zhàn shuǐ,què jiào rén zhé yě qiáng wēi。

轿中望泛仙山

杨万里

上却篮舆卷却帘,晓寒旋索熟衣添。shàng què lán yú juǎn què lián,xiǎo hán xuán suǒ shú yī tiān。
孤松已自三千丈,更在仙山第一尖。gū sōng yǐ zì sān qiān zhàng,gèng zài xiān shān dì yī jiān。

过苏岩

杨万里

仰望苍岩高更深,岩中佳处著禅林。yǎng wàng cāng yán gāo gèng shēn,yán zhōng jiā chù zhù chán lín。
琼泉万仞峰头落,一滴泉声一醒心。qióng quán wàn rèn fēng tóu luò,yī dī quán shēng yī xǐng xīn。

松阴小憩

杨万里

不但先生倦不苏,仆夫也自要人扶。bù dàn xiān shēng juàn bù sū,pū fū yě zì yào rén fú。
青松数了还重数,只是从前八九株。qīng sōng shù le hái zhòng shù,zhǐ shì cóng qián bā jiǔ zhū。

初五日晓寒浙人谓之蚕寒盖麦秋寒也

杨万里

岁岁春寒欲去时,麦牵蚕惹不教归。suì suì chūn hán yù qù shí,mài qiān cán rě bù jiào guī。
早知今晓犹差冷,未肯疏它旧裌衣。zǎo zhī jīn xiǎo yóu chà lěng,wèi kěn shū tā jiù jiá yī。

道傍小憩观物化

杨万里

蝴蝶新生未解飞,须拳粉湿睡花枝。hú dié xīn shēng wèi jiě fēi,xū quán fěn shī shuì huā zhī。
后来借得风光力,不记如痴似醉时。hòu lái jiè dé fēng guāng lì,bù jì rú chī shì zuì shí。