古诗词

赠楞伽老瑛上人

华岳

无聊断梗拨寒灰,门掩霜风客自推。wú liáo duàn gěng bō hán huī,mén yǎn shuāng fēng kè zì tuī。
急下火垆叉手接,便将布袋解头开。jí xià huǒ lú chā shǒu jiē,biàn jiāng bù dài jiě tóu kāi。
拂床展卷呈诗稿,炙盏分茶当酒杯。fú chuáng zhǎn juǎn chéng shī gǎo,zhì zhǎn fēn chá dāng jiǔ bēi。
别后逢人须问讯,楞伽曾倩寄书来。bié hòu féng rén xū wèn xùn,léng gā céng qiàn jì shū lái。

谢仵判院惠米

华岳

沟壑膏粱总自招,仲尼陈蔡亦嚣嚣。gōu hè gāo liáng zǒng zì zhāo,zhòng ní chén cài yì xiāo xiāo。
不逢鲁肃千囷指,空折渊明五斗腰。bù féng lǔ sù qiān qūn zhǐ,kōng zhé yuān míng wǔ dòu yāo。
孤竹二饥知我意,苍梧一饱为君谣。gū zhú èr jī zhī wǒ yì,cāng wú yī bǎo wèi jūn yáo。
从今只手摩挲腹,却向颜门问一瓢。cóng jīn zhǐ shǒu mó sā fù,què xiàng yán mén wèn yī piáo。

除夜大雪丙寅除夜得春,瑞雪大作,时有襄淮之衄,因记夜半入蔡之事,使人振腕不寐。时在建三除夜矣

华岳

青帝明朝下玉京,先教滕六掩车尘。qīng dì míng cháo xià yù jīng,xiān jiào téng liù yǎn chē chén。
梅花笑我三年腊,椒叶争他一夜春。méi huā xiào wǒ sān nián là,jiāo yè zhēng tā yī yè chūn。
乌角触檐鞭堕玉,马蹄印路碗抛银。wū jiǎo chù yán biān duò yù,mǎ tí yìn lù wǎn pāo yín。
何当夜缚吴元济,去作中兴社稷臣。hé dāng yè fù wú yuán jì,qù zuò zhōng xīng shè jì chén。

呈毛南仲

华岳

暮宿东溪一草堂,倦和衣屦卧胡床。mù sù dōng xī yī cǎo táng,juàn hé yī jù wò hú chuáng。
梦随鸾去辽天阔,夜到鸡鸣刬地长。mèng suí luán qù liáo tiān kuò,yè dào jī míng chǎn dì zhǎng。
早起不须禽为唤,多忧谁谓草能忘。zǎo qǐ bù xū qín wèi huàn,duō yōu shuí wèi cǎo néng wàng。
清闲却愧毛南仲,醉卧西窗一枕凉。qīng xián què kuì máo nán zhòng,zuì wò xī chuāng yī zhěn liáng。

呈富大卿

华岳

司农未晓报龙楼,昨夜中天贯索流。sī nóng wèi xiǎo bào lóng lóu,zuó yè zhōng tiān guàn suǒ liú。
石父不逢齐子相,马迁空作汉家囚。shí fù bù féng qí zi xiāng,mǎ qiān kōng zuò hàn jiā qiú。
铜壶滴碎短长梦,铃索拽翻新旧愁。tóng hú dī suì duǎn zhǎng mèng,líng suǒ zhuāi fān xīn jiù chóu。
安得君王赐归骑,一廛投老大江头。ān dé jūn wáng cì guī qí,yī chán tóu lǎo dà jiāng tóu。

雪中呈刘子冲

华岳

朔风卷水入天渠,剪作飞花散六虚。shuò fēng juǎn shuǐ rù tiān qú,jiǎn zuò fēi huā sàn liù xū。
竹本无声缘叶密,梅因有影怕花疏。zhú běn wú shēng yuán yè mì,méi yīn yǒu yǐng pà huā shū。
路从玉鉴上头过,家在冰壶里面居。lù cóng yù jiàn shàng tóu guò,jiā zài bīng hú lǐ miàn jū。
欲作一诗撩谢女,不知为况近何如。yù zuò yī shī liāo xiè nǚ,bù zhī wèi kuàng jìn hé rú。

雪中有戏

华岳

一夜风神揭海神,尽将纯素掩丹青。yī yè fēng shén jiē hǎi shén,jǐn jiāng chún sù yǎn dān qīng。
四围白壁成千嶂,万里红尘没一星。sì wéi bái bì chéng qiān zhàng,wàn lǐ hóng chén méi yī xīng。
搭岸柳条横玉带,压墙梅萼上银屏。dā àn liǔ tiáo héng yù dài,yā qiáng méi è shàng yín píng。
好将今日平淮策,说与当年李愬听。hǎo jiāng jīn rì píng huái cè,shuō yǔ dāng nián lǐ sù tīng。

忧世寄清溪友人

华岳

庙堂无计息干戈,国士衔冤未汨罗。miào táng wú jì xī gàn gē,guó shì xián yuān wèi mì luó。
尺五指天均日月,八千里地旧山河。chǐ wǔ zhǐ tiān jūn rì yuè,bā qiān lǐ dì jiù shān hé。
人无远虑心徒切,里有新丧巷不歌。rén wú yuǎn lǜ xīn tú qiè,lǐ yǒu xīn sàng xiàng bù gē。
况是十年芹泮客,倚阑尤觉泪滂沱。kuàng shì shí nián qín pàn kè,yǐ lán yóu jué lèi pāng tuó。

嘲曹掾友人

华岳

世态年来日日新,宦途浇薄更惊人。shì tài nián lái rì rì xīn,huàn tú jiāo báo gèng jīng rén。
阙期动彻连三政,选调无疑费百缗。quē qī dòng chè lián sān zhèng,xuǎn diào wú yí fèi bǎi mín。
是吏有囊盛短卷,非财无药疗长贫。shì lì yǒu náng shèng duǎn juǎn,fēi cái wú yào liáo zhǎng pín。
参军也胜陶彭泽,且粜官粮醉几巡。cān jūn yě shèng táo péng zé,qiě tiào guān liáng zuì jǐ xún。

囚中记贫

华岳

英雄不遇不忧贫,狱吏从教唤不应。yīng xióng bù yù bù yōu pín,yù lì cóng jiào huàn bù yīng。
煮饭只烧沽酒罐,读书权借守囚灯。zhǔ fàn zhǐ shāo gū jiǔ guàn,dú shū quán jiè shǒu qiú dēng。
堪嗟世事危如卵,无怪人情冷似冰。kān jiē shì shì wēi rú luǎn,wú guài rén qíng lěng shì bīng。
勿谓功名成幸致,志公终不是闲僧。wù wèi gōng míng chéng xìng zhì,zhì gōng zhōng bù shì xián sēng。

送倪尚书归霅川

华岳

笔麟图凤久无声,何事权舆复见今。bǐ lín tú fèng jiǔ wú shēng,hé shì quán yú fù jiàn jīn。
鲁祭不因夫子肉,齐卿难夺孟轲心。lǔ jì bù yīn fū zi ròu,qí qīng nán duó mèng kē xīn。
我公去就何为重,吾道兴亡所系深。wǒ gōng qù jiù hé wèi zhòng,wú dào xīng wáng suǒ xì shēn。
安得斯文天未丧,载歌狼跋继遗音。ān dé sī wén tiān wèi sàng,zài gē láng bá jì yí yīn。

苦蚊

华岳

四壁人声绝,榻下蚊烟灭。sì bì rén shēng jué,tà xià wén yān miè。
可怜翠微翁,一夜敲打拍。kě lián cuì wēi wēng,yī yè qiāo dǎ pāi。

冬暖其二

华岳

天不雨霜雪,朝曦与暮霞。tiān bù yǔ shuāng xuě,cháo xī yǔ mù xiá。
江梅呈腊蕊,岩桂又冬花。jiāng méi chéng là ruǐ,yán guì yòu dōng huā。

僧画

华岳

万景峰前老禅叔,搜罗风月归岩谷。wàn jǐng fēng qián lǎo chán shū,sōu luó fēng yuè guī yán gǔ。
胸中有句吐无声,写作生绡三四幅。xiōng zhōng yǒu jù tǔ wú shēng,xiě zuò shēng xiāo sān sì fú。

华岳

月浸虚堂夜气清,起听万籁寂无声。yuè jìn xū táng yè qì qīng,qǐ tīng wàn lài jì wú shēng。
轻轻拂动匣面尘,玉笋不弹风自鸣。qīng qīng fú dòng xiá miàn chén,yù sǔn bù dàn fēng zì míng。

读汉史

华岳

汉将假帝为真帝,齐乞真王作假王。hàn jiāng jiǎ dì wèi zhēn dì,qí qǐ zhēn wáng zuò jiǎ wáng。
大抵纪韩皆是信,不知谁短又谁长。dà dǐ jì hán jiē shì xìn,bù zhī shuí duǎn yòu shuí zhǎng。

寄王五四将仕

华岳

季叔青天轰霹雳,屈原平地溺波涛。jì shū qīng tiān hōng pī lì,qū yuán píng dì nì bō tāo。
从教晋楚多戕贼,二子何曾损一毫。cóng jiào jìn chǔ duō qiāng zéi,èr zi hé céng sǔn yī háo。

寄王五四将仕

华岳

周田且谓曾占易,商野何尝识梦书。zhōu tián qiě wèi céng zhàn yì,shāng yě hé cháng shí mèng shū。
假使二君无感召,不成终老在樵渔。jiǎ shǐ èr jūn wú gǎn zhào,bù chéng zhōng lǎo zài qiáo yú。

约叔真

华岳

半间屋抵斗来大,一个身同山样高。bàn jiān wū dǐ dòu lái dà,yī gè shēn tóng shān yàng gāo。
侧坐斜眠俱不得,烦君除去一牛毛。cè zuò xié mián jù bù dé,fán jūn chú qù yī niú máo。

约叔真

华岳

厄堂有事留司马,凌阁无名问太宗。è táng yǒu shì liú sī mǎ,líng gé wú míng wèn tài zōng。
我且盘桓君且去,归斯千载约芙蓉。wǒ qiě pán huán jūn qiě qù,guī sī qiān zài yuē fú róng。