古诗词

南乡子·秋闺

俞彦

风雨下樊楼。fēng yǔ xià fán lóu。
玉臂寒生不任秋。yù bì hán shēng bù rèn qiū。
除却影儿刚剩我,含羞。chú què yǐng ér gāng shèng wǒ,hán xiū。
总在眉峰半寸头。zǒng zài méi fēng bàn cùn tóu。
断脸复凝眸。duàn liǎn fù níng móu。
挨过黄昏泪未收。āi guò huáng hūn lèi wèi shōu。
待不思量除是梦,还休。dài bù sī liàng chú shì mèng,hái xiū。
梦醒繇来一样愁。mèng xǐng yáo lái yī yàng chóu。

南乡子·秋闺

俞彦

湖上好花株。hú shàng hǎo huā zhū。
花好花残总似奴。huā hǎo huā cán zǒng shì nú。
夫似沉沉湖底月,虚无。fū shì chén chén hú dǐ yuè,xū wú。
一在萧关一在吴。yī zài xiāo guān yī zài wú。
愁月月同孤。chóu yuè yuè tóng gū。
说与愁花花向隅。shuō yǔ chóu huā huā xiàng yú。
愁月愁花愁欲死,糊涂。chóu yuè chóu huā chóu yù sǐ,hú tú。
是谁题作莫愁湖。shì shuí tí zuò mò chóu hú。

踏莎行·繇黄牛峡至净江,途次忆欧阳公小词,戏效颦二阕,时已量移南枢

俞彦

一水盈盈,亲朋久待。yī shuǐ yíng yíng,qīn péng jiǔ dài。
那知尚滞黄陵界。nà zhī shàng zhì huáng líng jiè。
楚天尽处是夷陵,黄陵又在夷陵外。chǔ tiān jǐn chù shì yí líng,huáng líng yòu zài yí líng wài。

踏莎行·繇黄牛峡至净江,途次忆欧阳公小词,戏效颦二阕,时已量移南枢

俞彦

人鲊瓮甜,鬼门关隘。rén zhǎ wèng tián,guǐ mén guān ài。
虎头狼尾滩形怪。hǔ tóu láng wěi tān xíng guài。
夷陵尽处是黄陵,净江又在黄陵外。yí líng jǐn chù shì huáng líng,jìng jiāng yòu zài huáng líng wài。

蝶恋花·柳絮

俞彦

芳树年年春色熳。fāng shù nián nián chūn sè màn。
飞絮粘空,总被东风唤。fēi xù zhān kōng,zǒng bèi dōng fēng huàn。
金茧玉蛾寒食半。jīn jiǎn yù é hán shí bàn。
永丰坊里天涯畔。yǒng fēng fāng lǐ tiān yá pàn。
香灺银篝兰烬散。xiāng xiè yín gōu lán jìn sàn。
雁柱生尘,侧力鹍弦断。yàn zhù shēng chén,cè lì kūn xián duàn。
一缕情丝千种乱。yī lǚ qíng sī qiān zhǒng luàn。
并州快剪裁难判。bìng zhōu kuài jiǎn cái nán pàn。

一剪梅·姚太仆世所重九日枉驾小园,偶谈弇州先生小词,即依体口占一首见赠,因效颦寸首奉答

俞彦

传闻海上有仙山。chuán wén hǎi shàng yǒu xiān shān。
道是蓬山。dào shì péng shān。
难到蓬山。nán dào péng shān。
未如小圃一拳山。wèi rú xiǎo pǔ yī quán shān。
水也环山。shuǐ yě huán shān。
树也环山。shù yě huán shān。
君来访我到家山。jūn lái fǎng wǒ dào jiā shān。
携手登山。xié shǒu dēng shān。
节届登山。jié jiè dēng shān。
西风吹落小方山。xī fēng chuī luò xiǎo fāng shān。
便是龙山。biàn shì lóng shān。
何必龙山。hé bì lóng shān。

一剪梅·姚太仆世所重九日枉驾小园,偶谈弇州先生小词,即依体口占一首见赠,因效颦寸首奉答

俞彦

为人性僻僻于山。wèi rén xìng pì pì yú shān。
梦里游山。mèng lǐ yóu shān。
病里思山。bìng lǐ sī shān。
莫教一日不看山。mò jiào yī rì bù kàn shān。
淡冶春山。dàn yě chūn shān。
刻露秋山。kè lù qiū shān。
吴兴自古擅名山。wú xīng zì gǔ shàn míng shān。
水有菁山。shuǐ yǒu jīng shān。
陆有杼山。lù yǒu zhù shān。
劝君莫更恋家山。quàn jūn mò gèng liàn jiā shān。
为尔耽山。wèi ěr dān shān。
故效他山。gù xiào tā shān。

一剪梅·姚太仆世所重九日枉驾小园,偶谈弇州先生小词,即依体口占一首见赠,因效颦寸首奉答

俞彦

与君先后赋还山。yǔ jūn xiān hòu fù hái shān。
我爱江山。wǒ ài jiāng shān。
君爱湖山。jūn ài hú shān。
非关褊性合栖山。fēi guān biǎn xìng hé qī shān。
叵奈冰山。pǒ nài bīng shān。
转忆云山。zhuǎn yì yún shān。
投琼佳句到青山。tóu qióng jiā jù dào qīng shān。
仰止高山。yǎng zhǐ gāo shān。
弦绝牙山。xián jué yá shān。
而今宿草北邙山。ér jīn sù cǎo běi máng shān。
梦破鱼山。mèng pò yú shān。
泪洒牛山。lèi sǎ niú shān。

渔家傲·本调

俞彦

白板船迎秋浪急。bái bǎn chuán yíng qiū làng jí。
绿蓑衣惹山云湿。lǜ suō yī rě shān yún shī。
清浅滩头容易即。qīng qiǎn tān tóu róng yì jí。
谁似得。shuí shì dé。
长年稳住风波国。zhǎng nián wěn zhù fēng bō guó。
芦叶萧疏枫叶赤。lú yè xiāo shū fēng yè chì。
玄真归棹前溪黑。xuán zhēn guī zhào qián xī hēi。
一首佳词吟未毕。yī shǒu jiā cí yín wèi bì。
无人识。wú rén shí。
从教误却君王觅。cóng jiào wù què jūn wáng mì。

临江仙·元旦

俞彦

昨夜今朝争几许,共惊年去年来。zuó yè jīn cháo zhēng jǐ xǔ,gòng jīng nián qù nián lái。
青阳晨度赤城开。qīng yáng chén dù chì chéng kāi。
晴光摇草树,佳气入楼台。qíng guāng yáo cǎo shù,jiā qì rù lóu tái。
想得羲和都不异,人间强自安排。xiǎng dé xī hé dōu bù yì,rén jiān qiáng zì ān pái。
条风初试软金杯。tiáo fēng chū shì ruǎn jīn bēi。
休夸一岁首,明日又相催。xiū kuā yī suì shǒu,míng rì yòu xiāng cuī。

临江仙·元旦

俞彦

卖花声过园林好,唤人沉醉东风。mài huā shēng guò yuán lín hǎo,huàn rén chén zuì dōng fēng。
亭前柳映小桃红。tíng qián liǔ yìng xiǎo táo hóng。
称人心意,娇面玉芙蓉。chēng rén xīn yì,jiāo miàn yù fú róng。
月云高处迎仙客,绮罗香艳重重。yuè yún gāo chù yíng xiān kè,qǐ luó xiāng yàn zhòng zhòng。
小蓬莱下喜相逢。xiǎo péng lái xià xǐ xiāng féng。
画堂春满,宝鼎瑞云浓。huà táng chūn mǎn,bǎo dǐng ruì yún nóng。

麦秀两岐

俞彦

抚字多惭德。fǔ zì duō cán dé。
更苦催科棘。gèng kǔ cuī kē jí。
皮骨存,髓空吸。pí gǔ cún,suǐ kōng xī。
太守有何力。tài shǒu yǒu hé lì。
雨岐双穗知无益。yǔ qí shuāng suì zhī wú yì。
感今惭昔。gǎn jīn cán xī。
父老怜愚直。fù lǎo lián yú zhí。
有道投佳什。yǒu dào tóu jiā shén。
远相传,图画识。yuǎn xiāng chuán,tú huà shí。
异日山阳笛。yì rì shān yáng dí。
吾将从此辞羁的。wú jiāng cóng cǐ cí jī de。
雪鸿留迹。xuě hóng liú jì。

风中柳春夜听雨,各拈一阕。长卿《雨中花》,幼如《雨霖铃》,不害《少年游》,予得《风中柳》

俞彦

瞥眼春光,不见玉人携手。piē yǎn chūn guāng,bù jiàn yù rén xié shǒu。
尽平芜、桃花渡口。jǐn píng wú táo huā dù kǒu。
酽红浓粉,尽教他欺瘦。yàn hóng nóng fěn,jǐn jiào tā qī shòu。
这回来、可能还有。zhè huí lái kě néng hái yǒu。
冷落空斋,自是长夜相守。lěng luò kōng zhāi,zì shì zhǎng yè xiāng shǒu。
更荧荧、灯残梦剖。gèng yíng yíng dēng cán mèng pōu。
霖钤未断,客心愁添否。lín qián wèi duàn,kè xīn chóu tiān fǒu。
知多少、杜陵新酒。zhī duō shǎo dù líng xīn jiǔ。

凤凰阁玉兰

俞彦

问花神、何事亭亭素玉。wèn huā shén hé shì tíng tíng sù yù。
忍抛冷艳在空谷。rěn pāo lěng yàn zài kōng gǔ。
笑领东风无路,着意拘束。xiào lǐng dōng fēng wú lù,zhe yì jū shù。
困杀您、霜寒露宿。kùn shā nín shuāng hán lù sù。
年年无计,早把春光占足。nián nián wú jì,zǎo bǎ chūn guāng zhàn zú。
此情和恨半含蹙。cǐ qíng hé hèn bàn hán cù。
谁似我,去空回,一样幽独。shuí shì wǒ,qù kōng huí,yī yàng yōu dú。
好记取、待惊郎目。hǎo jì qǔ dài jīng láng mù。

行香子·和朱少宗伯兰堣

俞彦

石火荣华。shí huǒ róng huá。
有甚争差。yǒu shén zhēng chà。
到收场、谁擅行家。dào shōu chǎng shuí shàn xíng jiā。
波波鹿鹿,要博人夸。bō bō lù lù,yào bó rén kuā。
似鼠拖肠,蛙鼓腹,蚁排牙。shì shǔ tuō cháng,wā gǔ fù,yǐ pái yá。
前因若有,造物偿他。qián yīn ruò yǒu,zào wù cháng tā。
更何须、墨水些些。gèng hé xū mò shuǐ xiē xiē。
几多才子,终老烟霞。jǐ duō cái zi,zhōng lǎo yān xiá。
任蜣抱丸,乌吓腐,蟹爬沙。rèn qiāng bào wán,wū xià fǔ,xiè pá shā。

行香子·和朱少宗伯兰堣

俞彦

富贵轰雷。fù guì hōng léi。
西市寒灰。xī shì hán huī。
后来人、恁不思惟。hòu lái rén nèn bù sī wéi。
常扃眉锁,惯织心机。cháng jiōng méi suǒ,guàn zhī xīn jī。
有九牛毛,双虿尾,五羊皮。yǒu jiǔ niú máo,shuāng chài wěi,wǔ yáng pí。
因闲细数,多少凄其。yīn xián xì shù,duō shǎo qī qí。
恤宗周、嫠妇空悲。xù zōng zhōu lí fù kōng bēi。
昨朝有客,笑我愚痴。zuó cháo yǒu kè,xiào wǒ yú chī。
道一无能,三不可,七皆迷。dào yī wú néng,sān bù kě,qī jiē mí。

天仙子·吴本如中丞宅颧剧

俞彦

不惜明珠三斛价。bù xī míng zhū sān hú jià。
长在深闺,罗在华堂下。zhǎng zài shēn guī,luó zài huá táng xià。
尊前撮起殚人娇,莺语乍。zūn qián cuō qǐ dān rén jiāo,yīng yǔ zhà。
花光砑。huā guāng yà。
一幅崔徽金粉画。yī fú cuī huī jīn fěn huà。
歌舞留袖禅悦暇。gē wǔ liú xiù chán yuè xiá。
供顿清饶,雒浦神仙亚。gōng dùn qīng ráo,luò pǔ shén xiān yà。
惊鸿过眼彩霞飞,香散罢。jīng hóng guò yǎn cǎi xiá fēi,xiāng sàn bà。
寻思那。xún sī nà。
惟有白云清梦挂。wéi yǒu bái yún qīng mèng guà。

江城子·同李五岳、周长卿、焦不害、茂潜饮亭亭馆

俞彦

秦淮杨柳澹垂烟。qín huái yáng liǔ dàn chuí yān。
雨余天。yǔ yú tiān。
弄晴妍。nòng qíng yán。
行到画楼,十二锦屏联。xíng dào huà lóu,shí èr jǐn píng lián。
人面桃花相映好,金粉地,艳阳年。rén miàn táo huā xiāng yìng hǎo,jīn fěn dì,yàn yáng nián。
曲拦幽径隐亭轩。qū lán yōu jìng yǐn tíng xuān。
肆芳筵。sì fāng yán。
倚琼仙。yǐ qióng xiān。
最是殚人,心绪总堪怜。zuì shì dān rén,xīn xù zǒng kān lián。
含恨含情低絮语,香冷后,月华前。hán hèn hán qíng dī xù yǔ,xiāng lěng hòu,yuè huá qián。

归田乐本调

俞彦

学秉犁锄,解下腰章,顿抛手板。xué bǐng lí chú,jiě xià yāo zhāng,dùn pāo shǒu bǎn。
只悔回头晚。zhǐ huǐ huí tóu wǎn。
肉眼共盲眼。ròu yǎn gòng máng yǎn。
馋眼。chán yǎn。
妒眼。dù yǎn。
合与君山一时铲。hé yǔ jūn shān yī shí chǎn。
仕途原自坦。shì tú yuán zì tǎn。
谁似尔、忙钻热赶。shuí shì ěr máng zuān rè gǎn。
老臣无状,只不贪而懒。lǎo chén wú zhuàng,zhǐ bù tān ér lǎn。
雪盏更雨盏。xuě zhǎn gèng yǔ zhǎn。
月盏。yuè zhǎn。
花盏。huā zhǎn。
美满生涯世间罕。měi mǎn shēng yá shì jiān hǎn。

千秋岁

俞彦

才过重九,此会胡为者。cái guò zhòng jiǔ,cǐ huì hú wèi zhě。
兰麝暖,琼浆写。lán shè nuǎn,qióng jiāng xiě。
亲朋齐致祝,奏伎都妖冶。qīn péng qí zhì zhù,zòu jì dōu yāo yě。
千秋岁,先生始把尘寰舍。qiān qiū suì,xiān shēng shǐ bǎ chén huán shě。
听祝惭颜赭。tīng zhù cán yán zhě。
自分疏狂野。zì fēn shū kuáng yě。
云路拙,投闲且。yún lù zhuō,tóu xián qiě。
马牛安足齿,短鬌繁霜惹。mǎ niú ān zú chǐ,duǎn tuǒ fán shuāng rě。
宾劝我,一杯聊闰登高也。bīn quàn wǒ,yī bēi liáo rùn dēng gāo yě。
165497«891011121314»